Ông cụ Thân cũng rất ngạc nhiên, ông ta không ngờ Giang Nghĩa sẽ xuất hiện ở một nơi thế này, phải biết rằng phía tổ chức là người của ông ta, sao có thể ăn no rửng mỡ đi mời kẻ thù của ông cụ Thân được chứ? 

Lúc này đi tìm người chịu trách nhiệm tổ chức hiển nhiên không sáng suốt, ông cụ Thân kiềm chế cơn tức giận, quay đầu, không nhìn Giang Nghĩa nữa. 

Tiểu Cảnh lại sắp tức đến nỗi không chịu được nữa. 

Nếu như không phải ông cụ Thân còn đang ở đây, có lẽ Tiểu Cảnh đã ra lệnh cho tay sai đến giải quyết Giang Nghĩa rồi. 

Trong ba người, Thân Khả Hân là người bình tĩnh nhất. 

Thật ra Thân Khả Hân cũng không mấy bận tâm đến chuyện của anh trai Thân Lâm và em trai Thân Hào. Từ nhỏ đến lớn, hai anh em họ đã không hợp với Thân Khả Hân rồi. 

Thậm chí hai anh em họ còn chạy đến quận Giang Nam cũng chỉ vì muốn đối đầu với cô ta. 

Anh em ruột thịt lại giống như kẻ thù vậy. 

Vì vậy Thân Khả Hân không những không đau lòng vì chuyện Giang Nghĩa giải quyết hai anh em họ, thậm chí cô ta còn cảm thấy vui ở trong lòng, chỉ là không tiện thể hiện ra mặt thôi. 

Lúc này trông thấy Giang Nghĩa, Thân Khả Hân chẳng những không tức giận, mà còn có một cảm giác như nhìn thấy “ân nhân” nữa. 

Trên phương diện đạo đức đây là một chuyện khá ghê tởm, nhưng trên phương diện tình cảm cá nhân đó lại là điều không thể nào chỉ trích được, một cảm xúc rất kỳ lạ. 

Điều càng khiến người ta không ngờ tới chính là, Thân Khả Hân lại chủ động đứng dậy đi về phía Giang Nghĩa! 

Ông cụ Thân và Tiểu Cảnh còn tưởng cô ta định đến tìm Giang Nghĩa tính sổ, đang định ngăn cản, tuyệt đối không được kích động, nhưng nào ngờ Thân Khả Hân vốn chẳng nói bất kỳ câu gì, ngược lại còn mỉm cười với Giang Nghĩa. 

Cùng lúc đó, giơ tay về phía anh. 

“Ông chủ Giang, tôi là phó chủ tịch của tập đoàn Hoa Thượng, con gái của ông cụ Thân, Thân Khả Hân, lần đầu gặp gỡ tôi thấy rất vinh hạnh. 

Mọi người ở đây đều ngây người. 

Thân Khả Hân làm thế có ý gì? Chủ động lấy lòng? Hay là khẩu xà tâm Phật, ngoại giao trước quân sự sau? 

Ngoài Thân Khả Hân ra thì cũng chẳng có ai hiểu được. 

Giang Nghĩa cũng vươn tay bắt tay với Thân Khả Hân, sau đó cô ta đưa danh thiếp của mình cho anh đồng thời cũng lấy danh thiếp của anh. 

Cả quá trình đều rất hài hoà, không hề có cảm giác đỏ mắt ghen ghét khi gặp kẻ thù. 

Mọi người vây quanh xem đều ngơ ngẩn. 

Chẳng phải Giang Nghĩa là kẻ thù không đội trời chung của tập đoàn Hoa Thượng sao? Tại sao Thân Khả Hân lại khách khí như thế? Đúng là khiến người ta không hiểu. 

Thân Khả Hân quay về chỗ ngồi của mình trong ánh mắt nghi ngờ của mọi người. 

Vừa mới ngồi xuống Tiểu Cảnh đã gây khó dễ, chất vấn: “Cháu sao thế? Chạy tới đó đưa danh thiếp qua lại với Giang Nghĩa làm gì? Sao thế, cháu vẫn còn muốn bắt tay với cậu ta à?” 

Thân Khả Hân cười nói: “Chú Tiếu, chú thật sự biết nói chuyện cười quá. Giang Nghĩa có mối thù không đội trời chung với tập đoàn Hoa Thượng, sao cháu có 

thể bắt tay với anh ta được. 

“Thế cháu trao đổi danh thiếp với cậu ta làm khỉ gì?” 

“Chú Tiếu, đó là điều khác nhau giữa cháu với chú” Thân Khả Hân uống một ngụm trà rồi nói: “Chú Tiểu thích dùng thủ đoạn “đặc biệt” để đối phó với kẻ thù, chưa bao giờ quan tâm kẻ thù của mình là ai” 

Cô ta nhấn mạnh hai chữ “đặc biệt”. 

Thật ra ai cũng hiểu, thủ đoạn Tiểu Cảnh sử dụng để đối phó với kẻ thù toàn là những thủ đoạn thấp kém, bẩn thỉu. 

Bất kể kẻ địch là ai thì cũng không bao giờ thay đổi. 

Vu oan giá họa, ác ý bôi nhọ, ám sát, bắt cóc, đe dọa, mọi thủ đoạn bẩn thỉu Tiểu Cảnh đều rất tinh thông, suốt bao nhiêu năm qua ông ta luôn làm như thế. 

Có điều ngày trước dùng thì rất tốt, dạo này mới phát hiện ra dùng với Giang Nghĩa không dễ sử dụng như thế. 

Thân Khả Hân nói: “Cháu khác chú Tiếu, cháu đã quen với việc hiểu rõ kẻ thù trước, sau đó mới tính toán từng nước bước tiếp theo. Đến giờ, thậm chí chú Tiểu còn không có cách thức liên lạc của Giang Nghĩa, cháu thật sự không chấp nhận điều này. Muốn tấn công một đối thủ mạnh, chú nhất định phải hiểu rõ anh 

ta." 

Tiếu Cảnh cười khẩy một tiếng: "Cháu đang dạy chú làm việc thế nào đấy à?” 

Bầu không khí hơi lúng túng. 

Cuối cùng, ông cụ Thân phải chủ động hòa giải mâu thuẫn của hai người, ông ta nói: “Hai người đều là cánh tay đắc lực của tôi, cách làm việc của mỗi người khác nhau, nhưng chỉ cần mục đích giống nhau được rồi, không cần phải cãi nhau vì thủ đoạn của cả hai. Cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng, biết chưa?” 

Tiếu Cảnh và Thân Khả Hân nhìn nhau, dưới sự uy nghiêm của ông cụ, họ hòa thuận ngoài mặt. 

Thân Khả Hân cất danh thiếp của Giang Nghĩa đi. 

Cô ta mừng thầm trong lòng. 

Có được tấm danh thiếp này, sau này sẽ có rất nhiều chuyện có thể làm, dù là muốn đối phó với Giang Nghĩa, hay là lợi dụng Giang Nghĩa làm những chuyện khác thì cũng tiện hơn rất nhiều. 

Lúc này đã đến tám giờ, buổi biểu diễn chính thức bắt đầu. 

Dưới sự giới thiệu của MC, các tiết mục xuất sắc đều được biểu diễn trước mặt mọi người, vừa múa vừa hát, vô cùng náo nhiệt. 

Cứ xem như thế, cuối cùng cũng đến cao trào của buổi tối ngày hôm nay. 

Sau khi MC chính miệng nói ra cái tên đó, mọi người đều vô cùng kích động, có rất nhiều fans đều đang gào thét. 

“Sau đây, xin mời Vân Già Nguyệt, Thôi Oánh mang đến cho chúng ta khúc nhạc piano “Islamey”!” 

Đèn ở hội trường tắt hết, chỉ mở đèn tập trung chiến trên tấm màn sân khấu. 

Tấm màn sân khấu được kéo ra, người đẹp Thôi Oánh duyên dáng xuất hiện. 

eyJpdiI6InBNaTRKaXMxUHZCTDBVQ3lUNGs1TEE9PSIsInZhbHVlIjoiZ0M1MG9pMjd2S2dcL2Z5WU9JVE9hNmdzdnJvR0U5OTljMmJEMGFpaHRqUGJzYzlBdjBTN0xtYXhCOVc3Q0JSWXRiYkhWYkZmZkg0TVllYmtQYTZJUWJGbUx1OWIrcHdBbkxPeFhMU004MmRZUXU1aHVSRWdhYlwvU2lvWDhHSVM0blphbE91cUV2R0pqWHdaY2NYNTdIbnd2OFBPOUFPM0kyTm5lYnBtT2tPV2dFc2NnQ2dBbDhcL0ZteXdWdWJLXC9aSCIsIm1hYyI6ImY5NGQ0MmZjMGIzNjlkMzc5OGMyMzkyN2UyYTlhZDEwMzlmNTJjNjliN2U1YmJmMDczNmVmYWYyZTU3MDEzZGMifQ==
eyJpdiI6IlwvSDg0Y1dBNWhreWk0Z1ZDVHp4OVNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikx1bmIyaE1nVVhCN3pRXC9NdEkraVBIQ1wvUnBzZ2J0eE9QbU9yNTQzZHRXOXB3UXA3Zlo5d3B1V2Y2SHdHN1wvZjJYbzhZcUdyVXNsRkcxaUw2MVJYYzM4NGpqUTRqWmEyVVpJK2JjSCtHRTFYb2Q4RW14bk9lWEt5U0hDdGp2RUxsd1ZCYlZIcHc2bzZ3MG85SElWRk5WemJmempZUlwvU3l0dlp0aFhWYWhyZE5DNkhsYTBtUE9sZGJlY1pWcHNuckpsNHpYazRueDBkbnYxQ1VzZTJiT1QyUlc4T3Ixa0Q2SkdmeFVDSk1SdHlLUnNVaExGWUQxWTQ0MlgxeU11ZVlQb3h5Z3VMdW9ocW5YQ0Z2OTUwVHlRK1daUDI5TktIVmlKSTdQMEZPaUVVRnhnN0xpamxhMHpvSFF4VDFqcWRIVHVWMncxMGRLSisxalYxRWNyTGpBa0F6WlhZMHhKWDNLeWpnc3hCT0VSUUJ1OWtzZjlIelZDcWZyUERIU2ZWWWF6RndzSXlaUHRvcVdGNnZGaVZHZVIwWXVKUzJpY0E0c3BjSHJCTmdsTUhcL1l3aFFNSW9pUXFYQzNMOTRYZFl4M25XbkE4Qm1JVHBpV21uTjQ0aTNsMHY3SFwvNDFGYTZ2VjFMRzJGMjBmZjhxR0l5UzhFblJvakdBcU1VejVwc3pcL2VodFFsbXBkQ3BLR2hlS1dlOW5qUWJoTnRna0R5dHRJbDM4cVVEV2ROTzF5SElSZ1wvNjh4aHloQ0lYM0pNREZcLzkxQ0p2U0g1enlFKzN0M2krdkRqYytSY3N5bWNMNUZqeTZFUWVTRml5VE09IiwibWFjIjoiNjc0ZGQ1NjVhM2U1NmNkZjU1YjM3YzViZDM4MmFmNTU4YjllZTM2NDY5NTI3NjliZDk3MTc4MzY5ODE1Mjg0MCJ9

Một buổi biểu diễn khiến cả Thành phố Yến chấn động.

Ads
';
Advertisement
x