Giang Nghĩa chào hỏi Tiểu Cảnh một cách "xấu xa", rồi rời đi giữa tiếng reo hò của đám đông, khi anh rời đi khuôn mặt tràn đầy ý cười. 

Người khác bỏ tiền ra "ủng hộ" cho anh, chuyện tốt như thế, phải rất lâu rồi anh mới thấy. 

Sau khi hoàn thành công việc ở đây, Giang Nghĩa ngay lập tức lấy nguyên liệu và lái xe đến nhà họ Khác Thủ với Song Ngư. 

Anh vừa bước vào sảnh, Lư Ôn Du vui vẻ đi tới, vỗ vai Giang Nghĩa, nói: "Sáng nay cậu thực sự tỏa sáng đó, tập đoàn Hoa Thượng đã bị xử lý nghiêm khắc” 

“Chuyện sáng nay, ông Lư ông biết hết rồi sao?” 

“Tất nhiên, tin tức lớn như vậy, không muốn biết cũng khó à. 

Dừng một chút, Lư Ôn Du tiếp tục: “Ngoài ra, tôi cũng muốn cảm ơn cậu, ông chủ Giang, cậu thực sự đã không thất hứa, đã chữa khỏi "bệnh" cho cháu gái tôi. Đêm qua, con bé Á Hiên đã chủ động gọi điện cho tôi, tâm trạng con bé rất tốt, muốn tôi nói một tiếng "cảm ơn" với cậu! Ông chủ Giang, cậu thực sự có năng lực, cháu gái tôi rất ghét đàn ông, cậu có thể khiến con bé tôn trọng cậu như vậy, thật sự vô cùng khó. 

Giang Nghĩa xua tay: “Tôi chỉ cố gắng hết sức mà thôi, nhưng tôi cũng không phải làm từ thiện, ông Lư, chúng tôi đã có thỏa thuận từ trước rồi. 

Cái thỏa thuận này không cần Giang Nghĩa nói, trong lòng Lư Ôn Du ắt có tính toán. 

Lư Ôn Du gật đầu: “Yên tâm đi, lão già tôi đây không phải loại người qua cầu rút ván, về chuyện giới thiệu với Trần Lão tôi đã sớm bàn xong rồi. Ông chủ Giang, cậu hãy nấu bữa trưa cho Y Vân trước, sau đó tôi dẫn cậu đi gặp Trần Lão” 

“Một lời đã định” 

Giang Nghĩa đã hoàn thành bữa trưa thịnh soạn với tâm trạng vô cùng vui vẻ, Tưởng Y Vân đã có thể ăn uống vui vẻ trở lại. 

Mấy ngày nay, dưới sự chăm sóc cẩn thận của Giang Nghĩa, thần sắc của Tưởng Y Vân đã tốt lên rất nhiều, cân nặng cũng tăng lên một chút, trước đây trông chỉ hơn 40kg, nhưng hiện tại đoán chừng cũng đã hơn 50kg rồi. 

Mặc dù cô ấy vẫn còn gầy nhưng cân nặng hơn 50kg của cô ấy đã là cân nặng khá bình thường, trông vẫn mảnh mai. 

Trong khi Tưởng Y Vân đang cố gắng ăn cơm, dưới sự chỉ đạo của Lư Ôn Du, Giang Nghĩa gặp được Trần Lão một lần nữa, tất nhiên, vẫn ở trong vườn hoa đặc biệt đó. 

Trần Lão đang chiết cành trong vườn, ghép hoa cho cây, tiếp tục công việc trước đó của ông ta. 

Sau khi Lư Ôn Du và Giang Nghĩa đến, Lư Ôn Du chủ động nói: “Trần Lão, tôi đã đưa Giang Nghĩa đến rồi. Chuyện tôi nói với ông sáng nay ông đã nghĩ xong chưa?” 

Trần Lão dừng công việc đang làm, quay đầu nhìn Giang Nghĩa nói: “Lão Lư nói với tôi, cậu muốn làm học trò của tôi?" 

Giang Nghĩa chắp hai tay: “Đúng vậy! Tôi muốn làm học trò của Trần Lão và học kỹ thuật lai ghép. 

Trần Lão mỉm cười: “Kỹ thuật này của tôi vô cùng quý giá, không dễ truyền ra bên ngoài, nhưng tôi không thể cưỡng lại sự thuyết phục của Lão Lư, tình cảm mấy chục năm, tôi cũng không thể không nể tình. Như vậy đi, Giang Nghĩa, hôm nay tôi sẽ dạy cho cậu tầng đơn giản nhất trong kỹ thuật lai ghép, nếu cậu có thể học được trong vòng một nén nhang thì tôi chính thức nhận cậu làm học trò, nếu cậu không học được thì chỉ có thể nói rằng thiên phú của cậu không đủ, không cần nghĩ ngợi lung tung, như thế nào?” 

eyJpdiI6IkVHS3lZQlEzQ0VxbDZxVWhZNEUwRlE9PSIsInZhbHVlIjoiUU9PVHk0Wm1wc2ZTUHNWOVE4TG01WHNOYjVNeDVtSllmcUNkM05Qa213YTNSUkJSdHpYc0xBOFptdkFnaWtNeGRpb0tcL1wvV2lZdWh6YitpdHI4MHIyMHArcEZVZmE5SVB1Y0NPNFNBZEFwRT0iLCJtYWMiOiI3ZmE3OWIyMGYxMjQyMzRlZmExZmIyMjE2NzY1MWNjMmI5YmQzZTU2MmU0ZmU0ODkwMTBiYzBkODU0YjU3OWIwIn0=
eyJpdiI6Ild6eGs4ZzdpODdhM2pSdTdVXC9ENFpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IldIV25GVk1Jdzh1ZlExXC9RcFd4b0h2TDkzbnNrNUpycDZ5TGwwSGFFQTVXRnlITFBxUzZVcllQSkhxcG1HT3ZwS2tveFAyQ1l1XC9sQUZlUXV1OWlpY1lYWVRvcGpES3JZaGlwT0lJanlsdVUxcFhBbnlzelk0dXBXKzBnVmRoZjdyUklwTTV0YnRTQXhyY25HTkxxMzBWRVZyOTN1TU5TZk43b25cL3Z6czBhSXR2RHZxZDcyUWJTTTF3QzNYMW04S0hIZExFN0c1cGU4YjdoZm1abmtDSFdRU3VURzl6WXdcL1NwTk1aam1vWkptdWZ1ZjhLdEJQc1E2OHRyMkg2XC83VERsMHRtSWhNMHg4UnRcL0lPY1BQR09Xb2o3TGtCeENhVHh6UTRhN2lCMllITDVqeUJTdnc4bVp0dmFhd2JqcUd3amlkVEY0Qzh0ZTdqUENoOFcyWjk1V292WjNGeXF3WWw5TXI4bnVpK1JJVnlvelJodnlNZklZZ3JtRnhPdUJWNldtdmVwQjd1cis4aVNLNm1qXC93RGVNK3RVWDRpTXJ4WUFYMEtcL25hdnZoaUFENE1LNXFRWGRCMWVlXC9GakpQVDhDZG9sZVRZbWdKXC9Ca2FmY05PejM3aVVkaXVWU0xtWjM5NlEwc2VWaGZTVDVWbURLUDJqZzB2TVhNQytJaHRwSjVxM2lhd1BqUjZSM1N0TFNNSkZwMGpWZmkzUFFGNFdjaGtEK3VkOFp1ZFcrK2hDZVpiSXNqbWU2dlF2UkhVaFBYOWNMZ2k4eXVnRW44OVhMZUdSVnpiZEFxU1dHR3ZRamw1dTJGd25KMHpOR0lwNzcrRHBBYkVneGxPZFpzcStycXFiUlp0cDRuUFVuSDY5TkpKMFwvbFBodTdUeU1hK3R2aVlPblZOTFdRdmhsc3FDa2ZURVVPODBBZTlDQkJaUHEiLCJtYWMiOiI3YjNlMTM4YzU5ZGVhNTMxOWM5MWE4ODE0OTk5OTUwNGZkODUxMWU3MjFiYzM4NDE2Y2VkMDkzYmU4YzY5MmQ4In0=

Giống như ba mẹ không muốn gả con gái, cố ý đòi nhiều lễ vật để dọa bên nam bỏ đi.

Ads
';
Advertisement
x