Lúc này, Bạch Ưng đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay giết sạch ba mươi người kia, rồi chiếm toàn bộ ba mươi linh khí về tay mình.
Nhưng ngay khi Bạch Ưng vận chuyển công pháp, định lao lên, anh ta chợt nhận ra luồng khí tức tỏa ra từ vị trí trung tâm của ba mươi người kia lại đáng sợ vô cùng.
Bạch Ưng cảm nhận được, nếu anh ta không ra tay, e rằng lực lượng mà ba mươi người này đang tích tụ đã đủ để đối phó Cao Chính Xương.
Cảnh tượng này khiến Bạch Ưng vô cùng kinh ngạc.
Đồng thời, Bạch Ưng càng chắc chắn rằng uy lực của ba mươi linh khí này cực kỳ kinh khủng, nếu những linh khí này rơi vào tay anh ta thì chắc chắn có thể bạo phát uy lực khủng khiếp hơn.
Ánh mắt của Bạch Ưng càng lúc càng lộ rõ vẻ tham lam.
Anh ta lập tức đổi ý, quyết định tiếp tục quan sát để xem ba mươi người Ngô Hùng Bá rốt cuộc có thể vận chuyển ra uy lực mạnh tới mức nào, qua đó nắm rõ thực lực thật sự của ba mươi linh khí này.
Cao Chính Xương ở bên cạnh siết chặt nắm đấm, vốn ông ta định mượn tay Bạch Ưng để giết người, nhưng không ngờ Bạch Ưng lại không ra tay. Ông ta muốn thúc giục nhưng không đủ can đảm, chỉ có thể sốt ruột chửi thầm trong bụng.
Những người khác cũng đầy vẻ khó hiểu nhìn sang Bạch Ưng, vẫn chưa rõ Bạch Ưng định làm gì.
Bọn họ không hiểu vì sao Bạch Ưng không nhân cơ hội này mà xử lý luôn đám người Ngô Hùng Bá.
Chốc lát sau, Khương giới chủ đoán ra ý đồ của Bạch Ưng, khẽ nói với đám người Bạch Ngữ Tô: “Bảo sao tên này tự nhiên tốt bụng thế, còn ra lệnh mọi người dừng đánh, thì ra cậu ta đang nhắm vào linh khí trong tay đám người Ngô Hùng Bá!”
“Lúc nãy tôi chưa phản ứng kịp, cứ tưởng là thực lực của ba mươi người Ngô Hùng Bá mạnh sẵn.
“Mãi tới lúc này mới nhận ra, linh lực khủng khiếp mà bọn họ thi triển hoàn toàn nhờ vào linh khí trong tay bọn họ!”
Bạch Ngữ Tô gật đầu: “Đúng vậy! Chính ba mươi linh khí này, dưới sự gia trì của công pháp của bọn họ, đã dẫn động thiên uy
“Bọn họ có được nhiều linh khí cực phẩm như vậy, chắc chắn có liên quan đến Dương Chấn.
“Nếu những linh khí cực phẩm này vốn thuộc về Ngô Hùng Bá, thì mấy năm nay phủ thành chủ thành Bạch Hổ của ông ta đã chẳng suy tàn rồi!”
Nghe vậy, Khương giới chủ lập tức khen: “Quả nhiên rất thông minh!”
Trong lúc hai người nói chuyện, đệ tử theo Ngô Hùng Bá đều tỏ rõ vẻ căng thẳng.
Ba mươi người Ngô Hùng Bá có thể không thèm đếm xỉa tới Bạch Ưng, nhưng các đệ tử khác phải phụ trách yểm hộ cho ba mươi người người nên càng thêm cẩn trọng.
Bọn họ đương nhiên cảm nhận được sát khí trên người Bạch Ưng, cực kỳ lo lắng Bạch Ưng sẽ lao tới trước khi đám người Ngô Hùng Bá chưa vận chuyển xong công pháp.
Con trai của Ngô Hùng Bá - Ngô Tử Kính, vì trước đây không giành được linh khí trong “kế hoạch hủy diệt”, giờ chỉ có thể dẫn các đệ tử khác bảo vệ an toàn cho ba mươi người kia.
Ngô Tử Kính cảnh giác nhìn khắp xung quanh, tay cầm Thần Vương Kiếm mà Ngô Hùng Bá tặng, mũi kiếm chĩa thẳng về phía Bạch Ưng.
Dù e ngại thực lực của Bạch Ưng, nhưng Ngô Tử Kính vốn là kẻ cứng cỏi, đối diện với cơn giận của Bạch Ưng, anh ta lạnh lùng đáp trả: “Người dám nói với Ngô Tử Kính tôi như vậy, anh cũng là người đầu tiên. Hôm nay chắc chắn sẽ là ngày tận số của các người!”
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất