Đồng thời, bên trong tập đoàn Hoa Thượng.
Tiếu Cảnh lặng lẽ đứng trước cửa sổ sát đất, từ trên nhìn xuống khung cảnh bên ngoài cửa sổ với khuôn mặt đầy buồn bã.
"Giang Nghĩa, cậu đã giết chết con tôi, nhất định tôi phải tính sổ rõ ràng món nợ này với cậu!"
"Nhà hàng thuốc là căn cứ của cậu ư?"
"Ha ha, sớm muộn gì tôi cũng sẽ phá nát hoàn toàn cửa hàng thuốc của cậu thôi!"
Ngay khi ông ta đang nói chuyện, một loạt tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi"
Cánh cửa bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt gian xảo bước vào, bỏ mũ ra cúi đầu chào Tiểu Cảnh.
Người này là một kẻ ác nổi tiếng trong thế giới ngầm của thành phố Yến, con chuột lông đỏ Nguyễn Hồng.
Chuyện ông ta thích làm nhất thường ngày là châm ngòi chia rẽ, vu oan hãm hại, đì người ta cho tới chết, từ đó mà thu được nhiều lợi ích.
Có người thích, có người ghét.
Hôm nay Tiểu Cảnh đã tìm đến ông ta.
Nguyễn Hồng cười ha hả nói: "Ông Tiếu, nghe nói ông tìm tôi?"
"Ừ, tìm ông có chuyện.
"Ồ, tôi nhất định sẽ làm hết sức mình chuyện của ông Tiểu giao cho, không biết công việc cụ thể của ông Tiếu là gì?"
Tiểu Cảnh im lặng một lúc, rồi hỏi: "Có nghe nói đến nhà hàng thuốc của Giang Nghĩa chưa?"
Nguyễn Hồng gật gật đầu: "Có nghe, ông chủ của nhà hàng thuốc nấu ăn rất ngon, số lượng khách đến đều tăng vọt mỗi ngày nên khá có tiếng. Có điều tôi chưa từng nếm thử, cũng chưa từng nhìn thấy người"
"Ừ" Tiểu Cảnh nói tiếp: "Tôi nói rõ công việc của ông đây, tìm cách bôi nhọ danh tiếng của Giang Nghĩa, khiến cho cậu ta thân bại danh liệt! Có làm được không?"
Nguyễn Hồng cố ý lộ ra vẻ khó tin: "Ông Tiếu, nhiệm vụ này quá khó, sợ là tôi không làm được mất
Tiểu Cảnh biết ý của ông ta, bèn ném thẳng một tấm séc qua: "Đây là bảy trăm triệu, nếu làm xong thì nhận thêm hai tỷ tám nữa, còn khó không?" Nguyễn Hồng cầm tấm séc lên liếc nhìn nó: "Thế này thì không khó nữa, trong vòng hai ngày tôi có thể khiến Giang Nghĩa thân bại danh liệt!"
Nhanh vậy sao?
Ngay cả Tiểu Cảnh cũng giật nảy mình.
Ông ta truy hỏi: "Ông sẽ làm thế nào?"
Nguyễn Hồng nói: "Rất đơn giản, tôi sẽ tìm một người trông giống như Giang Nghĩa để giả làm Giang Nghĩa, tổ chức một sự kiện đồ ăn miễn phí dưới tên Giang Nghĩa ở trung tâm thành phố. Đến lúc đó, cứ để tên hàng giả này nấu đồ ăn cực kỳ dở ói cho mọi người ăn, mọi người ăn xong mà còn không mắng chửi được
u?"
"Tôi sẽ để kẻ mạo danh này nhanh chóng cầm tiền chạy trốn mà thần không biết quỷ không hay, tất cả nước bẩn này đều đổ hết lên đầu Giang Nghĩa"
"Tôi sẽ khiến cậu ta có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch!"
Nếu không sao lại có câu thà rằng đắc tội quân tử, chứ đừng đắc tội kẻ tiểu nhân chứ?
Thủ đoạn này thật sự quá cay độc.
Tiểu Cảnh rất hài lòng, gật gật đầu nói: "Không tồi, tôi sẽ dẫn theo người nhà họ Giang tình cờ đi ngang qua, chứng kiến hành vi ác liệt của "Giang Nghĩa"! Ha
ha."
Hai người vừa nói vừa cười.
Cuối cùng, Nguyễn Hồng nói: "Có ảnh chụp của Giang Nghĩa không? Tôi lấy đi tham khảo chút."
"Có."
Tiếu Cảnh tùy tiện mở một bức ảnh của Giang Nghĩa ra gửi nó đến điện thoại di động của Nguyễn Hồng.
"OK, ông Tiếu, hãy đợi tin tốt của tôi đi"
Nói xong, Nguyễn Hồng xoay người rời đi.
Nửa tiếng sau.
Nguyễn Hồng mang theo một đám người dưới trướng ngồi ở một nhà hàng nhỏ gần khu nhà hàng thuốc, vừa ăn vừa thảo luận chi tiết.
Cuộc thảo luận gần như đã kết thúc, chỉ còn lại câu hỏi cuối cùng, cũng là câu hỏi quan trọng nhất.
Ai sẽ đóng vai Giang Nghĩa đây?
Giang Nghĩa đã từng đi lính, từng đánh trận, dáng người khôi ngô không nói mà mặt mày còn mang theo hơi thở đầy chết chóc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất