"Uỳnh!" 

 

Trời đất rung chuyển dữ dội, không gian vặn vẹo như muốn nứt toác. 

 

Hai luồng kiếm đạo kinh hoàng hóa thành cầu vồng rạch phá trời cao, xuyên thủng cả thương khung, rồi lại lao xuống mặt đất, ngưng tụ thành hai bóng người vĩ đại lao vào nhau ầm ầm! 

 

Kiếm ảnh đan xen, ánh sáng chói lòa rực rỡ, biến cả khu vực đó thành một biển kiếm mênh mông... 

 

Lấy Đạo làm nền móng, lấy Kiếm làm nước... 

 

Đây không phải là xương thịt va chạm, mà là màn so tài về Kiếm Đạo, không liên quan gì đến thực lực tu vi! 

 

Trận chiến này đã định sẵn là một màn hủy diệt. Kiếm khí sắc bén cuộn trào khắp không trung, tựa như muốn chém rụng cả nhật nguyệt trên cao. 

 

"Chuyện này..." 

 

Đám đông chết lặng. 

 

Bọn họ vốn tưởng Lâm Phong sẽ sớm bỏ mạng, không ngờ anh lại kiên cường chống đỡ được đến tận bây giờ. Hơn nữa, trận chiến cũng ngày càng trở nên khốc liệt. 

 

Dù đứng cách xa cả ngàn dặm, ai nấy vẫn cảm nhận được luồng kiếm khí khủng bố kia, da thịt đau nhói như đang bị hàng ngàn lưỡi dao cứa vào... 

 

"A!!! Vương Nhạc... Tao muốn mày phải chết!" 

 

Thấp thoáng trong tiếng gió gào thét, dường như có tiếng nói lạnh lẽo của Lâm Phong vang lên. Tiếng gầm gừ tựa như một con hung thú thời hồng hoang đang thức tỉnh, phát ra cơn thịnh nộ từ tận sâu thẳm tâm can. 

 

Nhưng rất nhanh, âm thanh ấy lại chìm vào tĩnh lặng, khiến người ta ngỡ như mình vừa nghe nhầm... 

 

"Hắn... Hắn vậy mà cảm nhận được động tĩnh bên ngoài. Hắn đang muốn giãy thoát khỏi sự trói buộc của Đại Đạo, muốn lao ra tử chiến để bảo vệ sư huynh sư tỷ của mình..." 

 

Trong đám đông bỗng có người run rẩy thốt lên. 

 

Câu nói vừa dứt, cả hiện trường ồ lên kinh ngạc! 

 

Quá chấn động! 

 

Bị vây khốn trong sát phạt kiếm đạo của Nhiếp Qua lão tổ, vậy mà vẫn còn tâm trí lo lắng chuyện bên ngoài, thậm chí còn dư lực để phát ra lời đe dọa! 

 

"Tình hình có vẻ không đúng, hắn từ thế hạ phong ban nãy, đang dần lật ngược tình thế!" 

 

"Trời ơi! Hắn bắt đầu áp chế được kiếm đạo của Nhiếp Qua lão tổ rồi!" 

 

Vài đệ tử Thánh Địa Dao Quang tinh ý phát hiện ra điều bất thường. 

 

Bởi vì bóng người đang ngồi xếp bằng trước Kiếm Thạch kia đang run rẩy nhè nhẹ, dường như có thể đứng dậy bất cứ lúc nào. 

 

Điều này cực kỳ bất bình thường! 

 

Đây là chuyện chưa từng có trong lịch sử suốt 5000 năm kể từ khi Kiếm Thạch được mang về Thánh Địa, chưa bao giờ xuất hiện dị tượng đáng sợ đến thế! 

 

Khoảnh khắc này, hầu như tất cả mọi người đều tin rằng Lâm Phong có lẽ sẽ thành công. Ít nhất thì hiện tại, anh đã đi được một nửa chặng đường rồi! 

 

"Vút~" 

 

Ánh mắt của đám đệ tử Dao Quang đồng loạt chuyển hướng về phía Lý Trường Dạ và Khương Ngôn Khê cách đó không xa. 

 

Sau một hồi bị hành hạ, hai người đã dìu nhau đứng dậy, toàn thân đầm đìa máu tươi, trên mặt hiện rõ sự uất ức và phẫn nộ tột cùng... 

 

Mang theo lòng kính trọng đến bái phỏng, lại nhận về sự đối đãi tàn nhẫn thế này, thật sự không thể nào chấp nhận nổi! 

 

"Lần này to chuyện rồi!" 

 

Một tu giả già nua sắc mặt khó coi lẩm bẩm. 

 

Nếu Lâm Phong thực sự tham ngộ thành công, đừng nói là bọn họ, ngay cả những vị Cổ Tổ đang ngủ say nơi sâu nhất Thánh Địa cũng sẽ bị kinh động... 

 

Đây là một yêu nghiệt cái thế, ánh hào quang vạn trượng của anh sẽ chấn động cả Linh Giới! 

 

Trong khi đó, bọn họ vừa hùa nhau vây đánh Đại sư huynh và Nhị sư tỷ thân thiết nhất của anh! 

 

"Không được! Tuyệt đối không được để hắn thành công! Nếu không, tất cả chúng ta sẽ thành tội nhân, thậm chí bị Thánh Địa hỏi tội!" 

 

Một vài thiên chi kiêu tử thầm toan tính. 

 

Đây là hiện thực tàn khốc! 

 

Một khi thiên tài ngộ được Kiếm Thạch xuất hiện, các Cổ Tổ của Thánh Địa chắc chắn sẽ không ngần ngại giết sạch bọn họ chỉ để xoa dịu cơn giận của Lâm Phong. Bởi đến lúc đó, đúng sai không còn quan trọng nữa, cho dù Lâm Phong có sai mười mươi, kết quả vẫn sẽ nghiêng về phía kẻ mạnh hơn! 

 

"Rầm!" 

 

Có kẻ lén lút ra tay, muốn quấy nhiễu quá trình tham ngộ, thậm chí định bụng đánh lén để trọng thương Lâm Phong. 

 

Đáng tiếc, kẻ đó vừa mới tới gần đã bị một luồng kiếm khí tràn ra chém đứt lìa cánh tay, máu tuôn xối xả, thét lên đau đớn. 

 

Bất kể là kiếm đạo của Nhiếp Qua hay của Lâm Phong, đều ẩn chứa sát khí kinh hoàng, tuyệt đối không phải thứ mà người thường có thể đụng vào... 

 

"Thú vị đấy!" 

eyJpdiI6ImNQR01hODRKRGJVZVBoSGo5eFduTFE9PSIsInZhbHVlIjoiaVY2M3FwNXBJYTF1RFVsZmw2enp5Uit6Mno3b1JPU2NVb1NRQTd6R0pGcFdidk1EY2tYbTk3Tk8rR2xCWldEciIsIm1hYyI6IjA3NTE4NWRjYTU2NjVhMjllZDczN2MyMWYyMWNhODE4NmMyMDlhMmI1YWNjZTRkMmQ0MmY4ZWE5MDQxMmQxYmYifQ==
eyJpdiI6InM5MDk2ZHhYQnViNW5kZjBpY0hrTEE9PSIsInZhbHVlIjoiQ1pJYk1NSmF4a3VwTmFRM3k4cXBtZVNyVUdlVEQ0b04yMEhzdHpRNjkzTnBDQ3F6RXVmM0FpNisxWTRRa3E5aTF6bDZsR3loblB2XC8zcEtScktCXC9xaHcyU1VsM1NtMGFkdTlqUUtCSCs0MVk3dTFsZTUyODR0NEdrd2VBY0RlRWxXMmcwa0NpaWhxV0wzd29jYVhvT3R5eE5TVmJsdWFLa2g1R2lJU0ZZcCtGT3RaaU1XXC9YU3ExNDUrWUhtQisxV3U5MEUzbmUzakJ3cjBaWUM1c25kbkJVXC9BU216YWRLcHdjMFA2VFVWd1ZaV3NpclpFMVFNMHh2RGdGdHM0dzZKQ3dSZW9SQnRqK1lvb09RWWMrMDhFTXNMRVFiVGJtR0NzaW43T2xtektUU0ZhXC85VnpPZXhJRjhndWRmbnVkRiIsIm1hYyI6IjBjZGQ5MzYyZjRmYjFmZjJjY2ZmMjY2YjhiZjQyMmYzMzdjNGI1ZGQzNWM0Y2U0YmY3MmQ5MzlkNWU5NTk2NzcifQ==

Hắn chẳng hề lo lắng chút nào.

Ads
';
Advertisement
x