Vương Hoa thấy Dương Chấn đuổi theo Cực Hỏa Tông, lập tức nhíu mày.
Ông ta vờ tỏ ra sững sờ, nói với Dương Chấn: “Sao hả? Cậu nghĩ thông rồi à, muốn đi theo tôi ư?”
Nghe vậy, Dương Chấn cười lạnh nói: “Đi theo ông ư? Tôi tới tiễn ông lên đường!”
Một tông chủ của tông môn cỏn con ở trung giới cổ võ, Dương Chấn sao thể đi theo ông ta.
Vương Hoa nhìn ra sát cơ của Dương Chấn và khí tức đáng sợ trên người Dương Chấn, ánh mắt ông ta rất nghiêm nghị.
Vương Hoa rất rõ, đánh tiếp với Dương Chấn, ông ta chắc chắn không phải đối thủ của Dương Chấn, vì vậy ông ta lập tức tức giận nói: “Tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức cút xuống”
Sau đó, các cường giả trưởng lão khác của Cực Hỏa Tông cũng lũ lượt quát Dương Chấn: “Cút xuống! Cút xuống...
Những tiếng xua đuổi hừng hực khí thế.
Có điều, đây không phải là âm thanh đòi chém giết đầy bá khí của bọn họ, ngược lại do sợ Dương Chấn mới muốn Dương Chấn rời đi.
Đám người Ngô Hùng Bá thấy Dương Chấn đuổi theo Cực Hỏa Tông, bọn họ đâu thể khoanh tay đứng nhìn, bọn họ đồng loạt nhảy lên, nhảy lên Cực Hỏa Tông đang tăng tốc chuẩn bị rời đi.
Nhìn thấy cảnh này, Vương Hoa bỗng lo lắng.
“Ngô Hùng Bá, Hà Thanh Long... tôi nể mặt các người quá rồi đúng không? Các người còn dám bước vào địa bàn của Cực Hỏa Tông chúng tôi, tôi khuyên các người biết điều một tí, lập tức cút xuống, nếu không phủ thành chủ đó của ông đừng hòng tồn tại!”
Vương Hoa nói ra từng cái tên, trực tiếp uy hiếp.
Nhưng đám người Ngô Hùng Bá sao có thể không nhìn ra tâm tư đó của Vương Hoa, hiện nay ông ta chỉ vì kiêng kỵ Dương Chấn mới rời đi, nếu không có Dương Chấn ở đây, phủ thành chủ của thành Bạch Hổ này đã bị hủy diệt lâu rồi.
Bọn họ đương nhiên cũng lo, nếu ngày hôm đó khi Dương Chấn không ở đây, tên Vương Hoa này lại mang cả tông môn tới, vậy nên lúc này Dương Chấn kiên quyết phải tiêu diệt Cực Hỏa Tông, đám người Ngô Hùng Bá đương nhiên sẽ không chùn bước.
“Một người sắp chết như ông, lấy đâu ra can đảm uy hiếp chúng tôi?”
“Thế lực sắp bị hủy diệt là Cực Hỏa Tông các người, ông vẫn nên nghĩ xem mình sẽ chết thế nào đi!”
Đám người Ngô Hùng Bá cười lạnh không ngừng.
Lúc này, Vương Thiên Trạch sớm đã bị dọa đần, mặt mày anh ta trắng bệch, cả người toát mồ hôi lạnh, anh ta thúc giục Vương Hoa: “Ba, ba mau nghĩ cách bắt những người này rời đi đi, con cầu xin ba đấy, mau làm cho bọn họ đi xuống, con không muốn chết, con không muốn chết..”
Vương Hoa đã bị mấy người Dương Chấn và Ngô Hùng Bá ở trước mặt chọc phiền, nghe thấy Vương Thiên Trạch bị dọa tới mức rít lên đầy hoảng loạn, ông ta lập tức phẫn nộ gầm lên: “Con im miệng cho ba!”
“Ai nói chúng ta sẽ chết? Cực Hỏa Tông chúng ta tuyệt đối không thể bị diệt vong!”
“Một phủ thành chủ cỏn con mà thôi, ba không để vào mắt!”
Lúc này, Vương Hoa ngoài miệng vẫn rất hống hách.
Có điều, Dương Chấn không cho ông ta cơ hội để tiếp tục hống hách nữa, anh vung Thiên Tử Kiếm trong tay trực tiếp công kích.
Các đệ tử của Cực Hỏa Tông thấy vậy thì lũ lượt xông lên ngăn chặn, còn hét to: “Vương tông chủ, ngài chạy mau!”
Tuy những đệ tử này ở trong trung giới cổ võ cũng được coi là tồn tại khá mạnh, nhưng ở trước mặt Dương Chấn, bọn họ suy cho cùng chỉ là một bầy kiến, vừa nhắc nhở Vương Hoa xong thì bị một kiếm của Dương Chấn chém tan, có người thậm chí còn chưa kịp mở miệng.
Dương Chấn đi thẳng tới, chỗ mà anh đi qua, dưới đất chắc chắn có một đám đệ tử của Cực Hỏa Tông ngã xuống.
Lúc này Ngô Hùng Bá và hai mươi chín cường giả có được linh khí trong kế hoạch hủy diệt đều gia nhập cuộc chiến, triển khai một cuộc chém giết cường thế đối với các cường giả của Cực Hỏa Tông.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất