Lư Á Hiên kiên nhẫn mà ngồi xuống, còn về Giang Nghĩa, anh thậm chí còn không có tư cách ngồi, anh chỉ có thể đứng sang một bên nhìn họ ăn như một người phục vụ. 

Tiền Hâm với lấy một chai bia và rót đầy cho Lư Á Hiên. 

"Nào, anh Tiền rót đầy cho em rồi đấy" 

"Á Hiên, uống với anh Tiền một ly" 

Sắc mặt Lư Á Hiền tối sầm đi nhìn bia trong ly trầm mặc không nói. 

Vốn dĩ cô ấy bị dị ứng với cồn nên không thể uống dù chỉ một ngụm, không chỉ vậy, vì cô ấy yêu âm nhạc sâu đậm nên rất chú trọng đến việc bảo vệ giọng của mình, bác sĩ từng nói giọng của cô ấy rất nhạy cảm với cồn, nếu chỉ không chú ý chút thôi sẽ trở nên khàn tiếng. 

Cho dù là vì lý do an toàn hay vì bảo vệ cổ họng, bình thường Lư Á Hiên đều không uống chút đồ uống có cồn nào. 

Hôm nay muốn cô ấy uống rượu sao? 

Cô ấy không muốn. 

Vì vậy, Lư Á Hiên miễn cưỡng cười nói: "Anh Tiền, cái đó tôi... 

Cô ấy còn chưa nói xong, Tiền Hâm đã lạnh lùng nhìn cô ấy chằm chằm, nói: " Á Hiên, tôi nghe nói thứ hai tuần sau các công ty đĩa hát lớn ở thành phố Yến sẽ đến trường chúng ta tuyển dụng, mỗi lớp sẽ có năm suất, em có muốn tham gia không?" 

Ha ha. 

Còn cần phải hỏi ư? 

Ước mơ của Lư Á Hiên là muốn được gia nhập vào một công ty đĩa hát và chính thức ra mắt! 

Có người viết bài hát cho cô ấy, có người sản xuất album cho cô ấy, có người tiến hành đóng gói và quảng bá cho cô ấy, có một lượng lớn người hâm mộ cổ vũ cho cô ấy. Cô ấy có thể bước lên sân khấu lộng lẫy và khoe giọng hát của mình. 

Lư Á Hiên đã chuẩn bị cho cuộc tuyển dụng vào thứ hai tới của trường kể từ đầu năm học, đây sẽ là cuộc tuyển dụng lớn nhất và hoành tráng nhất trong năm. 

Khi đó không biết sẽ có bao nhiêu công ty lớn kéo đến. 

Chỉ có điều thời gian của những công ty lớn này rất quý giá, cho nên không phải ai đến bọn họ cũng tùy tiện xem, mà chỉ xem những học sinh được nhà trường tiến cử, mỗi lớp năm suất, chỉ những học sinh có hình tượng và kỹ năng vô cùng xuất sắc mới có đủ điều kiện được tiến cử. 

Theo lý mà nói, hình tượng hay kỹ năng ca hát của Lư Á Hiên đều không có vấn đề gì cả. 

Nhưng... 

Chủ nhiệm khoá phụ trách tiến cử là ba của nam sinh Tiền Hâm trước mặt này. 

Không chỉ vậy, ba của Tiền Hâm còn dòng chính của ông Tiếu Cảnh từ tập đoàn Hoa Thượng! Là ông chủ tung hoành ngang dọc ở thành phố Yến. 

Nếu xúc phạm đến Tiền Hâm thì cho dù có xinh đẹp hay hát hay đến đâu cũng sẽ không được tiến cử, nếu đánh mất cơ hội này, không biết khi nào mới có thể được một công ty lớn phỏng vấn. 

Lư Á Hiên vừa nghĩ tới đây, trong lòng đã cực kì hoảng sợ. 

Tiền Hâm mỉm cười và nói: "Chỉ cần em chịu uống với anh Tiền cho vui thì thứ hai tới, anh đảm bảo em sẽ có được một suất tiến cử, hơn nữa tất cả các cuộc phỏng vấn của em sẽ đến từ các công ty đĩa hát hàng đầu!" 

Đối với một cô gái ngây thơ với ước mơ âm nhạc mà nói, đây là một cám dỗ quá lớn. 

Lư Á Hiên nhìn bia trên bàn và ra quyết định tàn nhẫn, uống! 

Cô ấy vươn tay ra. 

Nụ cười trên mặt Tiền Hâm và ông Lưu càng rạng rỡ hơn, thứ bọn họ muốn không chỉ là Lư Á Hiên uống vài ly với họ thôi. 

Có cốc thứ nhất sẽ có cốc thứ hai, cốc thứ ba... 

Uống mãi đến khi say mới thôi. 

Kêu người qua đây là vì muốn dùng quy tắc ngầm. 

Nhìn khuôn mặt nõn nà đến mức nhéo có thể chảy ra nước của Lục Á Hiên, ngửi thấy mùi hương nữ tính trên người Lục Á Hiên sẽ cảm nhận được sức sống tươi trẻ tràn ra tứ phía. 

Tiền Hâm gần như đã sắp không thể cầm cự nổi nữa. 

Những suy nghĩ bẩn thỉu không ngừng hiện lên trong đầu Tiền Hâm. 

