Nguyễn Hồng nâng chén trà lên, nói: "Chúng ta lấy trà thay rượu, cùng uống một chén, chúc cho kế hoạch ngày mai tiến hành thuận lợi!" 

"Cụng ly!" 

Vì vậy, trò cười để "Giang Nghĩa thật" giả làm "Giang Nghĩa giả" bắt đầu từ đây. 

Sau khi sắp xếp một cách cặn kẽ. 

Mười một giờ sáng ngày thứ hai, gần giữa trưa, một khoảng đất trống lớn nằm ở trung tâm thành phố Yến bị nhóm người Nguyễn Hồng bao thầu. 

Bọn họ đặt mười cái bàn kèm theo một tấm biểu ngữ to đùng, bên trên viết: Giang Nghĩa, "thần bếp" của các món ăn tiềm thuốc bắc, chế biến trực tiếp, dùng món miễn phí, tri ân xã hội, cảm ơn Tổ quốc! 

Bọn họ dựng một sân khấu nhỏ, Giang Nghĩa đứng trong sân nấu ăn, xung quanh dùng kính trong che chắn, chỉ có thể nhìn mơ hồ dáng vẻ của anh, không được rõ ràng cho lắm. 

Nguyễn Hồng sợ có người thật sự quen biết Giang Nghĩa, đứng trước mặt tất cả mọi người vạch trần người đó là hàng giả, chuyện lớn xem như bị hủy hết. 

Thật ra ông ta hoàn toàn không cần lo lắng, càng không cần mấy tấm kính chắn. 

Bởi người ở trên sân khấu mà ông ta cho rằng chỉ là hàng fake, thực chất chính là Giang Nghĩa chân chính. 

Mười một rưỡi. 

Hoạt động ăn thử miễn phí chính thức bắt đầu. 

Giang Nghĩa đứng trên sân khấu nhỏ trực tiếp nấu ăn, lập tức thu hút một lượng lớn du khách. 

Lý do đầu tiên là bởi sự hiếu kỳ, thứ hai là bị danh hiệu thần bếp các món tiềm thuốc bắc hấp dẫn, thứ ba, đồ ăn miễn phí, ai mà không muốn hưởng chút lợi đâu 

chứ? 

Người tập trung ngày càng nhiều, hết tốp này đến tốp khác, bọn họ đều ngước mắt chờ đợi thưởng thức tay nghề của Giang Nghĩa. 

Thậm chí có người làm lố đến mức chảy cả nước miếng. 

"Ghê chưa, ông chủ nhà hàng thuốc tri ân xã hội, nấu miễn phí cho mọi người, cảm động quá" 

"Nghe nói nhà hàng thuốc kín hết chỗ ngồi, người bình thường vốn không được nếm thử tay nghề của Giang Nghĩa. Hôm nay Giang Nghĩa chơi lớn, có lộc ăn, tuyệt lắm, tuyệt lắm" 

Đám người bốn phía xung quanh đều hết lời khen ngợi. 

Nguyễn Hồng mắt nhìn toàn cảnh, lòng thầm vui vẻ. 

Ông ta lặng lẽ tự nhủ: Khoác lác nữa đi, tâng bốc nữa đi! Các người nâng Giang Nghĩa lên càng cao thì sau này sẽ dẫm đạp càng ác liệt. 

Ông ta đã dặn "Giang Nghĩa giả", bảo anh nấu thức ăn khó nuốt một chút. 

Nấu ăn ngon rất khó, nhưng nấu dở chẳng phải rất dễ dàng sao? 

Bỏ thêm hai muôi muối, ớt cho vào bốn năm nắm, không thêm dù chỉ một giọt đường. Cay ngọt, ngọt mặn, mặn chua chát, là được rồi phải không? 

Nguyễn Hồng thấy việc nấu ra món ăn dở tệ không phải chuyện gì to tát. 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, từng món ăn đã được làm xong và bưng lên bàn. Nhóm thực khách đầu tiên tràn vào, từng người cầm đũa lên chuẩn bị thưởng thức. 

Nguyễn Hồng lén cười: Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, tôi muốn để cậu biết cái gì gọi là "Người ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống". Cậu chờ đi, chút nữa 

thôi sẽ khiến cậu thân bại danh liệt, ha ha ha ha. 

Cùng lúc đó, một chiếc SUV lái đến. Đoàn người từ trong xe bước xuống, có ông cụ, Thân Khả Hân và Tiểu Cảnh. 

Ông cụ và Thân Khả Hân đã nghe về kế hoạch ngày hôm nay từ miệng Tiếu Cảnh nên cố tình đến xem một chút. 

Tất cả mọi người đều muốn xem vở kịch đang diễn ra. 

Tiếu Cảnh và ông cụ, Thân Khả Hân lẫn vào đoàn người, chen chân đi vào bên trong xem. 

Tiểu Cảnh bí mật trao đổi ánh mắt với Nguyễn Hồng ở trung tâm quảng trường. 

Hai người nở nụ cười gian ác. 

Hai người họ bắt tay nhau giăng bẫy Giang Nghĩa, nếu mọi chuyện thuận lợi, ắt hẳn Giang Nghĩa sẽ phải dừng cuộc chơi ở đây rồi! 

Nhà hàng thuốc sắp sửa toi đời rồi. 

Dưới sự khua chiêng gióng trống của Nguyễn Hồng, hoạt động ăn thử món ngon lần đầu tiên chính thức bắt đầu. 

Những vị thực khách kia không đợi nổi mà cần đũa, gắp đồ ăn lên, không ngừng nhét vào miệng. 

Tỉ mỉ nhai nuốt, chậm rãi thưởng thức. 

Khóe miệng Tiểu Cảnh hơi nhếch lên, trái tim đập dồn dập, nóng lòng muốn nghe những tiếng oán trách. Giang Nghĩa ơi Giang Nghĩa, chờ xem danh tiếng của cậu xấu đi nhiều. 

Nhưng khiến ông ta chưa bao giờ ngờ đến là sự tiến triển của mọi chuyện đã lệch hẳn ra khỏi dự đoán của ông ta. 

Những thực khách đó chẳng những không oán giận, ngược lại, ai nấy tinh thần sáng láng, đôi mắt như tỏa ra ánh sáng vàng. 

"Ngon quá xá, thật là ngon quá đi mất" 

"Đúng là mỹ vị nhân gian. 

"Món này chắc chỉ có ở trên trời, thế giới này hiếm khi bắt gặp được" 

Hiện trường bình luận bùng nổ, mọi người ăn rất ngon lành, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc. 

Những người bên ngoài chưa được ăn thì chảy nước miếng, ngước đôi mắt đầy kỳ vọng. 

Mặt ai nấy cũng mỉm cười thật tươi, ngoại trừ... 

Tiểu Cảnh ngớ ra tại chỗ, vô cùng bối rối. 

Chuyện gì thế này? 

Không phải nói tìm một hàng giả, nấu vài món khó nuốt sao? 

Không phải nói khiến Giang Nghĩa thân bại danh liệt, không cách nào trở mình sao? 

Sao tình huống hiện tại khác hẳn so với trong tưởng tượng, thậm chí Tiểu Cảnh nghi ngờ đám khán giả này có phải lừa đảo được mời tới không. 

Nguyễn Hồng làm chuyện quái quỷ gì thế? 

Nhìn theo những thực khách hào hứng ăn uống, Tiếu Cảnh chửi đồng trong đầu, mặt ông ta lúc trắng lúc xanh, cực kỳ khó chịu. 

Nhưng Thân Khả Hân lại cảm thấy khá tức cười. 

Cô ta nói: "Ba ơi, ba xem kìa, mọi người ăn hài lòng cỡ nào. Có đúng là định bôi đen Giang Nghĩa chứ không phải quảng cáo cho Giang Nghĩa chứ?" 

Trong thời gian ngắn, ông cụ cũng mơ màng. 

eyJpdiI6IjZyM2h1Nk1yWnNqUDdmUkVJNlNZZUE9PSIsInZhbHVlIjoiUHNxZEZYUEM0RFdXQVRHUlBueWNGcUN3WGUyQURBYXBTTER2dFBJaE1TXC9lcUZpclwvNzNIbnhVblMxbEtxNU5YTUdGWGVEUDJoXC9tYmhidXRQN0tIRlU3SU9udXJhUDBDcUdHXC9taEFiZWpxMWxtV2w3dHRcLzAwQWl0OE5Qd0JBVG1rcm84blBQREdYV1BTVjY4NHVSQjZVQTZ3UCtHQm9Yb1hadkIzWVVyQVJrYnJ1V2F2ZEdDa0pxZnhRSUtCSHpHQVdxUUYxMUpTZFZxM2dOMXdpdjhKc3VzNUdWM2RoY3BDUWhaaCtvVElZZ3ViNlJSN0J1YU9Va2EyNCt2aVlOT1VuUWtBY1ZRYUZjeHNIQWR5UUliN3lRQ1NtUEU1RzlTQjVyd245aEZOUWVacGk4SHN3OStodjdPeHFoSnE3c252WFFwMGlnTlc1cUx2Tml3S2RtMURYMlVMVU85U1BWamcyWFlFSCtVZlVVWVpJZUdRMEJrUWlVR3lyVXQ5SGpnMFJiaVNwc2dTbGNzcWE0aTE5MERKVE56Q2NnM05uZ1dDTjB6eUhOYXBxclRSTWdkdzRDNzVpXC8rNzR1M1Q2b0d5bUFBOWZab2F3WmhXOWJ4UEtHVUNCY01Lbk1RV2R4OTNIYkJ5Qlo4SERvNDJJMWY2dHI0bzdwU0drZUxCXC9WeTdjbGU3S0tUTFVacEFhZ09sWXNoVFVQa2VPdFVLajVYZjNSQWxLV0tpTT0iLCJtYWMiOiJkNjkwNjA3OTY4YzM4YmEzNjc1M2Y2ZjUxOTM3OGVmN2U0NTg3NTFjMTM0OTU0M2M5ODk5ZThjYTkyYTUwZjAzIn0=
eyJpdiI6IlN6WFFYc1A2bUVDMjNHVzhJaXRcL2V3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFFVFN3ejNITVJtSVdSUjROYmJFaU45ZjFUWVNxVlV6UVRLY3BEY1dITWREVVZ6ZHl1Y2hwYmxOT1dcL3lIWFdVc3loN2dqajBLeEdjSUNjeTdJNnZPQlN6bkVRTDZxZGxCdjZKRGNjYWMwUjhHV25sU1ZSd2YrV0JWNGk3c2NlMVMyNEJqK2tHUWxUZ1wvR3p4MmZ3Tkp6T2ZEVDdYbkVvR1U2RXBJQ1RJelN3PSIsIm1hYyI6IjhmMDU0YzdlMmFiOTk4ZTQwMDg2MzZmMDQwZDhmZjhhZDk4NzNmMDQ1OTQ1NTc5ZjczNGE0NjU0ZGQ3M2JlMzQifQ==

Ông ta cũng hoàn toàn bối rối, căn bản không rõ chuyện gì đã xảy ra.

Ads
';
Advertisement
x