Trần Lão cười nói: “Lão Lư, ông bỏ cái ý nghĩ xấu xa đó đi, tôi không tệ như ông nghĩ đâu. Kỹ thuật của tôi tuyệt đối không phải là người bình thường có thể học được, nếu ngay từ đầu tôi đã không nghiêm khắc, tiếp nhận một học trò không có tài cán gì, không có cách nào để học hết các kỹ năng của tôi. Bây giờ tôi đã hiểu ra, tôi thà thiếu còn hơn thừa, muốn làm học trò của tôi, nhất định phải là thiên tài bậc nhất! Giang Nghĩa, cậu có làm được không?” 

Một điều yêu thích nhất của Giang Nghĩa trong cuộc đời, chính là thử thách! 

“Tôi đồng ý thử” 

Cơ hội ở ngay trước mắt, nếu không nắm bắt được, chỉ có thể là người vô dụng. 

Là đàn ông, không thể dựa vào sự giúp đỡ của người khác! 

“Được, cậu lại đây. 

Giang Nghĩa bước đến bên cạnh Trần Lão, ngay lập tức, Trần Lão bắt đầu tỉ mỉ dạy Giang Nghĩa tầng thứ nhất trong kỹ thuật lai ghép của mình. 

Kỹ thuật lai ghép của ông ta có ba tầng. 

Độ khó của tầng thứ nhất là thấp nhất, đó là ghép hoa vào thân cây. 

Tuy nói là đơn giản nhất nhưng cũng chỉ là so với hai tầng còn lại thôi, thực ra cách ghép này khá khó, chỉ giải thích thôi cũng mất cả tiếng đồng hồ. 

“Được rồi, tất cả điểm quan trọng tôi đã nói với cậu rồi, tiếp theo xem bản thân cậu làm như thế nào. 

Trần Lão ngồi sang một bên, khoanh chân uống trà, sau đó thắp một nén nhang. 

Trong thời gian ngắn ngủi một nén nhang là phải xong lai ghép tầng thứ nhất, ghép hoa lên trên cây, độ khó này chỉ cần nghĩ thôi cũng biết, không những phải 

tiếp thu hết nội dung của một giờ trước mà còn phải thuần thục, đồng thời khắc phục khó khăn thực tế. 

Đây đơn giản không phải là điều mà người bình thường có thể làm được. 

Ngay cả khi đó là bản thân Trần Lão, nếu để ông ta học lại từ đầu, có lẽ sẽ mất ít nhất thời gian hai nén nhang. 

Thực sự rất khó. 

Tuy nhiên, Trần Lão muốn nhận một nhân tài, trò phải giỏi hơn thầy, ông ấy thà thiếu còn hơn thừa, và ông ấy không chấp nhận một học trò tầm thường. 

Ông ta nhìn chằm chằm Giang Nghĩa, trong lòng thầm nói: "Giang Nghĩa, hãy cho tôi thấy tài năng của cậu. 

Dưới sự giám sát của Trần Lão và Lư Ôn Du, Giang Nghĩa bắt đầu thử thách của anh. 

Trước đó nhìn thấy Trần Lão lai ghép, cảm thấy nó rất đơn giản, chỉ mất mười mấy giây để hoàn thành một lần lại ghép, cơ bản không có gì khó khăn, nhưng khi đến lượt của Giang Nghĩa, anh lại thất bại hết lần này đến lần khác. 

Thậm chí trước khi lai ghép, những bông hoa trong tay đã khô héo. 

Giang Nghĩa không nản lòng, mà tập trung cao độ, đọc đi đọc lại những gì Trần Lão đã nói. 

Sau đó tiếp tục thử đi thử lại nhiều lần. 

Một lần, hai lần, ba lần.... 

Nhan cháy càng lâu sẽ càng ngắn. 

Cuối cùng, khi nhan cháy được hai phần ba, Giang Nghĩa đứng dậy lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Xong rồi.” 

Bùm! 

Lư Ôn Du và Trần Lão đồng thời bị sốc. 

Mới cháy được hai phần ba nén nhang mà thôi, vậy mà xong rồi sao? 

Lợi hại. 

Trần Lão đặt tách trà xuống, đi đến bên cái cây, cẩn thận kiểm tra, quả nhiên là đúng như lời Giang Nghĩa nói, hoàn thành rồi. 

Ông ta không thể tin ngẩng đầu nhìn Giang Nghĩa, trong lòng kinh ngạc không nói nên lời. 

Tuy rằng ông ta đã sớm tin Giang Nghĩa có thể hoàn thành, nhưng ông ta không nghĩ đến Giang Nghĩa lại có thể hoàn thành trong thời gian ngắn như vậy, thật là một kỳ tích! 

Người này thực sự là một thiên tài. 

eyJpdiI6ImdnNlo5Qk5Ta0hvUkpGNHNPYlBWOEE9PSIsInZhbHVlIjoiUGNDRWtsWGE1V0hScjBGcUN3bnc2RXVGK2hLbmtiV3pmVk0zSUZHditYZDZwbDRGQUtjcXVsNUh3ZStUODk3MFNJSnZNR1lQRUhhTjBmS1lVeGFVMVZob1VtMzdObU1FV3VOQnI2WFZxb3Fadjd1b0VWOTBDQnJNczlCeWFFanVXVnlaK1pcL1BYRzBZXC9iYVQyK0pKZFpub1ljRXViOGR5bVVRbExET2dlUStzelhldlF2VzdleTA3TkVpdjczR3hxbjgzaHFLUkxCSkdVNjBqb2pMK29RPT0iLCJtYWMiOiIzMmI0YTlkODZiZmVkMDBmYWY4YzMzYTU3ZTFkYWZmYTg4NzdhYzM3OTIwN2I1MWQ3OTc1NTA5NDZkYzE2N2IzIn0=
eyJpdiI6IkRLXC9lbE9RcER1ekdcL0dUZVZDRnQrUT09IiwidmFsdWUiOiIycTEyVTdLTWlodHREMmFEKzFvZmp6WmRkOE44VEdVWitySVh2aHY1dzJ3ZzRyODY2b1diVU92eVlUVmR1WEdGdVwvdU9URmVvbENoeUhRUVwveExVcTExWDhRSTZLblJXWE5JS0pIZGlrXC9GdFoxRk4rUmhQa0VNRkpQMG9PYnF6V3JHOUYyeTBsbHRBVDArellhUk1tS1VsOFNWWllrZWhRbko0SHZEMkVaOEJDdmFsa0l6UnlMeHhzNjNpSnJOVWtMWmFBTEFMMUV4XC8reityZzd3MjFSXC83ZXVSUlRsVThNUDRWbmZmd0xGZEE9IiwibWFjIjoiNDc3MGZjMjBjZGMzNmQyMDg2Mzg2OGNkMzY3M2I4NjI2NzlmNzU2OGMxMzJkNTdhMTkzNWRhNzg2ZjZjYWQ3NCJ9

Một lúc lâu sau, Trần Lão mới ngừng cười, vui vẻ nói: “Thật vui quá, trước khi tôi chết, ông trời có thể ban cho tôi một thiên tài kiệt xuất như làm học trò, những gì tôi học được ở đời này, có thể truyền lại được rồi! Ông trời, ông đối xử với con thật tốt.

Ads
';
Advertisement
x