Kim Ngưu cao hơn hai mét, cánh tay còn to hơn eo người bình thường, anh ta đứng đó như một bức tường, cường tráng đến đáng sợ. 

Chỉ xét về vóc dáng và sức mạnh thì Giang Nghĩa cũng chẳng phải đối thủ của Kim Ngưu. 

Đây là người duy nhất nổi tiếng khỏe mạnh cường tráng trong mười hai cung Hoàng Kim. 

Một người có sức vóc đủ đánh bại mười người biết võ. 

Cách chiến đấu không màng tất cả của Kim Ngưu cùng sức mạnh phi phàm của anh ta là điều mà người bình thường không thể so sánh được. 

Bảy tám nhân viên bảo vệ lần lượt xông lên, chỉ trong vài giây đã bị Kim Ngưu đè xuống đất đánh tơi tả. 

“Chỉ có thể này thôi hả?” 

“Cho chút thể diện đi được không?” 

Kim Ngưu tỏ ra vô cùng khinh thường đám nhân viên bảo vệ đó. 

Ông cụ Thân cau chặt mày, lớn tiếng nói: “Cậu là vệ sĩ của Thôi Oánh đúng không? Cô ta trả cậu bao nhiêu tiền, tôi trả gấp ba lần cho cậu, chỉ cần cậu giúp tôi bắt cô ta lại là được. 

Kim Ngưu Đúng là vệ sĩ của Thôi Oánh. 

Nhưng không phải trả bằng tiền. 

Lúc này, Giang Nghĩa ở bàn bên cạnh bỗng nói: “Ông cụ Thân, trên đời này không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng tiền. Kim Ngưu sẽ không khuất phục trước tiền của ông đâu!” 

Ông cụ Thân nhìn Giang Nghĩa rồi lại nhìn Kim Ngưu, trong lòng đã hiểu rõ. 

Còn cần nghĩ sao? Kim Ngưu chắc chắn là thuộc hạ của Giang Nghĩa! Sao có thể bị ông cụ dùng tiền mua chuộc được? 

Bây giờ ông cụ Thân mới hiểu vì sao Giang Nghĩa lại đột nhiên xuất hiện ở đây, hóa ra mục đích chuyến đi này của anh là bảo vệ Thôi Oánh, đối đầu với mình! 

Tương tự như vậy, thực ra vừa nãy Giang Nghĩa cũng mới hiểu ra mục đích thực sự của mình khi đến đây là gì. 

Ban đầu anh cũng không hay biết, không biết Thôi Oánh gọi mình tới đây để xem buổi biểu diễn đặc biệt gì. Tuy Thôi Oánh chơi piano rất hay, nhưng với người không hiểu gì về piano như anh thì cũng như đàn gảy tai trâu thôi. 

Mãi cho đến khi Thôi Oánh nói ra những lời đó, Giang Nghĩa mới chợt hiểu. 

Hóa ra Thôi Oánh cũng bị bột Phệ Tâm của ông cụ Thân kiểm soát. 

Thật ra với thân phận và địa vị của Thôi Oánh thì không cần đi theo ông cụ Thân cũng có thể trở thành ngôi sao hàng đầu. Nhưng để giữ lấy cây hái ra tiền này, ông cụ vô cùng hèn mọn dùng bột Phệ Tâm với cô ta. 

Thôi Oánh muốn chết nhưng lại sợ mẹ buồn, bị ép bất đắc dĩ cô ta chỉ đành khuất phục. 

Làm theo lời ông cụ Thân nói. 

Hát bài không muốn hát, đóng bộ phim không muốn đóng, còn phải tham dự nhiều buổi tiệc tùng, vô cùng nhún nhường hạ mình! Chỉ để lấy được thuốc giải từ ông cụ Thân mỗi tháng kéo dài hơi tàn. 

Bây giờ thì khác rồi. 

Mẹ đã qua đời, Thôi Oánh không còn sợ làm mẹ buồn nữa, mọi nỗi tủi nhục, kìm nén trước đây, giờ phút này đều có thể bộc phát hết. 

Cô ta thà chết cũng phải vạch trần bộ mặt thật của ông cụ! 

Nước đi này ông cụ Thân hoàn toàn không ngờ tới. 

Ông ta không ngờ trên đời lại có người thà chết cũng phải chiến đấu với mình. Thôi Oánh là đại diện cho sự thất bại trong việc kiểm soát của ông ta. 

Nếu biết điều này sớm hơn, có lẽ ông cụ Thân đã lặng lẽ giết Thôi Oánh. 

Tiếc là bây giờ đã quá muộn. 

Để ngăn Thôi Oánh tiếp tục nói linh tinh, ông cụ Thân lo lắng hét lên: “Tất cả mọi người cùng lên, tôi không tin một mình Kim Ngưu có thể ngăn được mấy chục người! Lên hết cho tôi!” 

Đúng là một mình Kim Ngưu không thể ngăn cản được mấy chục người, khi Kim Ngưu đối phó với hơn mười bảo vệ thì có bảy tám bảo vệ khác lẻn vào từ phía sau sân khấu, định ra tay với Thôi Oánh. 

Khi bọn họ vừa định ra tay, không ai nhìn thấy người mà chỉ nghe thấy tiếng “vút vút vút”, bảy tám nhân viên bảo vệ cùng bay ra, ngã nhào xuống đất. 

Người ra tay là Sư Tử, một trong mười hai cung Hoàng Kim! Người có tốc độ nhanh nhất trong Hoàng Kim. 

Kim Ngưu và Sư Tử, một người chú trọng rèn luyện sức mạnh, một người chú trọng rèn luyện tốc độ, họ là hai kiểu người hoàn toàn trái ngược nhau nhưng lại có chung một hiệu quả: thực lực mạnh mẽ. 

Sư Tử hất mái tóc vàng óng của mình, ngạo nghễ nói: “Có tôi ở đây, không ai có thể động đến một cọng tóc của Thôi Oánh!” 

Sự thật cũng là như vậy. 

Có Sư Tử ở bên, thật sự là quỷ thần cũng không thể tới gần, đám nhân viên bảo vệ chạy tới một người bay ra một người. 

Chưa đầy một phút ngắn ngủi, ba bốn chục nhân viên bảo vệ đã bị hai người đáng sợ này hạ gục. 

Ông cụ Thân tức giận giậm chân. 

Ông ta lập tức lệnh cho Tiểu Cảnh: “Mau, điều thêm người tới! Một trăm hai trăm hay ba trăm người gì đó vào, điều đến hết cho tôi, hôm nay tôi nhất định phải đưa được Thôi Oánh đi!” 

Tiểu Cảnh không ậm ờ, lập tức gọi người. 

Trên sân khấu. 

Thôi Oánh biết ông cụ Thân thật sự nổi giận, cũng biết thời gian của mình không nhiều, cô ta muốn nói ra bí mật cuối cùng vào thời khắc cuối cùng của cuộc 

đời. 

“Mọi người, xin hãy nghe tôi nói. 

“Thôi Oánh tôi sở dĩ bị khống chế là vì sử dụng nhầm bột Phệ Tâm của tập đoàn Hoa Thượng!” 

eyJpdiI6InNmSDJoQXVEdjNsQk9xRHVNWWtTOFE9PSIsInZhbHVlIjoiNDZrUmFWbW5qSHVCWFNmVFBNa2lWOVpZdXh5WUppenlmaUhuTlhXMUFNV2FON3R1UVlOZjVUaU5QTkdOTGF1OG80bFViV2FvYjFnVk8xd0NKUEMrd0s4ZUpMTjlWOXBEZEVHMk1KMlBDYlUzWHhmYlhUQndQR3BIUU1vMVhPSVFEcndGYjNWU21nampJOENpVDlmWkhOZ29idm1BQVlwWkJYbmx2Mm1KWGlLeEhWcHZZYlhaMFFLTGxCM1RPa0poTmlTZWQxMVRiRXZ2SXAyZVwvYXlHenhhbW1zRnVxVWpVOXBGcmN2aHArd2hNVFpzdFdTdklRYUt6VkMzbmdhWGJ5cWk3cSsxUG5kcXQ3OGVPY21FM1VJcHZJa0plK0t5dVwvN3kxRk9YaUNqc0ZSWnBJMElSSjJQTnhtZmlleklPK0taYUxHdXJiWEZIRUhDTDd4VWxEQnFiVVlFcjNyWFlYa3pZTXdOSGQrdms9IiwibWFjIjoiNDZhMTlhY2QxYTFkMTFhYTkxZTM2MTEwOTBkNzhhZTE2ZWFlYTVhZGUyOGY3MWMyNzZkYzU1MDI3NDYxNzJiYiJ9
eyJpdiI6ImNtNmhMdGUrU0MxSjhhb0t3K2VyQmc9PSIsInZhbHVlIjoid0FsR0EyZTJGZ09iRkE5cHB2RFhiWEdJVFVKamc2cWxKMHVhVDYzSmg3Q1wvRVlCbnhZXC82UFJweWE0QkNtRWlhTWQ2cHh0SFQrSzhTV0pkVngrR25ER3pMejB3YVk3bFRuM0RhbTBpanRnNFV6ano5WlwvQm9FdGVtdHlvdUN0T0ZReDVEK0ZOVzFMSnVrTUw3UXF4QmNkeDlFaFI0MGQ1bmRLQWpxalwvSUtDVlQyTm5lQmttMnBNeGN4OFBWekxcL0JhZ0RjQWJHb2hHTHVSQ2o1VFpyVnRWOVBVV2xJQU5ZK3NRT0wrd2FBNXRORzVWQ2lnTEVRSm01YnZPVU94UVpBUjJmSzZNZ1VLRk5mZlcrREdkYVNqaXFRaFl3MmxEd2poeEFTbDFYYlFDMStRRDZ4aXlJdlBcL3FwcUdESno2Mmd4MmM5NzA3NlBCcjFSeTl2dkVVUVwvdz09IiwibWFjIjoiNGM2MjZiOTM1M2M4ZWY5MjliOTE1MTk2YzRiYjA0MmI5MGUzMjNmMDFkZTNkZjM3Mzk1OTYwYjk4Zjc2MDUyMCJ9

“Chỉ khi bạn khom lưng khuỵu gối, làm theo điều ông cụ Thân nói, làm con chó của ông ta thì mới có được thuốc giải, sống một cách hèn mọn!”

Ads
';
Advertisement
x