Ngay khi Lư Á Hiên cầm ly rượu lên chuẩn bị uống cạn, một bàn tay từ bên cạnh cô ấy vươn ra bịt miệng ly rượu lại, dùng sức ấn mạnh ly rượu xuống bàn. 

“Cô không thể uống rượu này được." 

Là Giang Nghĩa! 

Lư Á Hiên quay lại nhìn Giang Nghĩa, lòng thầm nói anh đang làm gì vậy? 

Tiền Hâm cũng sững người trong giây lát, trên mặt lộ vẻ không hài lòng, đe dọa mà rằng: "Anh có dám nói lại lần nữa không? 

Giang Nghĩa bình tĩnh nói: "Á Hiên dị ứng với rượu, huống chi cổ họng không thể chạm vào rượu, cô ấy chưa từng đụng đến một giọt rượu nào, muốn uống thì cứ uống trà đi." 

Uống trà? 

Tiền Hâm đập rầm bàn và hét lên: "Rượu của tôi mà cô cũng không uống? Sao nào, coi thường Tiền Hâm tôi, không muốn nể mặt tôi đúng không?" 

Mọi người có mặt đều giật nảy mình. 

Lư Á Hiên thậm chí còn nở một nụ cười xin lỗi nói: "Anh Tiền đừng tức giận, tôi sẽ uống. 

Cô ấy uống? Không được! 

Giang Nghĩa dứt khoát lật ngược ly rượu làm đổ ly rượu được rót đầy ra ngoài, ướt đẫm cả bàn. 

"Tôi đã từng nói, cô không thể uống rượu này" 

Tất cả mọi người đều ngây ngốc, đây là tình huống gì vậy? Sao lại có người dám xúc phạm thẳng mặt Tiền Hâm như thế chứ? 

Cả hiện trường im lặng trong rất lâu. 

Lúc này Lư Á Hiên mới tỉnh táo lại, vội vàng xin lỗi Tiền Hâm: "Anh Tiền, em xin lỗi, anh ấy là một kẻ điên, anh đừng để lời anh ấy nói trong lòng" 

Sắc mặt Tiền Hâm trắng xanh, hiển nhiên là anh ta không vui. 

Anh ta dùng ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn như đang suy nghĩ điều gì đó, một lúc sau, anh ta với tay lấy ba ly rượu, thay bia bằng rượu trắng và rót đầy vào tất cả. "Lư Á Hiên, em tự phạt ba ly thì anh sẽ bỏ qua chuyện này" 

Ba ly? 

Mà tất cả đều là rượu trắng! 

eyJpdiI6IlNTSlo2SkdNZHZrZ2dQeE1hMWcxK3c9PSIsInZhbHVlIjoiajVVU1pvRWNQVUJNOGpTVXlIMEw0RHo5eHpQUmxsYkxWdlkrMXVwOEF6QnhxNDI4ZVVsODBOQ2ZRRFFGNGVqdDRiaEVqZXBTUnVKRG1mXC9XNmRYRnB5RjQ2MU9rREVuSDBUcUhOSElsYXlrRWZMZ2E2bjJkVExiakQrZWd2V0IwVHFETmFLbHJKZHBcL0k4OFEyaDUzeDRvXC9rVmk1U05DTU1VMGJ4WGVkMHpcL0Rob1wvbWxzYzl2eUJ0WUFYQmhNUUNqTWRlTlFJXC8xUkRGTmxcL1c2dDduZW1nWHpJVUxITFBvV25aNUMyVHlFK1RZdGt5QXllSU9TVTlSOGlZTU42YXlPOWhlRDNDT3JQc3VqdnJvXC82UWJxalRiczVwbU4xQzMxYW1pek40MG9qSE5IZGgyRlVcL3BLTU5oMHFsM1N1OWJvd0Q3T3VoZzFJU2ZtNkQ0cHVUZHo0VDNoem96U0tjOVMxNDBmeFwveE5VST0iLCJtYWMiOiI2NDc0OTg0NjRlNjVjYjk4NjFkZmI3MGM2Y2Q4ZGJkMTBmMTNkY2ZlZmJhMTM4YzQ1NzU2YmE2ZjNhNzlmNjdjIn0=
eyJpdiI6IlBWaGRMbEdXUStVY3YxZXE0QjZjWHc9PSIsInZhbHVlIjoieFBONUdWUjFyTTRqemlZMElLQkY2YTBEdUdJZ0pGM0dOV3V5MW5oYnY5aVplSUVcL21cLzNkTm1QcUd2MUlhU29OTE94dk5IXC9qbWNGT2prWXVKd2FVOVwvV2pzazdIbm1lMzl2dUxHZ0V4emNcLzBHQVBcL1paa2xRbW9nNldNWmh1VUEiLCJtYWMiOiI1MTllNTY5ZjY1MWUzMThlZTIxZjZmMTE0NWFkM2EyMjMyMzhmOTU1MzFhMzc4ZmNiZGQ3OTMxN2NiZjE3NDg3In0=

Ông Lưu xen mềm vào nói: "Á Hiên à, đừng cho mặt mũi mà không nể mặt như thế. Anh Tiền nể mặt là bạn cùng lớp nên đã rất khoan dung độ lượng với cô rồi, nếu cô dám cãi lời anh Tiền lần nữa thì e là cô sẽ bị chặn lại trên đường âm nhạc này đấy"

Ads
';
Advertisement
x