Lang Vương bị dọa run rẩy tâm thần, suýt nữa nó đã biến mất rồi. 

Nó căn bản không ngờ Dương Chấn lại dám ra tay thật. 

Mà Dương Chấn cũng phát hiện Lang Vương sắp tan biến, trong lúc tức giận, anh trực tiếp bạo phát một kiếm cho Lang Vương một bài học. 

Lang Vương rõ ràng cũng bị một kiếm này chấn nhiếp, dù sao suýt nữa nó biến mất khỏi hành tinh này rồi. 

Dương Chấn lao tới, khi tàn hồn của Lang Vương vừa bò dậy từ dưới đất, trực tiếp chặn ở trước mặt Lang Vương. 

Sau đó, Thiên Tử kiếm khủng bố kề thẳng vào tia tàn hồn của Lang Vương. 

Lang Vương bị dọa run rẩy, ánh mắt cảnh giác nhìn Dương Chấn, nửa ngày không nói được câu nào. 

Trên người Dương Chấn tỏa ra sát cơ, anh lạnh lùng nói: “Ngươi không phải chạy rất nhanh hay sao? Chạy tiếp đi!” 

Lang Vương giọng run run nói: “Ta... ta, ta không chạy nữa, Dương Chấn, ta sai rồi, bây giờ ta chỉ còn lại một tàn hồn thôi, đã không gây nên sóng gió gì được nữa, ngươi tuyệt đối đừng giết ta, ta... ta có thể... 

Dương Chấn mặt mày lạnh băng, hừ lạnh nói: “Ngươi có thể cái gì? Theo ta thấy, giữ ngươi lại hình như cũng không có tác dụng gì, dù sao chỉ là một tàn hồn mà bất cứ ai cũng có thể bóp chết, ngay cả con kiến cũng không bằng, không bằng trực tiếp bóp chết cho bớt chuyện!” 

Lang Vương thấy sát ý lạnh lẽo trên người Dương Chấn, nó không dám chọc giận Dương Chấn nữa, nó có thể nhìn ra, nếu nó dám hống hách nữa, Dương Chấn chắc chắn sẽ giết nó thật. 

Tuy nó suy đoán Dương Chấn giữ lại nó để lợi dụng nó, nhưng với trạng thái bây giờ của nó đúng như những gì Dương Chấn nói, nó căn bản không có giá trị lợi 

dụng quá lớn, vậy nên nó rất lo Dương Chấn sẽ ra tay thật. 

Lang Vương vốn kiêu ngạo, lúc này cũng chọn cúi đầu, tia tàn hồn đó của nó trực tiếp quỳ dưới chân Dương Chấn, ngẩng đầu ngước nhìn Dương Chấn, thái độ rất chân thành: “Ta... ta thật sự biết sai rồi! Xin lỗi cậu Dương, ta bằng lòng làm tay sai của ngươi, ngươi có chuyện gì muốn ta làm thì cứ việc phân phó, ta nhất định sẽ gắng sức thực hiện. 

“Sau này ta không chạy nữa, nếu lần sau ta còn dám chạy, ngươi cứ... ngươi cứ trực tiếp chém tan ta đi” 

“Bây giờ ta lập tức ngoan ngoãn theo ngươi trở về, ngươi đi đâu ta theo đó, tuyệt đối không chạy lung tung!” 

Vừa rồi Dương Chấn cũng đã nảy sinh sát cơ, cuối cùng do dự mới chọn tạm thời giữ tàn hồn của tên này lại. 

Có điều, nó muốn ngoài đi lại ở bên ngoài lần nữa là rất khó, vì để không xảy ra sự cố, Dương Chấn vẫn quyết định nhốt tàn hồn của tên này ở trong cái lọ đó, sau đó nhốt ở trong nhẫn Đế Vương. 

Khi không có chuyện gì thì cứ nhốt nó, để nó không có cơ hội tu luyện, chỉ có thể duy trì tàn hồn. 

Dù sao, tên này không nhốt ở trong lọ, chắc chắn sẽ ăn trộm bảo vật và đan dược trong nhẫn Đế Vương, lén lút tu luyện. 

Lang Vương không biết suy nghĩ của Dương Chấn, nhìn thấy sát khí trên người Dương Chấn biến mất, nó lập tức thở phào. 

Dương Chấn cất Thiên Tử Kiếm đi, trực tiếp nắm tàn hồn của Lang Vương ở trong tay, quay lại phía Cực Hỏa Tông, lạnh lùng nói: “Tạm thời tha cho ngươi một mạng!” 

Lang Vương vội vàng nói: “Lần sau ta tuyệt đối không chạy nữa, ngươi yên tâm đi, ta nói được làm được... 

eyJpdiI6InhtY2FiKytqQnFmbkZjMUorQkE0TEE9PSIsInZhbHVlIjoidmFNOVp4bWNNcSszS1p0c1JKOWFXVmYrOW9DcFMwQlE0ZUhZOEwyaFdKTWpJaGJiQ1VhSGRjbDhPUFlyUVBlczZIZDh1SzlhUk0yMUsyYVhiM0FMMU15NHpuOTB2MDJxaXpGNk5jWm0rR0RsV2R4Mm96OXVXS1pzdVpZVjhFTzVtQUdsY1k4RVoxQ2hvWTViVGY2UUJiVEVHTUpLcG9tcXVBVGFzcEpTNmZ1NEdFQURzQUNySDBcL1JFMVFXTmFGVXp1SkMxbEFGZGcxeWpMUThIQ3l5aGZwTDhGSTVmMkdlQkc0M1JqcFJOR1dkR0FCSm4ycDB4SERLNWZaUVEwcmlLV1hvZmVyeUtnV1hNZWwzbFJIOVpKV3lqRkRcL1RcL01jczRjYWY2KzJVNVhyMmdzWWRPZGF5eW9FVkJcL2diNVZaIiwibWFjIjoiYTU1YWUwZjhjNDcwNjFlMWE1Njg4ZDVmMmVlYjQ1NmJlNzYzNDM1OWIyNGM1ODI0ODRlMWMxNDExMTVkMjQ2NyJ9
eyJpdiI6Iml4XC9SQWEwWlwvcHlDOFwvZW82R3NGTlE9PSIsInZhbHVlIjoic2VjcVwvQVF2cmlyUDFSYnpRb1pNcEZcL3ZDWWo3WENzaUlmbFpDeUpiN1BKVkVmNjZQc3MxZmg4a2l6TndOa055Q3JcL3BxbDg5enFOREdMM3lLRDhUSUw5Q1hORjVQXC9cL1wvVTlKRUZyOVZVSjhSaW9DUElWcnJpWlwvZWlZTU5nUnVxTkJvbXdESVQ3XC9vc0pXXC9IekEwUW1OM0haelBYSFpWZGZ1eVRib3d6aGxIekdUY0VDQWEyZzJjR2VWRlVcL2thWXVXdnJWNXRwak41YjBiK3ZTRU9NS1lKdmVxUUc1NmJHUHVVWjE0eUxcL2xLZW5VZ1g3VjFRcjdTR3NLZzBFTEpTIiwibWFjIjoiYTZiOTBkNzUyMjg1M2YxNGRlYzc0YTRjYWM3MzBlN2MyMmRiZWVkODBiZjllMzBhOTY5ZWE1NDJlNzVkYTkxZiJ9

Nghe thấy lời của Dương Chấn, trong lòng Lang Vương có dự cảm không tốt, nó không nhịn được mà kinh hãi giãy dụa: “Dương Chấn, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Ta đã nói ta không chạy nữa, lẽ nào ngươi còn muốn giết ta sao? Ngươi tuyệt đối đừng làm bừa, nếu không ngươi sẽ hối hận...

Ads
';
Advertisement
x