Ông lão ở giữa nói: “Trước mắt dự định của tôi là phía nhà nước sẽ vào tập đoàn Hoa Thượng điều tra, trên thực tế chỉ là che giấu tại mắt. Điều tra của phía nhà nước, cuối cùng chắc chắn sẽ thất bại khiến ông cụ Thân bớt cảnh giác. Ý định thật sự của chúng tôi là bột phệ tâm trên thi thể Thôi Oánh!”
Ông lão bên phải lên tiếng: “Giang Nghĩa, điều tôi cần cậu làm là nhân lúc nhà nước hỗ trợ cậu, cố gắng nhanh chóng tra ra bí mật trên người Thôi Oánh, điều tra xem rốt cuộc bột phệ tâm là thứ gì! Tất nhiên có bất cứ yêu cầu gì cậu có thể nói thẳng với tôi, tôi sẽ bảo Tiểu Hải cho cậu cách liên lạc.”
Giang Nghĩa gật đầu: “Không thành vấn đề, hợp tác như vậy cũng là điều tôi cần. Có nhà nước hỗ trợ cho tôi, tôi càng yên tâm để điều tra bí mật của bột phê tâm, con cáo già như ông cụ, sớm muộn gì tôi cũng khiến ông ta bại lộ!”
Nói được một nửa, Giang Nghĩa đột nhiên hỏi: “Điều duy nhất tôi lo lắng là bên phía long mạch phải làm sao?"
Ba ông lão đột nhiên sửng sốt.
Một lúc sau, ông lão ở giữa nói: “Chuyện này liên quan gì đến long mạch?”
Giang Nghĩa cười đáp: “Nghe nói ông cụ Thân uống nước rồng mới trở thành “bá chủ” được long mạch thừa nhận, nếu tôi vạch trần bí mật của ông ta, ý đồ lật đổ vị trí bá chủ của ông ta, long mạch sẽ đồng ý sao? Tôi chưa từng uống nước rồng, hành vi trái ý trời như vậy có thích hợp không?”
Lời nói này khiến ba ông lão yên lặng suy nghĩ.
Mặc dù nhìn qua đây là lời lẽ mê tín, nhưng ở thành phố Yến ai nấy đều tin tưởng sự tồn tại của long mạch.
Cưỡng ép lật đổ ông cụ, chính là làm trái ý của long mạch, thật sự không thích hợp.
Lặng lẽ suy nghĩ một lúc, ông lão bên trái lên tiếng: “Còn một tuần nữa sẽ bắt đầu buổi lễ long mạch mới, lúc đó chúng tôi sẽ nghĩ hết mọi cách để người mới uống nước rồng. Có người thay thế được ông cụ Thân thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn.”
Cách này liệu có được không?
Phải biết rằng nước rồng không phải loại nước bình thường mà là thứ khó mà có được.
Nhiều năm nay trừ ông cụ Thân ra, trước giờ chưa từng có người thứ hai lấy được nước rồng, làm sao có thể đảm bảo buổi lễ long mạch một tuần sau sẽ có người mới uống nước rồng?
Độ khó cực lớn.
Giang Nghĩa nói: “Quận trưởng Tiêu, chuyện nước rồng đành nhờ ông vậy, ông phụ trách lấy nước rồng, tôi phụ trách tìm hiểu bí mật của bột phệ tâm, chúng ta chia nhau hành động”
Ba ông lão cùng lúc đáp: “Một lời đã định!”
Sau khi bàn bạc mọi chuyện ổn thỏa, Giang Nghĩa uống trà rồi rời khỏi dinh thự riêng của quận trưởng Tiêu.
Ngồi lên xe.
Tài xế Tiểu Hải áy náy nói: “Tính tình quận trưởng chúng tôi chính là như vậy, ông chủ Giang đừng giận, sau này tiếp xúc nhiều hơn anh sẽ phát hiện, thực ra quận trưởng chúng tôi là người tốt.
Giang Nghĩa khẽ cười đáp: “Tôi không giận, người ở vị trí cao không khỏi rét lạnh, cần phải cực kỳ cẩn thận, hơn nữa còn ở nơi nước sâu lửa bỏng như thành phố Yến này.
“Anh có thể hiểu thì tốt quá rồi, giờ tôi sẽ đưa ông chủ Giang về.
“Ừm, cám ơn anh, quận trưởng Tiêu
Tiểu Hải đang chuẩn bị lái xe, đột nhiên sửng sốt, quay đầu nhìn Giang Nghĩa đang ngồi ở hàng ghế sau hỏi: “Ông chủ Giang, vừa rồi anh gọi tôi là gì?”
Khóe môi Giang Nghĩa nở nụ cười quái lạ: “Tôi gọi anh là quận trưởng Tiêu.
Tiểu Hải mỉm cười ngại ngùng nói: “Ông chủ Giang nói đùa, tôi chỉ là tài xế, sao có thể là quận trưởng Tiêu được? Quận trưởng Tiêu là...
Giang Nghĩa ngắt lời anh ta: “Ba ông lão kia chẳng qua là thuật che mắt mà quận trưởng Tiêu sử dụng. Vừa rồi đối diện với chuyện “long mạch” tôi bất ngờ nhắc đến, bọn họ hoảng hốt không biết làm sao, đó không phải biểu hiện nên có của một người quận trưởng”
“Ngược lại là anh, Tiểu Hải, anh bình tĩnh trầm ổn, hơn nữa ba ông lão kia cùng một lúc vô thức nhìn về phía anh, điều đó nói lên chuyện gì? Cho thấy rõ ràng rằng họ cần anh lãnh đạo”
Tiểu Hải im lặng, biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi.
Giang Nghĩa nói tiếp: “Hơn nữa nếu quận trưởng Tiêu thật sự muốn che giấu thân phận, tại sao không dứt khoát gọi điện nói chuyện, hoặc trò chuyện sau bức bình phong? Tại sao phải làm điều thừa thãi tìm hai ông lão khác đánh lừa dư luận? Chẳng phải vẫn bại lộ thân phận sao? Dù sao chỉ có ba người, không phải người này thì là người kia.”
“Cách giải thích duy nhất là cả ba người đều là giả, ba người đó chỉ dùng để gây hoang mang đánh lừa.
“Quận trưởng Tiêu thật sự đang ở trước mặt tôi”
“Quận trưởng Tiêu, chiêu “bóng đen dưới ánh đèn này” của anh thật sự rất hay, vừa có thể tiếp xúc gần với người anh muốn tìm hiểu, còn có thể khiến đối phương hoàn toàn thả lỏng cảnh giác với anh, thậm chí còn nói một ít chuyện bí mật.
“Thông qua những chuyện đó, anh có thể phán đoán đối phương có đáng tin không, nhân phẩm thế nào, có đáng để hợp tác hay không vâng vâng, mà đối phương vẫn còn đang suy nghĩ xem trong số ba ông lão kia, rốt cuộc ai mới là quận trưởng Tiêu thật sự”
Phân tích một lượt khiến lòng người khâm phục.
Tiểu Hải nở nụ cười, vỗ tay cho sự mưu trí của Giang Nghĩa.
“Hợp tác với người cực kỳ thông minh như anh, tôi càng thêm nắm chắc việc đánh bại ông cụ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất