Giang Nghĩa ngồi trong quán cà phê nhìn tấm thẻ VIP trong tay mình, anh không ngừng suy nghĩ về ý đồ thật sự của Thôi Oánh. 

Không lâu sau, Song Ngư đi vào trong phòng. 

“Chỉ huy?” 

“Lại đây ngồi đi.” 

Giang Nghĩa nói hết những chuyện đã xảy ra cho Song Ngư nghe, sau khi nghe nghe xong, Song Ngư cũng rất tò mò, không biết rốt cuộc Thôi Oánh có ý đồ gì khi làm như thế. 

Đột nhiên Song Ngư đoán: “Chỉ huy, em nhớ ra một chuyện, cô Thôi Oánh này là diễn viên chuyên dùng của tập đoàn Hoa Thượng! Có rất nhiều bộ phim của tập đoàn Hoa Thượng đều do cô ta làm diễn viên chính, kiếm được rất nhiều tiền. 

“Nói như vậy thì liệu lời mời tối nay có phải là một cái bẫy không, có phải đám khốn ông cụ Thân kia muốn bắt rùa trong chum? Cố tình gọi chúng ta tới, sau đó vây bắt rồi giết chết?” 

Không phải không có khả năng này. 

Từ chuyện tập đoàn Hoa Thượng không chút do dự giết chết Đỗ Chính cho thấy, khả năng này thật sự rất cao. 

Có điều... 

Giang Nghĩa nói: “Đầu tiên, cậu đừng có dùng thành ngữ bừa bãi, cái gì mà “bắt rùa trong chum”? Cậu là rùa hay tôi là rùa?” 

Song Ngư đỏ mặt nói: “Không phải, em không có ý đó.” 

Giang Nghĩa cười mỉm rồi nói tiếp: “Nếu ông ta thật sự muốn lừa chúng ta tới đó, vậy thì tại sao lại để Thôi Oánh đến? Tôi và Thôi Oánh không có quan hệ gì, hơn nữa Thôi Oánh còn là nữ diễn viên chuyên dùng của tập đoàn Hoa Thượng, đám người ông cụ Thân không kiêng dè gì sao?” 

Song Ngư gật đầu, có lý. 

Anh ta không hiểu nói: “Càng lúc càng không hiểu gì cả, cái bẫy tối nay, rốt cuộc có phải ông cụ Thân đang giở trò không? Hay là, Thôi Oánh có hành động gì đặc biệt không?” 

Giang Nghĩa uống hết ngụm cà phê cuối cùng, anh nói: “Sự thật như thế nào, tối nay đến đó sẽ biết ngay thôi. Song Ngư, cậu gọi cả Sư Tử với Kim Ngưu đi, tối nay bốn chúng ta cùng đi. 

“Cần ba Hoàng Kim ạ?" 

Song Ngư thấy hơi bất ngờ, điều động đồng thời ba Hoàng Kim, đó là bố trí rất cao. 

Vả lại, Sư Tử và Kim Ngưu đều thuộc dạng đỗ con, rất phù hợp với những trường hợp lấy một chọi một trăm, lần nào kẻ địch dùng chiến thuật biển người, Giang Nghĩa cũng thích dùng hai hoàng kim này để ứng chiến. 

Song Ngư hỏi: “Chỉ huy, anh cũng tán đồng với lời của em phải không? Tối nay chúng ta sẽ gặp nguy hiểm” 

Giang Nghĩa trả lời: “Không, tôi dẫn theo ba người các cậu, chỉ vì có thể bảo vệ cho Thôi Oánh một cách toàn diện thôi. Nếu đã đồng ý với người ta thì phải làm được. Lỡ như thật sự gặp phải chuyện gì đó, nếu chúng ta không bảo vệ được Thôi Oánh thì sẽ mất mặt lắm. 

Cùng lúc đó, bên trong văn phòng chủ tịch của tập đoàn Hoa Thượng. 

Tiểu Cảnh cúi đầu, dáng vẻ như bị ức hiếp. 

Ông cụ Thân vui vẻ nói: “Ông bạn, sao mà ra vẻ như thể bị người ta bắt nạt vậy? Ông như thế trông cũng khó coi quá đấy.” 

Tiểu Cảnh hừ một tiếng: “Vốn là bị người ta bắt nạt mà. Chẳng những không trả được thù cho con trai mà còn mất đi một đại tướng như Đỗ Chính, thủ đoạn của thằng khốn Giang Nghĩa kia cũng nham hiểm, cay độc lắm. 

Trước đây Tiếu Cảnh đối phó người khác, vẫn luôn là ông ta sử dụng thủ đoạn tàn độc, người khác chỉ có thể ngoan ngoãn bị bắt nạt. 

Kết quả đến lượt Giang Nghĩa lại không dễ sử dụng. 

Thủ đoạn của Tiểu Cảnh tàn độc, thủ đoạn đáp trả của Giang Nghĩa lại càng tàn độc hơn, ông ta độc ác, Giang Nghĩa càng độc ác hơn ông ta, khác hoàn toàn khi đối phó với những “chính nhân quân tử” trước đây. 

Cục diện này là điều Tiểu Cảnh không bao giờ ngờ tới, thế nên nhất thời ông ta mới phải chịu thiệt lớn. 

