Dương Chấn khẽ cười khổ, lắc đầu: “Không sao đâu! Chỉ là tôi thật không ngờ Nhị Trụ lại mạnh đến mức này!”
Lần trước, Dương Chấn đã nhận ra thể chất thú đạo trong người Nhị Trụ thật sự rất kinh khủng.
Nhưng Dương Chấn căn bản không ngờ rằng, một khi thể chất thú đạo này thức tỉnh lại đáng sợ đến mức này, ngay cả anh cũng phải tốn kha khá sức mới có thể áp chế.
Mà đây mới chỉ trong tình huống Nhị Trụ chưa tiến hành tu luyện, anh ta mới vừa bắt đầu trạng thái thực tỉnh.
Nếu có người hướng dẫn thêm cho Nhị Trụ, để Nhị Trụ cố gắng tu luyện, thực lực của anh ta chắc chắn sẽ trở nên rất khủng khiếp.
Thậm chí, có thể trong thời gian ngắn, anh ta sẽ trở thành một đại tướng trong trung giới cổ võ.
Bởi vì thực lực bộc phát vừa rồi của Nhị Trụ đã tương đương với cường giả có tu vi Thiên Cảnh tứ phẩm đỉnh phong.
Phải biết rằng, lúc Dương Chấn mới đặt chân đến trung giới cổ võ, tu vi của anh cũng chỉ vừa đột phá đến Thiên Cảnh tứ phẩm mà thôi.
Kết quả Nhị Trụ này mới bắt đầu bạo phát đã sở hữu tu vi mạnh như vậy.
Tuy rằng thực lực Thiên Cảnh tứ phẩm không hẳn là quá mạnh ở trung giới cổ võ, nhưng cũng chẳng phải dạng yếu nhất.
Dương Chẩn đoán, điều này chắc chắn có liên quan đến thể chất thú đạo của Nhị Trụ, đồng thời cũng có liên quan tới vị trí sinh sống của Nhị Trụ.
Thần Dược Cốc vốn có linh khí cực kỳ dồi dào, thậm chí còn hơn cả trung giới cổ võ, cho dù không biết tu luyện, chỉ sống ở đây thôi, thể chất con người cũng vượt trội so với nơi khác.
Nhị Trụ tuy không biết tu luyện, nhưng thể chất thú đạo trong người anh ta vẫn có thể trong tình huống không tự chủ mà hấp thụ linh khí, điều này cũng dẫn tới thể chất thú đạo của Nhị Trụ vừa mới thức tỉnh, đã có thực lực đáng sợ như vậy.
Dương Chấn hiểu rõ, nếu vừa rồi anh không đi ngăn Nhị Trụ lại, e rằng sau khi giết hết đám người phản bội đó, Nhị Trụ sẽ trực tiếp đột phá lên Thiên Cảnh ngũ phẩm.
Đây là lần đầu tiên Dương Chấn tận mắt chứng kiến người có tốc độ tu luyện nhanh như vậy.
Trước giờ ai cũng nói Dương Chấn có thiên phú tu luyện kinh người, nhưng trong mắt Dương Chấn, Nhị Trụ thậm chí còn khinh khủng hơn.
Cùng lúc đó, điều khiến Dương Chấn đau đầu hơn cả là, tuy thể chất thú đạo của Nhị Trụ vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn, nhưng số lần thức tỉnh sẽ càng lúc càng nhiều.
Hơn nữa càng lúc càng khó áp chế.
Nếu có Dương Chấn bên cạnh thì còn dễ xử lý, nhưng nếu Dương Chấn không có mặt thì cho dù toàn bộ dược nông của Dược Thần Cốc liên thủ, cuối cùng cũng chỉ có nước bị Nhị Trụ giết sạch.
Nhưng nếu đưa Nhị Trụ đến trung giới cổ võ, Dương Chấn lại có quá nhiều chuyện phải đi giải quyết, đi theo bên cạnh anh thì không an toàn, Dương Chấn cũng không có chỗ để sắp xếp cho Nhị Trụ.
Hơn nữa cho dù giấu Nhị Trụ đi, tên Nhị Trụ này lại phát điên lần nữa, anh ta sẽ chạy ra ngoài.
Một khi chạy ra ngoài, đụng trúng một số cường giả, Nhị Trụ chắc chắn sẽ bị giết.
Tuy Nhị Trụ ở Thần Dược Cốc thì rất mạnh nhưng ở trong thế giới cổ võ, không thiếu nhất chính là võ giả mạnh hơn Nhị Trụ.
Nhất thời, Dương Chấn cảm thấy rất lo lắng cho tương lai của Nhị Trụ.
Đồng thời, điều khiến Dương Chấn lo lắng nhất vẫn là hai chị em Lưu Ngữ Yên và Lưu Vũ Hàng.
Nhìn sắc mặt Dương Chấn trầm trọng, Lưu Ngữ Yên vội vàng bước tới hỏi: “Anh Chấn, sao vậy? Anh đang lo chuyện gì à?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất