Cùng lúc đó, phía ông cụ Thân cũng rất khó chịu. 

Vì Thôi Oánh đã vạch trần "bí mật" của tập đoàn Hoa Thượng trước công chúng nên giờ đây, tập đoàn Hoa Thượng đã trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng, các phương tiện truyền thông lớn lần lượt đưa tin. 

Mặc dù không có ác ý vu khống, nhưng ý trong ngoài lời nói đều rất khó nghe. 

Đặc biệt là những người hâm mộ của Thôi Oánh thậm chí còn treo biểu ngữ gần tòa nhà văn phòng của tập đoàn Hoa Thượng, yêu cầu ông cụ công khai xin lỗi! 

Bắc loa nói rất to. 

Là cánh tay phải của ông cụ, không cần chờ lệnh của ông cụ Tiểu Cảnh cũng biết phải làm gì. 

Ông ta cho đám tay chân đánh đuổi hết tất cả những người đến gây rối, sau đó dốc hết sức trấn áp giới truyền thông, nhưng năng lực của ông ta có hạn, phía thành phố Yến còn có thể trấn áp được, nhưng làm sao có thể trấn áp được toàn bộ giới truyền thông trong nước? 

Trong một thời gian ngắn, tin đồn vẫn nổi lên khắp nơi. 

Trong văn phòng, Tiếu Cảnh thở dài thườn thượt, nếu như không phải có ông cụ ngồi ở chỗ này, chắc ông ta đã nổi khùng đập phá đồ đạc. 

Tiểu Cảnh cau mày: "Con đĩ Thôi Oánh này, đã cho cô ta thuốc giải rồi mà cô ta vẫn chống lại chúng ta? Lại nói, trong số tất cả những người bị khống chế, cô ta đã là kẻ sống thoải mái nhất rồi. Chúng ta không bắt cô ta hầu ngủ hay đóng phim cấp ba, chỉ bảo cô ta tham gia một số bộ phim, chương trình tạp kỹ, họp báo giữ thể diện cho tập đoàn Hoa Thượng chúng ta, như thế còn chưa vừa lòng cô ta ư? Mẹ kiếp! Biết bao nhiêu ngôi sao nữ còn thảm hơn cô ta. 

Quả thật, số nữ diễn viên khổ hơn Thôi Oánh nhiều lắm, cuộc sống của những nữ diễn viên phải hầu ngủ còn sống không bằng chết. 

So với họ, Thôi Oánh đã hạnh phúc lắm rồi. 

Ai mà ngờ được Thôi Oánh lại kiên cường như vậy, không được tự do thì chi bằng chết đi, cô ta thà chết chứ không muốn bị khống chế cả đời! 

Bọn họ sai ở chỗ là cho rằng Thôi Oánh cũng dễ bị khống chế như những nữ diễn viên đó. 

Thấy Tiểu Cảnh tức giận như vậy, ông cụ lại cười: "Có gì mà tức thế? Ông đó, ở bên cạnh tôi nhiều năm như vậy mà tính tình vẫn kém thế." 

Tiếu Cảnh nói: "Nhưng... chuyện này sao có thể không tức cho được?" 

Ông cụ tỏ vẻ khinh thường: "Có gì đáng giận? Những phóng viên truyền thông kia chẳng qua là gió chiều nào theo chiều ấy, ké tí fame, làm sự việc ngày càng lan rộng thôi, bọn họ đâu có quan tâm bản thân sự việc? Trông có vẻ bí mật của chúng ta bại lộ rồi, thực tế cũng không phải. Phía chính phủ đã sớm biết về những gì Thôi Oánh nói, nhưng nhiều năm như vậy, chính phủ có động đến chúng ta không? Không hề! Đó là bởi vì không có bằng chứng xác thực. "Cho nên, chỉ cần chúng ta cẩn thận chút, không để chính phủ bắt được nhược điểm, Thôi Oánh nói gì cũng vô dụng. 

Tiểu Cảnh tin, ông ta không ngờ ông cụ lại thờ ơ như vậy. 

Ông cụ nói tiếp: "Hiện tại quan trọng nhất là thi thể trong tay Giang Nghĩa, nó có thể là một quả bom, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung!" 

Tiểu Cảnh lại hỏi: "Vậy nhà họ Khác Thủ thì sao? Gần đây Giang Nghĩa đi lại bên đó khá nhiều." 

Ông cụ cười khẩy: "Bên đó hoàn toàn không có gì đáng ngại. Lão cáo già Tưởng Huân kia sẽ không để cho Giang Nghĩa chiếm được lợi ích gì. Nhưng ngược lại là Giang Nghĩa, mới phải cẩn thận đừng để bị Tưởng Huân lừa" 

eyJpdiI6IllHWGVHUXp4a2ZVb1paWEM2REpNNmc9PSIsInZhbHVlIjoiR2FMeVwvdE1GVkhxanVzYmtpcHRyRlUzUlY1VFJJTUtoWkxDWnBzZmU1STNFejE4b1Z2ZlBXdjdcL01Fbzcwbjhoc1prcWY3NWFxVnRMZlZHb3RcL3dqWE03N1JuQSt6YkE0OUNSakxFeUxIRHBQNG41Z2phTlNhOHE5dzJKMVBaYlkzaVN3SkF3a2ZxaDZWMFBpaE00Q2NTQ1czejcxZ1FuTHpnVWw0Y3h2TTF2XC9lTVBqTlZvTVZQZlRaRlMzV0RMSld1RWhOcGxHeGdndEpyaCtoU0FEOHFZQVZGMmVpQXBvU3RDMkRnUkxXREtNZk5UMWIzeG1XSjhjbDE0XC80WDRVaEJLUk04YkVPSXd2ZHlXNmF1d2V5a1wvU0FvRHcwN2FIakVxUm10MmhVeFU9IiwibWFjIjoiZTU2M2Q4ZWVhMmU2YjVhOTZiOTMzYWVlZmRjMDFlMmJmOGM5YWQwZjgxY2VhMWRiZjI1YjJmNWFkNDgxNDg1YSJ9
eyJpdiI6IlpVQklFbWhYNUZUQ1R4eWUyemNiRWc9PSIsInZhbHVlIjoiRXd4Z3pma0J1QytoRWNvNUFzcE1QWk85bzZXK1gzTit1cG9UaHdcLys0NWFnOUZcL1wvSERIamxtNnQwcjZnK2MrSXRxQkdzemNvaCtsbkxiRFY5OHZraHdKRlFsVkxSVFdDVHRBd2FIeG1nUFhrWE51OHB3dGdiMmhIUHY2a1RzMXE4dTVIdlRLckp0bktKK1phcDdUVm13Y2RkVWVqKzJScEZHRGZlUmVJNEcxSWxFVHI3ZDBtY2dGK1pLU2x5ZUVrY0R2MHJ4d0FwZ2owVW9DVGJzSEpJRFlnZUMya20reUpxV2YwaXhLaHp3ZFJQYzZCMGx5WWU0cGRXc0p3dERcL002YkwzYlloeHc5V25icEJxQmh3Z0tIUWRxdU9rcXp1b3dCN0lXTlVENThLWUFPNXZjanRvQWhacXg1RG44YWJ3a21oa2tBckgwVThJczlzMjR5Mk41UmV0S01zY1llRXlvMTQ1RVVCVTZyNDNBdDdlVm9aNEp3WUdoNTBlZE1WSnZUNmRlbnhSNStER1FxYnhzYzkrTVBcL3ZTMmpZdUxFdVJhcFI1ZTJJZENNPSIsIm1hYyI6IjZlNGY1Y2I5MmE2ZWFkZDFjYTRlYmUyNmUzOGNiMGZjMGVlMzI5MGJkNDhiODRmMWEyNWYxZDNkOWQ5OTBlNjAifQ==

Nói xong, ông ta đứng dậy, khập khiễng đi ra khỏi văn phòng.

Ads
';
Advertisement
x