Tuy nhiên, chỉ có Dương Chấn biết bản thân anh cũng đang cố chống đỡ. 

Nếu không phải do muốn chấn nhiếp những cường giả của thành Huyền Vũ ở trước mặt, Dương Chấn sớm đã ngã xuống rồi, lúc này anh cũng đang dùng chút linh lực cuối cùng còn sót lại trong cơ thể để chống đỡ cho hai chân bước về phía trước. 

Tuy chỉ là một chưởng đơn giản mà thô bạo, nhưng nếu bản thân phải chịu thì còn thảm hơn việc đại chiến cả một ngày với cường giả có thực lực khủng bố lúc bình thường. 

Lúc này, Dương Chấn cũng rất lo đám người Mã Thế Long trước mắt sẽ bạo phát nữa, bởi vì anh đã không còn sức để chiến đấu nữa. 

Đám người Mã Thế Long quá đông, chỉ dựa vào đám Ngô Hùng Bá chắc không thể ngăn chặn. 

Điều mà Dương Chấn có thể làm hiện nay là dùng khí thế của mình chấn nhiếp tất cả mọi người. 

Thấy lúc này Mã Thế Long tức giận nói không ra lời, Dương Chấn cười lạnh nói: “Sao hả? Lẽ nào ông cũng muốn cọ xát với tôi?” 

Nghe thấy lời của Dương Chấn, tim của Mã Thế Long đập thình thịch, ông ta đương nhiên có thể nghe ra, cọ xát trong lời nói của Dương Chấn có ý gì, nhưng ông ta đâu có can đảm đó. 

Trước kia chưa gặp Dương Chấn, không biết thực lực thật sự của Dương Chấn, nhưng hiện nay thấy Dương Chấn giải quyết hai cường giả, bọn họ vẫn không nhìn ra thực lực của Dương Chấn. 

Nếu bây giờ triệu tập các đồng đội bên cạnh cùng nhau động thủ, có thể giết được Dương Chấn thì may, nếu không giết được, bị Dương Chấn xử ngược, vậy Mã Thế Long ông ta sẽ trở thành tội nhân của cả thành Huyền Vũ. 

Mã Thế Long sẽ không vì vài tông chủ của thành Huyền Vũ đã chết mà mạo hiểm tính mạng của ông ta và Vạn Long Tông sau lưng. 

Có điều, cho dù Mã Thế Long không dám động thủ nhưng nhiều người như này, ông ta cũng không muốn mình bị mất mặt. 

Vì vậy, ông ta cố tỏ ra cường thế mà hừ lạnh: “Ha ha... cọ xát với cậu ư? Cậu có biết tôi có thân phận địa vị gì không? Chỉ bằng tên oắt con tán tu đột nhiên chui ra như cậu cũng có tư cách cọ xát với tôi à?” 

“Người chết trong tay tôi đều là những cường giả có thân phận cao cao tại thượng, cậu cũng chỉ ăn may, tốc độ tu hành nhanh hơn các thanh niên khác mà thôi, nếu tôi muốn giết cậu, đó là chuyện trong phút một!” 

“Chỉ có điều, ở trong mắt tôi, cậu chỉ là một thằng nhãi ranh dựa vào hai tên phế vật là Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long, tôi căn bản khinh thường so đo với cậu!” 

Nghe thấy lời này của Mã Thế Long, đám tông chủ giỏi nịnh bợ của thành Huyền Vũ ở đằng sau ông ta lũ lượt phô trương thanh thế, hống hách nói: “Oắt con như cậu là cái thá gì chứ? Cậu còn muốn cọ xát với Mã tông chủ của chúng tôi ư?" 

“Mã tông chủ là vương giả có thân phận cao cao tại thượng ở trong trung giới cổ võ, loại tiểu bối vô danh như cậu còn chả có tư cách xách giày cho Mã tông chủ chứ ở đó mà cọ xát, đúng là trò cười!!” 

“Do Mã tông chủ của chúng tôi độ lượng, không so đo với loại phế vật như cậu, nếu không cậu có thể sống tới bây giờ sao?” 

Tuy ngoài miệng mọi người nói năng rất hống hách, nhưng khi Dương Chấn nghe thấy lời của bọn họ, bước lại gần bọn họ thêm vài bước, bọn họ lại đồng loạt lùi lại một bước. 

Rõ ràng, trong lòng bọn họ vẫn rất kiêng kỵ Dương Chấn. 

Dương Chấn tiếp tục bước tới, mà các tông chủ của thành Huyền Vũ tiếp tục lùi lại. 

Chỉ có Mã Thế Long cố kìm sự sợ hãi trong lòng, vẫn đứng tại chỗ. 

eyJpdiI6IkhxZ0d4VVV6RWpZWGliV0V5aFAzXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ildkb0NjSzAwNXN2WkRYMXMxM05sbnB4bTljWVRENGhaRW5acTN2cEp0WkhWZVwvN0tlOUVwYUg4Z1wvQ01qWEo1TXlVaGhYc3pSSHl1ZHNCNlRmWm9oOHNFNjRSTHFiVytsRmNVSWl3dDZPTmRWNFZvaUVcL0ppTFJuVjc2UktqMzc5b3JjazRxamp6QjFDanZMbFhZYmcyMDN1bkNPUUlnSStTZ2pvbUZ6OW5lMFZSRlV5RjEwMzhBcVcxVUtBSTllS3c3VUZsWnBoeEpPd0FDK0EyM042N2IxcHRySE5OOTJcL1hyeHNtK0hvdnkxcDFsVUJ1enpkYVdqQ0g0eHFWYk5MIiwibWFjIjoiNTQxZjc3Y2EzZmNhNzRhODgzODA0MWY3MjdhMzM2MTU4YTFiN2IzYjFlNjg4NmI1ZjhhYTJhZWRmOGY5ZDA4MiJ9
eyJpdiI6Inh4V29pVmNjZys5azZlOTlWQTAxOWc9PSIsInZhbHVlIjoiT1dEZnZnWG1wV1Jmd0JcL2pUWVhnNmMwbGIyYlBcL1hRdHpHYVNJdVwvOWJiRWQxQUsxR3FnQjhHUVFYTEluQmNIekhvKzRzV0txMGJERnZHc0JXcm1aK3FqTk1HMVhcL2xjRFlNbFZ2THU4eTdwTzNVREhPZmdqclg4emdTbStLNkxGTHNwdHVMemVrTTNwcUJcL2JhTDY3RUZRMWE4aElySHlSZDhCdDlqZnV1NUc5bjVBRHZzRko5UW1mQ2V3bUdUZUo5VG1aaEdySThjWnhIQkcySmlockVaUnlpTHZKVmdmQmNjQ1JxdVhuRVV4UGV2bDM5TnVRWlhMXC9lRlwvMEtsV2NuZERTNW9zR1pzSFZZKzI3UXVUNk0rTW12WGMyYUNETElkcXpoQVVKK01HcERTcnR1YXdJcnUxWnZJZEwrbUIwQjZNQVwvWmJ5eVU2ck5ZaHF4VWhVSjczWmxNbldNUFNNcVUwVTdiQ29maStGM0V1bWZvUlBjcUE5NVVESWRFUVlvMFBaM0YrWFJrXC9PUWJSUUJUcFNVd25wUE5EMis3cHUzeW9ld2U0YXg2Skp5YmExMTMwb2ZDUXg0aWtHXC9XakUrSHVTcnBEWUdNT0F2a1c3YlJjeDFPTGF1OEM0aU5lK2tyS0pGR0g1ZFd6S1c3STk2cDhDQTRQekV2SVB5NEp3Y1BvQWJoeEJOdlYwS2thM2JqcDJDV3pxZ2Y4dmNWblpvWDlHQlc2ODFvY1R1Q1FtQ0FIYTJic2gwc2xKbHdweVlFbGlTTU8wREkyV0taNVNXMllOcWlUSnNGWWNGR1M0VEFoSHVoVzJrU2FlekR4VmFid1IrXC9mank2cFlMY3NHIiwibWFjIjoiZGIzMWFlNWM2ZGRkZTVmYmJmMTY0YzIyMGQ1M2VmZGViZmI5ZGJmZTJlMDEwNjIyZjdlMTMxZGVlODI2YTBjMSJ9

Tuy nhiên còn chưa đợi Mã Thế Long nghĩ ra đối sách, Dương Chấn đã đi tới trước mặt ông ta.

Ads
';
Advertisement
x