Khí thế khủng khiếp ập đến bất ngờ khiến mọi người sốc nặng.
Phần lớn người có mặt đều ngã rạp xuống đất.
Trong lòng bọn họ đồng loạt thầm kêu: “Linh lực mạnh quá!”
Có thể bạo phát uy lực kinh khủng đến vậy, thực lực của đối phương rõ ràng rất mạnh.
Ngay cả những cường giả hàng đầu như Ngô Hùng Bá, dù gắng gượng không bị đánh ngã, vẫn bị ép lùi lại liên tục, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch.
Mọi người theo bản năng đoán rằng, kẻ vừa đến rất có thể là cường giả đứng sau Bạch Ngữ Tô, hoặc là Bạch Ưng – cường giả chống lưng cho Cao Chính Xương.
Bọn họ lau vệt máu ở khóe miệng, khó nhọc chống người đứng lên, ánh mắt hướng về nơi vừa phát ra luồng khí tức khủng khiếp kia.
Người xuất hiện là một nam thanh niên mặc bộ quần áo vải xám giản dị.
Gương mặt của anh ta rất lạnh lùng, toàn thân tỏa ra khí thế cuồn cuộn, tuy nhìn tuổi tác không lớn, nhưng chỉ liếc qua đã cảm nhận được thực lực của anh ta rất mạnh.
Dù khí chất vương giả do lâu năm đứng ở vị trí cao không mạnh bằng mấy người Ngô Hùng Bá, nhưng thực lực của anh ta chắc chắn mạnh hơn đám người Ngô Hùng Bá rất nhiều.
Không ít người ở đây lập tức nhận ra thân phận của người đàn ông đáng sợ này, vì hầu như ai cũng từng gặp người đàn ông này.
"Bup!"
Đúng lúc này, Cao Chính Xương quỳ thẳng xuống trước chân người đàn ông đáng sợ này.
Thấy Bạch Ưng xuất hiện, Cao Chính Xương mừng rỡ vô cùng, nếu Bạch Ưng đến kịp thời, ông ta sắp không trụ nổi rồi.
Vốn dĩ Cao Chính Xương nghĩ mình chắc chắn toi đời, dù bản thân có thể chạy thoát, nhưng những người khác sẽ bị đám người Ngô Hùng Bá và Bạch Ngữ Tô giết sạch, vậy ông ta cũng thành kẻ đơn độc chẳng còn ai.
Lúc này nhìn thấy Bạch Ưng, Cao Chính Xương còn mừng hơn gặp ba mẹ ruột của ông ta.
Bởi vì Bạch Ưng chính là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Cao Chính Xương.
Phủ thành chủ của thành Huyền Vũ đã bị tàn sát, mà những cường giả bên cạnh ông ta thì gần như đều trọng thương.
Còn về một trợ thủ mạnh khác là Cao Thương, cũng vì sự ngạo mạn và sỉ nhục của Bạch Ưng mà chơi trò mất tích, trực tiếp chạy mất.
Trong lòng Cao Chính Xương vô cùng hối hận, bởi Cao Thương vốn luôn sẵn sàng giúp ông ta, còn Bạch Ưng thì chỉ đồng ý giúp ông ta ba lần.
Nhưng khi Cao Chính Xương muốn tìm Cao Thương xin lỗi thì Cao Thương đã sớm rời khỏi ông ta.
Vì vậy, lúc này sau khi nhìn thấy Bạch Ưng, Cao Chính Xương mừng đến suýt rơi nước mắt, lập tức kể khổ và cầu xin Bạch Ưng ra tay.
“Bạch Ưng đại nhân, cuối cùng ngài cũng đến, xin ngài nhất định phải báo thù cho tôi, đám khốn này đều là đồng bọn của tên súc sinh Dương Chấn. Hôm nay ngài không có ở phủ thành chủ của tôi, tên khốn đó bèn nhân cơ hội san bằng phủ thành chủ của tôi, xin ngài ra tay thêm lần nữa, giết sạch lũ khốn này...
Đám người Bạch Ngữ Tô và Ngô Hùng Bá nghe thấy lời này của Cao Chính Xương mới biết phủ thành chủ của thành Huyền Vũ của Cao Chính Xương cũng đã bị Dương Chấn phá hủy hoàn toàn.
Bạch Ngữ Tô cảm thấy rất sốc trước hành vi của Dương Chấn, đồng thời không khỏi đánh giá Dương Chấn cao hơn vài phần.
Chỉ tiếc rằng, điều khiến Bạch Ngữ Tô bất lực là, khi cô ta bắt đầu có hứng thú mãnh liệt với Dương Chấn thì lại chẳng thể tìm ra tung tích của Dương Chấn.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất