Nghe thấy lời của Dương Chấn, Mã Thế Long còn chưa nói gì, mây tông chủ khác ở đằng sau Mã Thế Long lập tức gào lên.
“Oắt con thối tha, Mã tông chủ khách sáo với cậu đôi chút, cậu thật sự nghĩ mình tài lắm à? Dám chiếm cả đồ của Mã tông chủ, cậu chán sống rồi à?” “Oắt con miệng còn hôi sữa như cậu mà còn dám bất kính với Mã thành chủ, cẩn thận tôi giết chết cậu, người khác sợ cậu, chúng tôi không sợ!”
“Mã tông chủ, theo tôi thấy, vặn luôn đầu của tên oắt này xuống luôn cho rồi, ngài đã đánh giá quá cao tên oắt này, khiến cậu ta trở nên càng thêm hống hách!”
Nghe những lời hống hách của một đám tông chủ, Mã Thế Long cũng không nói nhiều, vẻ mặt đắc ý, rõ ràng ông ta đồng ý với lời nói của những tông chủ này.
Đám người Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long thấy vậy, lũ lượt rút linh khí bước lên một bước.
Những tông chủ của thành Huyền Vũ này rất hống hách, nhưng bọn họ sẽ không vì vậy mà chùn bước, người nào người nấy đều chĩa thẳng vào các tông chủ của thành Huyền Vũ mà lẩm bẩm.
“Cậu Dương của chúng tôi nói rồi, ở đây không có đồ mà các người muốn, các người mau rời khỏi đây, nếu không đừng trách chúng tôi không khách sáo!”
“Tôi thừa nhận những tông môn của thành Huyền Vũ rất mạnh nhưng chúng tôi không sợ các người, ở trong mắt chúng tôi, các người giống như con kiến, các người mau cút về thành Huyền Vũ của các người đi!”
“Lão già, các người còn dám bất kính với cậu Dương của chúng tôi, tôi nhất định sẽ bắt ông trả giá đắt!”
Ngay lập tức, thế lực của hai đại thành đối chọi với nhau.
Mà tất cả chuyện này đều chỉ để có được một bảo vật.
Mã Thế Long lạnh lùng liếc nhìn đám người Ngô Hùng Bá, sâu trong ánh mắt tràn ngập sự khinh thường, ông ta không hề nể mặt đám người Ngô Hùng Bá, trực
tiếp mỉa mai: “Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long, hai người đúng là sống càng lâu càng dật lùi!” “Những người khác thì cũng thôi đi, đều chỉ là con kiến, thần phục một tên oắt con, tôi có thể hiểu!”
“Nhưng hai lão già các người là thành chủ của một trong bốn đại thành của trung giới cổ võ, hiện nay các người cũng sa sút tới mức này, vậy mà nhận một tên oắt con làm sư phụ!”
“Mặt mũi của trung giới cổ võ chúng ta sắp bị hai người làm mất hết rồi, nếu để những kẻ của thượng giới cổ võ và thế giới mới đó biết, nhất định sẽ cười chết!”
Hà Thanh Long bỗng tức giận nói: “Tên họ Mã kia, một con kiến cỏn con như ông sao có thể hiểu cách làm của chúng tôi chứ? Sao ông có thể biết thực lực của sư phụ tôi chứ?”
“Sư phụ của tôi ở trung giới cổ võ này là tồn tại giống như thiên thần, cao cao tại thượng, Mã Thế Long ông ở trước mặt sư phụ tôi, cũng chỉ có tư cách ngẩng đầu ngước nhìn.”
Ngô Hùng Bá phụ họa: “Cậu Dương không bắt ông quỳ đã rất nể mặt ông rồi, ông không cảm ơn thì thôi đi, vậy mà còn lôi kéo những con chó này của lung tung ở đây!”
“Tôi cho các người một phút để suy nghĩ, tôi khuyên các người quay về ngay đi, nếu không kết cục của Cực Hỏa Tông sẽ là kết cục của các người.
“Những tông chủ như các người quả thật rất lợi hại nhưng các người cảm thấy mỗi người các người lợi hại hơn Vương Hoa của Cực Hỏa Tông à?”
Thực lực của Vương Hoa ở trung giới cổ võ đã coi như là một trong những cường giả đỉnh tiêm ở đây, những tông chủ trước mắt cho dù có vài tông chủ có thực lực mạnh hơn Vương Hoa một chút, nhưng cũng chỉ mạnh hơn một chút xíu mà thôi.
Phần lớn đều yếu hơn Vương Hoa một chút, Cực Hỏa Tông bị diệt, bọn họ đương nhiên không dám tùy tiện ra tay với Dương Chấn.
Đối mặt với cường giả vừa quỷ dị vừa khủng bố như Dương Chấn, ở đây không có ai dám vọng động.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất