Mọi người đều biết, thành Bạch Hổ này là tâm huyết của Ngô Hùng Bá, nếu Ngô Hùng Bá đã chọn chạy, điều đó đủ chứng tỏ tính nghiêm trọng của sự việc. 

Mà những người khác đương nhiên cũng không tiện khuyên nhủ nhiều nữa. 

Hà Thanh Long cũng lập tức thúc giục: “Đừng ngây ra nữa, mau nghe theo Ngô thành chủ, giữ được núi xanh không sợ không có củi đốt, bây giờ giữ mạng mới là điều quan trọng nhất, xông ra ngoài lập tức bị giết thì còn đâu cơ hội báo thù!” 

“Mặc kệ bên ngoài kia có tình trạng như nào, với tí người này như chúng ta tuyệt đối không thể đối phó được. 

“Sư phụ của tôi biết chúng ta chạy, nhất định có thể hiểu cho chúng ta!” 

Cuối cùng, mọi người chỉ đành nghe theo Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long, dù sao có ở lại cũng chỉ có đường chết. 

Khi mọi người lao về phía lối vào của mật thất, bên ngoài phủ thành chủ đã vang lên tiếng của Cao Chính Xương. 

“Ngô Hùng Bá, lũ phế vật các người còn không mau cút ra đây chịu chết, các người còn muốn đợi tôi đích thân đi vào à?” 

“Tôi không muốn các người chết dễ dàng như thế, tôi phải nhốt hết các người lại, từ từ hành hạ các người tới chết!” 

Nghe những lời nói hống hách đó của Cao Chính Xương, mọi người rất tức giận, nhưng lúc này bọn họ ngoại trừ siết chặt nắm đấm thì chỉ còn năng lực chạy trốn. 

Thù hận ngày hôm nay, mọi người cũng sẽ ghi nhớ trong lòng, đợi sau này khi tu vi của bọn họ mạnh hơn, bọn họ sẽ quay trở lại báo thù rửa hận. 

Lúc mới đầu khi Cao Thương công kích thành Bạch Hổ, đám người Ngô Hùng Bá đã sắp xếp cho các đệ tử khác trong phủ thành chủ rời đi trước. 

Lúc này cũng chỉ còn mấy người bọn họ, vậy nên rất nhanh tất cả mọi người đều đã tiến vào thông đạo mật thất. 

Phủ thành chủ từng vô cùng huy hoàng, vào lúc này lại trở nên điêu tàn lạnh lẽo, bên trong không có một ai. 

Mà đám người Cao Chính Xương ở bên ngoài vẫn chưa phát hiện tình hình bên trong. 

Cao Chính Xương vẫn đang chửi rủa đầy hống hách, theo Cao Chính Xương thấy, ông ta rất nhanh sẽ có thể phá hủy thành Bạch Hổ, nhốt hết đám người Ngô Hùng Bá rồi từ từ giày vò. 

Trong đầu của Cao Chính Xương thậm chí đã liên tưởng tới hình ảnh khi giày vò đám người Ngô Hùng Bá. 

Tuy không tìm được Dương Chấn nhưng có thể hành hạ những người ở bên cạnh Dương Chấn tới chết, đối với Cao Chính Xương mà nói, đây cũng là một chuyện khiến ông ta vui vẻ. 

“Hửm? Sao bên trong không có chút động tĩnh nào cả, những tên khốn này trước đó không phải còn đang tu sửa trận pháp đó sao?” 

Cao Chính Xương hét một lúc, đột nhiên ý thức được điều khác thường. 

Sau khi Cao Chính Xương kêu Bạch Ưng phá hủy trận pháp đó, mãi không xông vào, chỉ đứng ở bên ngoài uy hiếp, chỉ vì ông ta muốn trêu đùa đám người Ngô Hùng Bá, khiến đám người Ngô Hùng Bá cảm nhận được sự sợ hãi đầy bất lực. 

Lúc này bên trong không có động tĩnh, Cao Chính Xương cũng không dám tiếp tục hống hách nữa, ông ta lập tức thúc giục các cường giả khác: “Còn ngây ra đó làm gì, mau xông vào cho tôi, ngoại trừ mấy kẻ cầm đầu như Ngô Hùng Bá và Hà Thanh Long thì bắt sống, những người khác thì giết hết, hôm nay tôi phải khiến cho thành Bạch Hổ máu chảy thành sông!” 

Nhớ tới trước đó ông ta suýt nữa bị Dương Chấn giết chết, Cao Chính Xương cũng hận thấu xương đám Ngô Hùng Bá ở bên cạnh Dương Chấn, lúc này ông ta chỉ muốn giết hết tất cả những người có liên quan tới Dương Chấn. 

Mã Thế Long ngồi trên xe lăn được người khác đẩy đi, nhanh chóng lao về phía trong phủ thành chủ, còn lớn giọng nói: “Mong các vị nể mặt tôi, xông vào chỉ 

eyJpdiI6IkNiNXgrVnZrV1FpZGhDUHYzZzE3VGc9PSIsInZhbHVlIjoiVjI5dVNPZ2RPWHRaRENDVUpTV3hnamhId1RXSFZrNkZXQ1BzUU9ET25mbzVrVEFCMmRNNUQ5UlRhZzloTHdJbFdCQVBSSFwveTRRQXpcL1FnQzl1dmNPMVpGVTZjTVVrbWs4NUZcL3hMZllyY2pTeG4rczVkSHNBbExTTFpJOXdxc0w0TnI3dzdRdGxSYlpNSTVydENhZlwvdTRJcGFTXC9wc2hJM0xablwvR1JyVlJEajcxNHJ6cHhERExOQ3ZUejFTcTNGd1pVQzBQWkk5K0x5TUhrT3BhTGJMb1JZWnlUZlBUMFcxQTVRUUJKNDhncHByVlFDcmRuY2drYWJOR005eW5WKzBCNHNNWjBvV0tjaFVPdE5OckcyeVE9PSIsIm1hYyI6IjdkOTc4NzVjMjFlZTlhYWUxNDBiY2MwZDE2ZjI5MDExZmE0MTE4ZjhjZmVhNWFiYWJkOWVmMzA3N2U3YmM1MjMifQ==
eyJpdiI6IkpxeFZmMDhQZmwzV1J1TTNXb1NEUkE9PSIsInZhbHVlIjoienZUbmtXN3M0WE1IMnVmblExWHo5cmFPa21QUk81Qko4dDRUV01hS09BVlJMVVFcL3hKSkxIbjVTeDBPdEd1eVUwRjl2U2hTRE5NT254cHphNG9iWU45T2djTXpiXC9hdDJSdXBWQ0Z2S0lXK0pwTjFoeUlFR1NmWVVKV3BlOG1lekkrT2l5dmkxclF3QnE2UzVMK0JzWHAyZDg2Nyt0Z1h6b0xVSjFJXC9GYVZTUEx0cW5kMkZQdHR4WWFoOG9qYlZLTDNoVzhndHltYndnUGQwTEdORm83a1FxWjlXdUNSeTh6QWRLUmo2Q0JlY1Q4XC83NHdJR283V0tJZkE3ZWZkS1F0M0w2NEo0SmVXc3J6WWNabHRKM1dnPT0iLCJtYWMiOiIyNjljOGNjOTc2MDczNWQxM2IzMjI4N2ZiZDRhZTgwMjcxYThkZTkzOTY4N2Q4OGJhMmE0YjIzODUxZjFkNmI1In0=

Cho dù Bạch Ưng trước mắt thể hiện thực lực đáng sợ, nhưng Mã Thế Long không sợ, ông ta nghĩ trong lòng, chỉ cần không đắc tội với Bạch Ưng này là được, đợi tìm được cây thảo dược đó, tu vi của ông ta tăng lên, thực lực của ông ta sẽ có thể vượt qua Bạch Ưng này.

Ads
';
Advertisement
x