Ông cụ Thân nói: “Ông yên tâm, tôi đã có kế hoạch đối phó với Giang Nghĩa thế nào rồi, ông không cần quá sốt ruột đâu. Đêm nay ở Đình Văn Quân có một buổi biểu diễn, ông đi giải sầu với tôi đi. 

“Biểu diễn?” Tiếu Cảnh nhíu mày: “Tôi không có hứng” 

“Đi xem đi mà, đừng có suốt ngày nhốt mình trong phòng nữa, sẽ “hỏng” người mất đấy. 

Ông cụ bắt ép dẫn Tiếu Cảnh đi đến Đình Văn Quân xem biểu diễn, tiện thể cũng dẫn theo con gái của mình là Thân Khả Hân đi luôn, mấy hôm nay Thân Khả Hân và Thánh Thủ Vô Thường - Nhiếp Thiên Kỳ đang cãi nhau ầm ĩ, cũng đúng lúc ra ngoài thư giãn đầu óc luôn. 

Trên xe. 

Ông cụ Thân hỏi chuyện: “Khả Hân, ba nhớ trong buổi biểu diễn tối hôm nay có Thôi Oánh phải không?” 

Thân Khả Hân gật đầu: “Vâng ạ. 

“Chắc Thôi Oánh cũng đến lúc rồi nhỉ? Con đã đưa thuốc giải đúng hạn chưa?” 

“Ông cụ Thân yên tâm, con đã đưa thuốc cho Thôi Oánh rồi, nhắc mới nhớ, thật ra hôm nay thời hạn của cô ta đã đến, chắc lúc này cô ta cũng đã uống thuốc giải rồi.” 

Ông cụ Thân hài lòng tựa lưng vào thành ghế: “Rồi thành phố Yến cũng sẽ thuộc về ba thôi. Nghệ sĩ nổi tiếng thì có sao? Chẳng phải vẫn bị ba khống chế đó sao? Ha ha” 

Chiếc xe lăn bánh về phía trước. 

Lúc 7:40, chiếc xe cũng đến được hội trường, đám người ông cụ Thân xuống xe đi về phía cửa lớn. 

Khách quý nhất đêm nay chính là ông cụ. 

Ban tổ chức cũng không dám sơ suất, lập tức cho người đến tiếp đón ông cụ, dẫn ông cụ Thân đi vào bên trong hội trường, hơn nữa còn ngồi ở vị trí trung tâm, nơi có tầm nhìn tốt nhất. 

Vị trí này là VIP của VIP, chỉ có ông cụ Thân mới được ngồi. 

eyJpdiI6IlJSYWJvRnhpVnQwYk8wRUd5QXlibFE9PSIsInZhbHVlIjoiV0FFTlZhRHFJK1Ewa3JRRUVhZ05RTWhibHRpdW8zQmtrQ3U3SjZVeEkxV09nY0FcL2xCNE1iQ05wOTdFTUJCRUdVQnNXTzlMOVdBV2tGeVFJRXlpcFp2UXVSTjk5dDBcL1NMQzdRanN6ZzhFOHU4bDZERjI0OEtnYmdtYysySEx1ODh0eE5JUlQ1d0VCMitQMmFCWDhONWxIamFQNzV4RDNSXC9ndEdHcW1JXC9GOVQ3YzVqZjVtUGhaNWJIQWhXSzFtcCtKaXhaM2NcL1JvZHpsM0RyNDA2djF3RXVPWUZucEV3WHV3MnpDU3pxXC9tVmttUm53QVJaWjh5QjFjT1R3N1VGVm9tUFBySUZFV3BpRk80RnlYZDhKSEM4VkExOVI0bThmU2FrQnY3YStNZ2pUNmtobU9nSlhEWDh2aHJKT1wvMlpcL2lWOVFQTG4rTDBxOG93ZW54WmNDY3hvN2VjaWxJNytDN2lReFRMR3M2eVJUNXdIdTJLQkt6NERGS0FJbEg5d0pcL0ZiN1UxanFCWTRFdzM4RWdjeDgrVU15UGJtazdieUJ5TDFkSld4NXJ2TT0iLCJtYWMiOiIxZGJmM2FkNmUzYjEwZGVlNTE2MzZlM2QxNDhkMDdmODBhYzI3MThjZTY2YzEyZTg3MzlkNDBmYmJjOTdlZGIzIn0=
eyJpdiI6IjFKSHpXZXB0cVJVbERYd2J2cXpvQkE9PSIsInZhbHVlIjoiaVVzdDA0d2d0U1BqbkV3dTdWVzV3T2xjSUpWZExnV3ZUZndjS2VHXC9PWjFYYzZFUjdjVlhnWHBydmxlSVR1TWlcL3N0OXUwVkpqQ1VIXC9SdkpOYkZMVmc9PSIsIm1hYyI6IjkzMTEyZmMwNTU2YjY4OWU3MGM5ODUwM2FjY2VhNTA2ZmRmNDc0N2U1NzQ5NmU3NGRmMjYxYmVmYmI2ODQyN2EifQ==

Một người trong số đó chính là kẻ thù không đội trời chung của ông cụ Thân và Tiểu Cảnh, Giang Nghĩa!

Ads
';
Advertisement
x