"Vậy nên dù sớm đã nhìn ra Quách Tương Linh chẳng ra gì, ba cũng không điều tra. Ba đợi con ngã một vố, con phải ngã đến thảm thì mới chịu dứt." 

 

 

Ông lão Lục khẽ cười: "Giờ thì con gái ruột người ta cũng đến tìm con rồi. Một con bé mười bảy tuổi mà cũng dám uy hiếp con, thật không hiểu mấy năm nay con làm cái gì." 

 

Lục Chung Nhạc không nói. 

 

Ông lão Lục chốt lại: "Chuyện này con đừng can thiệp nữa. Ba sẽ xử lý." 

 

… 

 

Ông lão đi rồi, Lục Chung Nhạc ngồi một mình trong văn phòng rất lâu, mới sực nhớ đến Khương Ngạn. Ông đẩy cửa bước ra, nhưng không thấy bóng dáng cậu. 

 

Ông gọi cho Khương Ngạn. 

 

Không ai nghe máy. 

 

 

Cả đời Khương Ngạn, hoặc là đang học, hoặc là trên đường đi học. Bạn bè vào tiết thể dục, cậu tranh thủ ôn bài, học từ vựng. Mọi người rủ nhau đi chơi, cậu lần nào cũng từ chối, ở nhà một mình học. 

 

Cậu làm từng ấy, chỉ để ngẩng cao đầu mà sống, chỉ để tương lai được người ta nể trọng, chỉ để được người nhà họ Lục công nhận là cậu giỏi hơn Lục Tây Kiêu rất nhiều. 

 

Thế rồi kết cục được gì. 

 

Chỉ vỏn vẹn hai câu. 

 

Một là "nhà nghèo dễ nuôi con thành đứa yếu mềm". 

 

Hai là "cửa hàn khó sinh quý tử". 

 

Cậu thực sự không hiểu, rốt cuộc Lục Tây Kiêu hơn ở chỗ nào. 

 

Ăn chơi lêu lổng, đánh nhau gây sự - đó là "tâm ngay, gan đủ" trong miệng ông lão ư? 

 

Quán bar ồn ã tiếng người, nhạc dập dồn. 

 

Khương Ngạn không quen, chỉ thấy tiếng nhạc ầm ĩ, rung đến tê cả lồng ngực. Nhưng cậu vẫn bước vào, như thể để chứng minh điều gì. 

 

Nhân viên pha chế hỏi cậu muốn uống gì. 

 

"Ở đây có những loại rượu nào?" Khương Ngạn hỏi. 

 

Nhân viên pha chế biết ngay cậu không phải khách quen, chắc chỉ là học sinh ngoan hiếu kỳ ghé uống một ly cho biết rồi đi, nên cũng mất hứng. 

 

Anh ta hất cằm ra hiệu bảng menu dán bên cạnh. 

 

Không ít tên rượu nghe rất kêu, đọc tên chẳng đoán nổi là gì. Trước đây Khương Ngạn chỉ từng nghe "trà lạnh Long Đảo", bèn gọi một ly. 

 

Nhân viên pha chế pha xong đặt trước mặt cậu. 

 

Khương Ngạn nhấc ly nhấp một ngụm. 

 

Vừa chạm miệng cậu đã nhíu mày, cồn rát bỏng cuống họng, kích cho toàn thân cậu rùng mình. 

 

Cậu nén lại một lúc, ngửa đầu, dốc cạn phần còn lại trong một hơi. 

 

Khương Ngạn lại gọi một ly nữa, nhìn ra sàn nhảy phía sau, mấy người phụ nữ ăn mặc khiêu gợi đang uốn lượn thân mình. Cậu lộ vẻ giễu cợt, chướng mắt cảnh này. 

 

Đúng lúc ấy, Khương Ngạn bỗng nghe ai đó nhắc đến cái tên Lục Tây Kiêu. 

 

Cậu nghiêng đầu. 

 

Thấy ở dãy ghế phía sau ngồi một đám con trai lấc cấc. 

 

Thằng ngồi giữa trông hơi quen. Cậu nhíu mày, nhận ra đó là tên đầu gấu Lạc Hà. 

 

Trước đây ở trường có nghe nhiều người bàn tán Lục Tây Kiêu xưa nay chẳng đội trời chung với Lạc Hà. 

 

Lạc Hà từng chịu không ít thiệt thòi trước Lục Tây Kiêu, lần gần nhất còn bị dạy cho một trận thê thảm, cả đời chưa mất mặt vậy bao giờ. Hắn đương nhiên ấm ức, nghĩ kiểu gì cũng phải đòi lại từ Lục Tây Kiêu. 

 

Khương Ngạn nghe đám kia gào thét chửi rủa những lời bẩn thỉu khó nghe. 

 

Ngập ngừng một thoáng, cậu quay người, nhìn bọn chúng. 

 

Một thằng trong bọn để ý ánh mắt cậu, trợn mắt quát: "Nhìn cái gì mà nhìn! Tin không tao móc mắt mày ra!" 

 

Vừa nhìn dáng vẻ Khương Ngạn là biết dễ bắt nạt. Chửi chưa đã, nó còn nhổ toẹt một bãi. 

 

Khương Ngạn không động đậy, vẫn nhìn bọn chúng, khẽ hỏi: "Bọn mày định chơi Lục Tây Kiêu à?" 

 

 

Hôm sau là thứ Bảy. 

 

Chu Vãn tỉnh dậy thì trời âm u. Kéo rèm ra xem, lại mưa nữa rồi. 

 

Mưa tràn về mang theo hơi lạnh. Những bông hoa mới trồng trong bồn còn chưa kịp quen môi trường, gặp một trận gió mưa như quật này là rụng tả tơi, hoa lá vương vãi đầy bồn, càng thêm tiêu điều. 

 

Chu Vãn nhíu mày. 

 

Sắp vào mùa mưa phùn. 

eyJpdiI6ImpsODE4bEJIVldTTFJJRWFEanlLN1E9PSIsInZhbHVlIjoicUJNc3F0WmRUUm5vNEcwOHpuYWllaUFFZHF2SXZGeTFZdjNpWkxncGdGeHRMVWJjZmlHQlRIVlwvNXpjWE1DN2YiLCJtYWMiOiI3NmYzZDg4MmY2ZTZhZjkzOTY3ODIwNzgyYmUxNzIxNGM3M2QzMGZkZTU5N2QzMWNhNGExMzBjN2U3NWQ4OGE4In0=
eyJpdiI6IlVFOUlGRk5jN3dtWXdVdnRhMnlKV1E9PSIsInZhbHVlIjoiTm1aUEJJNjhGU0k5T0k4cEVDNE1aYlFRWFA5bU1RSnBTazRjUlRYT0F4cU9MWng4SjZySTBUZDBTTHpQMkswcmp1eVBLZDE0dGtvQkt5R3NjWTNHTHlJc0N4OFBHV2F1OGFXekJDd1RtaHZVdFFJbkxad2VkQkMwRmtWYVQwVmsxVk5BYXZEZUlmTnVSTWVWY3dmY0JHQjJ3TzBHenZMVkNvVzRJUlhTSEg2VHZLMkh6VUJYbGF1WjRmbE5qWlRzYVwvY0xqOEdqNnE1K09rVkg5TnI3aFplS3lXOWtibUYzbnF3dStRKzF1VTg9IiwibWFjIjoiYjc1YjMwNTY1NWFkZWU4ZjY0MmVjMjkwZTUzZDFkYzY0MDhlODM3Nzg0ODExMmU3YTU2OTQ4MjdlNDZlNGY3MSJ9

Ads
';
Advertisement
x