Vốn Cực Hỏa Tông còn rất cường thế, lúc này trái lại giống như con cừu bị sói ác vây bắt.
Trong Cực Hỏa Tông, lập tức máu chảy thành sông, một số đệ tử có tu vi thấp bị dọa tới mức muốn bỏ chạy, nhưng bọn họ ở trước mặt ba mươi người khủng bố như Ngô Hùng Bá, đâu có cơ hội chạy trốn, cuối cùng thì bỏ mạng.
Vương Hoa nhìn người tấn công điên cuồng ở trước mắt, lòng như dao cắt, ông ta rất rõ, tâm huyết nhiều năm bị hủy hết trong lúc này.
“Dương Chấn, đồ khốn đáng chết, tôi làm ma cũng không tha cho cậu!”
Vương Hoa gầm lên một tiếng, đổ tất cả trách nhiệm lên người Dương Chấn, ông ta cho rằng hậu quả của tất cả chuyện này đều do Dương Chấn.
Ông ta vừa gầm giận dữ vừa rút linh kiếm nghênh chiến với Dương Chấn.
Bởi vì ông ta rất rõ, lúc này đã không còn đường lui để chạy nữa, chỉ có thể liều chết tới cùng.
Trong đôi mắt đỏ ngầu của Dương Chấn tràn ngập sát ý, anh lạnh lùng nói: “Tôi đã từng cho ông cơ hội để được sống, ông không trân trọng, bây giờ e rằng ngay cả cơ hội làm ma ông cũng không có!”
Ngay khi Dương Chấn nhìn thấy Vương Hoa đã cho ông ta cơ hội rời đi, nhưng bây giờ, cho dù Dương Chấn bỏ mạng cũng không thể để Vương Hoa sống sót
rời đi.
Dương Chấn đã bị Vương Hoa hống hách này chọc giận triệt để.
Hiện nay, Cực Hỏa Tông không có mấy ai bị thương nữa, tất cả đều bị trực tiếp giết chết, trong lòng Vương Hoa đang nhỏ máu, ông ta cũng không che giấu nữa, bạo phát hoàn toàn, một lần nữa triệu hoán cuồng phong đáng sợ.
Lần này, kèm theo cuồng phong cuồn cuộn còn có một trận mưa khủng khiếp.
Hạt mưa rơi xuống đất đã ăn mòn mặt đất tới mức bốc khói trắng.
Hạt mưa rơi xuống phủ thành chủ ở bên dưới, một số đệ tử của phủ thành chủ cũng bị ăn mòn ngay tại chỗ.
Trong Cực Hỏa Tông, ngay cả đệ tử trong tông môn của Cực Hỏa Tông cũng không thể chịu được trận mưa khủng khiếp có tính ăn mòn cực mạnh nhất, có người lập tức chạy vào trong tòa nhà trong tông môn để trốn, có người trực tiếp nhảy xuống.
Còn có một số người thì chết ngay tại chỗ.
Vương Hoa vì để giết đám người Dương Chấn, căn bản không để tâm tiêu diệt cả đệ tử trong tông môn của mình luôn.
Bởi vì theo Vương Hoa thấy, người không thể chịu được trận mưa có tính ăn mòn cực mạnh này đều là những đệ tử có tu vi thấp, giống như một đám phế vật, cũng không có năng lực ngăn chặn đám người Dương Chấn, vậy nên coi như là đào thải.
Chỉ có những cường giả thật sự cấp bậc trưởng lão mới có thể ngăn chặn trận mưa này để không bị tổn thương, đồng thời cũng có năng lực cùng với ông ta tiến hành chém giết Dương Chấn.
Nhưng điều khiến Vương Hoa cảm thấy sốc là Dương Chấn và ba mươi người Ngô Hùng Bá dường như căn bản không sợ trận mưa có tính ăn mòn cực mạnh nhất, trên người bọn họ chỉ có quần áo bị ăn mòn một chút, chứ không bị tổn thương.
Vương Hoa không biết là khi ba mươi người này kích hoạt kế hoạch hủy diệt lúc ban đầu đã từng chịu trận mưa axit đó, tính ăn mòn của trận mưa đó còn mạnh hơn những giọt mưa này rất nhiều, thật sự là khác biệt một trời một vực.
Bọn họ ngay cả nước mưa thật sự khủng khiếp tới từ thiên uy kia còn chịu đựng được, một chút nước mưa có tính ăn mòn này sao có thể gây tổn thương cho bọn họ chứ.
Vương Hoa không nhịn được mà thốt lên: “Sao lại như thế? Điều này là không thể! Điều này là không thể.”
Nhưng bây giờ, bí thuật mà ông ta thi triển toàn lực, trái lại giết chết đệ tử của Cực Hỏa Tông ông ta, còn kẻ địch của phủ thành chủ ở đối diện vẫn sống sờ sờ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất