Lúc này, ba mươi người Ngô Hùng Bá nào có thời gian để ý đến Bạch Ưng. 

Bọn họ đã vận chuyển công pháp, tất cả mọi người dốc hết sức, chỉ để tung ra một kích mạnh nhất, xử lý Bạch Ưng và đám Cao Chính Xương. 

Cho dù không giết được thì cũng phải khiến bọn họ bị trọng thương. 

Lúc này chính là thời khắc then chốt, chỉ cần dừng lại thì toàn bộ linh khí đã tiêu hao trước đó sẽ uổng phí, đồng thời cũng khiến bọn họ không thể bạo phát thực lực như 

trước nữa. 

Đến khi đó, đám người Cao Chính Xương chỉ cần ra tay qua loa là có thể giải quyết sạch cả ba mươi người. 

Ba mươi người đã hạ quyết tâm, sao có thể nghe lệnh của Bạch Ưng vào lúc này được. 

Không cần nghĩ nhiều, bọn họ cũng đoán ra được ý đồ của Bạch Ưng. 

Vì đã có không ít kẻ thèm muốn linh khí trong tay ba mươi người bọn họ, chỉ là dưới sự dẫn dắt của Dương Chấn, cuối cùng tất cả đều chết dưới những món linh khí ấy. 

Chỉ là lần này, ba mươi món linh khí ấy thiếu đi sự có mặt của Dương Chấn, nên sức mạnh cũng giảm đi đáng kể. 

Nếu lúc trước ba mươi người này mang theo ba mươi linh khí đó, đi theo bên cạnh Dương Chấn ra tay, có bọn họ cùng ra tay thì Dương Chấn đã không thể bị Cao Thương đánh rơi xuống vực như vậy. 

Mà Dương Chấn cũng sẽ không biến mất lâu như thế, trung giới cổ võ có lẽ đã sớm rơi vào tay Dương Chấn. 

Chỉ có điều, nếu Dương Chấn thắng khi đó, thì ở lại trung giới cổ võ dưỡng thương cũng sẽ cần một khoảng thời gian dài mới hồi phục được. 

Dương Chấn cũng sẽ không tình cờ bước vào nơi thần kỳ như Thần Dược Cốc đó, càng không có cơ hội nhận được truyền thừa của Thần Sơn chân nhân, và tu vi cũng không 

thể đột phá nhanh như vậy. 

Tương tự, khi đối mặt với Bạch Ưng, Dương Chấn khi ấy cũng sẽ không có thực lực thắng được đối phương. 

Lúc này, Bạch Ưng cũng đã nhìn ra sự bất phàm của ba mươi món linh khí, anh ta có dáng vẻ như phải lấy bằng được, nhưng điều khiến anh ta tức giận là chủ nhân của những linh khí này hoàn toàn không thèm để ý đến anh ta. 

Bây giờ, trong toàn bộ trung giới cổ võ, người dám phớt lờ Bạch Ưng như vậy chỉ có nhóm Ngô Hùng Bá mà thôi. 

Thấy vậy, Cao Chính Xương lập tức quát lớn về phía đám người Ngô Hùng Bá: “Ngô Hùng Bá! Hà Thanh Long! Hai tên chó già kia, các người mau ra lệnh cho đám phế vật bên cạnh dừng lại cho ta!” 

“Bạch Ưng đại nhân của chúng tôi đang nói chuyện với lũ kiến các người đấy, các người không nghe thấy à? Tôi thấy các người đúng là cố tình tìm chết!” 

“Tôi cho các người mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nếu còn không dừng lại, Bạch Ưng đại nhân sẽ ra tay với các người, mười... chín... 

Đám người Ngô Hùng Bá đến cả Bạch Ưng cường thế như kia còn không thèm để ý, huống hồ gì loại hề nhãi nhép như Cao Chính Xương. 

Cao Chính Xương lập tức cảm thấy mất hết mặt mũi, đưa tay chỉ thẳng vào nhóm Ngô Hùng Bá, mặt run lên, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng làm gì được đám người Ngô Hùng Bá. 

Thế nên, Cao Chính Xương chỉ còn biết dùng ánh mắt cầu cứu nhìn sang Bạch Ưng: “Bạch Ưng đại nhân, lũ khốn này rõ ràng cố ý khiêu khích ngài, bọn họ đúng là muốn chết, ngài cứ ra tay giết bọn họ đi!” 

Bạch Ưng lập tức nhíu mày, khó chịu nói: “Ông đang ra lệnh cho tôi sao?” 

Cảm nhận được luồng khí lạnh toát ra từ người Bạch Ưng, Cao Chính Xương sợ đến run bắn, suýt nữa nhảy dựng khỏi mặt đất. 

eyJpdiI6ImRZbG5WWVJ2akUxamF4aFFGN1pDK1E9PSIsInZhbHVlIjoiOFBmSEpDZm95OUYwdTM0dTlSVFBReDVxd2lRMWJLM082TUpOUWxVXC9vdlNtcE1XTElnb0l0TUU3STJGeGpcL2x2Tm5YTHJtMnhQYzZaeFJTd3RUSjEwajE2aDF1c250cnFRWlwvZVVjNFd6bU5Ob3c1WVplVVVSN0c2NDJsU2FZQTlWTnhNVjRRb09acUVqRUNJK0RcL21xWXBGV05hKzNabVNNUHoxUUQ0S0ZBdmVpTkZ3SXZaWUI3Vnh0UFJpcnZJRmdyMGhRenV4WFlhQXJNNVVCUXlmYWxNcm1XUnRJXC9KMjVHRlRyK2pDRElvRUozV2MrK1J0aGV0ZFNmV082OU5BV0lsK1Y3UG16MTZxYkxKV1wvZXdLS2tTcW8ySEVQVktJWGIrUGpzNDl0R2lcL3BkVGt1aUFiK1BYNGliNmJCNk5mc0dKR29MNHJubTBKVGR3c1k2bGUxT0xmaHpDQjU0SDByaFlPclJ6N3poRnVNRjVvNkN1em1sRUVTekUrajRoZzVuc2dhT0dVKzlmdjBORVlXWUp5Y3l1a1wvajk0K3Vkc3V1bVk5WDlhRUdtUFp5ZGFvTHI3Q2E0empmVjNITENKdUpVXC9IZzlFYmthNVNVdzNyMWJJSWFzazJ3dW1hdFBTMXZMN3RHOFhEYzE4VmtrYllYZlwvTWJFK2pvU0dlSnorTm9FNmduckhWdVNwcktBVzBvd3l6ZlMyT1BnRXpUeFBZTTExK1pwZGZJVmxBdDBzY1M1VW9nNUh0eVB0ZEVpUTFNSkhBMThSeU5mYnByM0hGVFhKM3c9PSIsIm1hYyI6IjE1YmYzMGQ2ZWM5ODdiZDM4NmQ3Yzc0M2MwM2Y1YWE4MjNjMDNlNWM3OTRiYmI3YWRjYTZlZDA0M2NmNTU3M2EifQ==
eyJpdiI6InhNK3VCaXVoWHNmTFwvRHgzcnA4XC9odz09IiwidmFsdWUiOiIwaEoxWnRqUzFxOXE1SnRNUjZYV3lpbEF0Mjh0TjNYSEZQc09HT1p5czdGcUczWEVVaDJ4aWlOaXlUTEhYbm5ZRzRtTDFjazUxbEtBTTZqTTBrMk9kWk16WnBvRWdUbjR0cHo0bW9cL3BSUnBSUnZPK3dreVVmcDV4RVwvZ0ROYWQxYWhEeW1GbTFKNDdcL3M3aUEyZEs3bFRwanJhWWZPZDhZWERSbVRrYm5ZUjVseCtiRGMwa05yMFg0c3B1Nlc4NTQ4a1AwTUFrckRQSnpQU3Z4TWlJaEhRPT0iLCJtYWMiOiI4ZDJiMzlmYzVmNzZmY2Q4ZDcwM2RmMDE3Y2VhMTljMjhkODgwODc1M2RmODlmYzY1MjcxMmJjZDAyM2NmYWViIn0=

Ngay sau đó, sát khí trên thân Bạch Ưng bùng lên, anh ta nheo mắt lại, nhìn đám người Ngô Hùng Bá bằng ánh mắt như nhìn người chết.

Ads
';
Advertisement
x