“May mà Bất Hủ Yêu Vực phản ứng nhanh, bọn họ chuồn đi cũng thuận lợi cho ta.”
Trong Bất Hủ Thần Tháp, Lạc Nam nằm ngửa thở hổn hển.
Nếu Bất Hủ Yêu Vực không trốn, hắn lại phải mất thêm thời gian cứu theo bọn họ, sẽ tạo cơ hội cho đám Bất Hủ Thần tấn công thêm một đợt.
“Chàng lo cho mình trước đã!” Thần Huyền Huân đau lòng vuốt ve gò má hắn.
Chỉ thấy Lạc Nam lúc này chẳng khác nào một bức tượng băng, bị Bất Hủ Băng Hàn Độc cắm thẳng vào đầu, băng độc đã khuếch tán khắp cơ thể, đang lấy tốc độ kinh khủng đóng băng, tàn phá mọi thứ từ linh hồn, kinh mạch, đan điền cho đến nội tạng của hắn.
“Yên tâm đi, đồ chơi này chỉ là chuyện nhỏ!” Lạc Nam vẫn thoải mái hồi đáp được.
Nếu là người khác, mặc kệ có là Tam Đạo Bất Hủ thì vẫn sẽ bị Bất Hủ Băng Hàn Độc hành cho chết đi sống lại.
Nhưng Lạc Nam thì không, hắn có được Bất Hủ Thần Khu.
Sự cường đại của Bất Hủ Thần Khu đã miễn nhiễm mọi độc tố, bao gồm cả các loại Độc cấp độ Bất Hủ.
Bất Hủ Băng Hàn Độc này có thể khiến hắn cảm thấy rét lạnh đã rất lợi hại rồi, chưa đủ khả năng uy hiếp tính mạng của hắn.
VÙ VÙ VÙ...
Quả nhiên ngay sau đó, Bá Đỉnh ầm ầm chuyển động, tuôn ra hấp lực dữ dội đem toàn bộ Bất Hủ Băng Hàn Độc nuốt vào, còn tách lực lượng của nó ra làm hai phần, chia đều cho Độc Đỉnh và Băng Đỉnh.
Lạc Nam lấy ra Bất Tử Dịch Thuỷ tu vào ừng ực, ung dung ngồi dậy khoanh chân ngồi xếp bằng, chậm rãi điều tức.
Đúng như Diệt Quy Thần Chủ dự đoán, Bất Hủ Băng Hàn Độc chỉ khiến Lạc Nam bị thương lúc đầu, sau đó còn trở thành chất dinh dưỡng cho hắn.
Nếu ở trong trận chiến sống còn bị Bất Hủ Băng Hàn Độc đánh lén thì Lạc Nam sẽ không có thời gian chữa trị, lộ sơ hở để đám đại địch còn lại vây giết.
Đáng tiếc vào thời khắc cuối cùng nhất, thay vì đánh tiếp thì hắn quyết định thoát thân, có thể nói là nhân hoạ đắc phúc.
Tên Cực Hàn Băng Đế kia nhìn thì tuấn lãng phi phàm, thế mà làm ra hành vi tiểu nhân bỉ ổi như vậy, chẳng những hợp tác với Lãnh Tàn, đem Đại Dục Lão Tổ luyện thành Bất Hủ Băng Khôi, còn lén lút tung cho Lạc Nam một đòn trí mạng.
Tiếc rằng đối phương không biết sự khủng bố của Bất Hủ Thần Khu, xem như đã tốn công vô ích.
“Vẫn còn uất ức!” Lạc Nam càng nghĩ càng tức, nghiến răng nói:
“Vốn tưởng rằng trở thành Bất Hủ Bá Chủ có thể hai tay đè bọn chúng ra đánh, không ngờ thực lực Lãnh Tàn tăng mạnh, lại thêm ả Diệt Quy Thần Chủ kia xen vào.”
Nếu chiến lực Lãnh Tàn không tăng, nếu bên cạnh không có Diệt Quy Thần Chủ uy hiếp, Lạc Nam đã mở ra cả chín tầng của Bất Hủ Thần Tháp, diệt hết tất cả cường địch.
Ấy là chưa kể lão già Hồng Mông Đạo Tổ như độc xà ở trong bóng tối rình rập, sẵn sàng cắn trộm bất cứ lúc nào.
“Chàng không cần vội.” Thần Huyền Huân nở nụ cười:
“Chờ Hậu Cung chúng ta có thêm Bất Hủ Thần, chờ chàng luyện hoá triệt để tài sản của Lôi Chấn Thiên, lại tìm đến chúng cũng không muộn.”
Kết quả tạm thời như thế này đã khiến Thần Huyền Huân rất tự hào.
Nam nhân của nàng độc chiến quần hùng, tiêu diệt một tên rồi ung dung rời đi.
Thành tựu như vậy đã là khoáng cổ tuyệt kim.
Đây chỉ là khởi đầu, nàng đã có thể kiên nhẫn chờ đợi vô số năm qua, cũng không ngại chờ thêm một khoảng thời gian...
“Hai vị chủ nhân, chúng ta đi đâu đây?” Kim Thần Nhi hỏi.
Lạc Nam nở nụ cười ấm áp, trong mắt hiện lên vẻ nhớ nhung:
“Đón Bất Hủ Yêu Vực, sau đó trở về hỗn độn đoàn tụ với các nàng ấy.”
......
Tình hình Bất Hủ Thần Chiến tại Yêu Vực như đại hồng thuỷ, lấy thanh thế không thể cản phá lan tràn khắp mọi ngõ ngách Chung Cực Giới.
Không biết bao nhiêu tu sĩ, gia tộc, Đạo Thống, thế lực từ Siêu Thần cho đến Bất Hủ đều phải kinh hãi trong lòng.
Đối với những thế lực hay nội tình Bất Hủ không có liên quan, chẳng ai ngờ được luồng ý chí tưởng chừng yếu ớt như đèn dầu trước gió lại có một ngày bùng nổ như vầng thái dương, thiêu đốt bầu trời Chung Cực Giới theo cách như vậy.
Sòng phẳng chiến với Thượng Cổ Thần - Diệt Quy Thần Chủ, sau đó trước sự vây công của hàng loạt Bất Hủ Thần khác vẫn có thể tiêu diệt Bất Hủ Lôi Thần và độn không thoát thân.
Chiến tích như thế không dám nói từ trước đến nay chưa từng có, nhưng nhìn theo chiều dài lịch sử cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Không cần phải nói, bốn chữ “Bất Hủ Bá Chủ” đã vang vọng đất trời, triệu tỷ sinh linh như sấm bên tai.
Đối với danh xưng này, nếu như không có trận chiến đó xảy ra, nhiều người sẽ khịt mũi coi thường.
Dù sao thì hai từ “Bá Chủ” có trọng lượng rất nặng, huống hồ còn là Bá Chủ trong Bất Hủ Thần.
Nhưng mà vị nam nhân kia đã chứng minh thực lực độc bá thiên hạ của mình, hàng loạt Bất Hủ Thần hợp sức không làm gì được hắn, ngược lại Bất Hủ Lôi Thần với Hạo Thiên Phủ trong tay vẫn ngã xuống một cách đường đường chính chính.
Không ai dám dị nghị...
Thậm chí đã có vô số tu sĩ, vô số thiên kiêu tuấn kiệt, tuyệt sắc giai nhân đã tuyên bố thần tượng Bất Hủ Bá Chủ, mong ước được gia nhập vào dưới trướng.
Trong khi khắp Chung Cực Giới đang vì ý chí của Bất Hủ Cổ Tộc, đang vì chiến tích của Lạc Nam mà nghị luận ầm ĩ như si như say...
Thì tại Vạn Tướng Điện của Pháp Hưng, liên minh các vị thần đang ngưng trọng đến cực điểm, sắc mặt từng vị vô cùng khó coi.
Ngay khi Lạc Nam rời đi, bọn hắn đã chuyển sang nhắm vào Hồng Mông Đạo Tổ.
Bất quá lão già đó lại gian xảo hơn chuột, đã sớm chuẩn bị sẵn một thế thân hoán đổi, chỉ trong ý niệm đã dịch chuyển vị trí, dễ dàng thoát đi khiến cả đám chỉ có thể bất lực.
Cả đám nổi nóng, muốn giận cá chém thớt chuyển sang tấn công Bất Hủ Yêu Vực, bất chấp hai vị Yêu Tổ nếu có tồn tại... đáng tiếc Bất Hủ Yêu Vực đã chuồn mất tự bao giờ.
Kết quả trận đánh chẳng thu hoạch được gì, còn mất đi Lôi Chấn Thiên, làm sao có thể vui vẻ nổi?
“Tuyển thêm đồng minh thôi!” U Minh Chi Thần trầm giọng nói:
“Phải giải quyết chuyện này càng nhanh càng tốt.”
Mọi người đều hiểu hiện tại bọn hắn đã khó lòng làm gì được Lạc Nam, bởi vì không có biện pháp để giữ lại Bất Hủ Thần Tháp.
Dù chiến lực của Lãnh Tàn có tăng mạnh, dù Cực Hàn Băng Đế có thêm Bất Hủ Băng Khôi nhưng khi Lạc Nam muốn trốn, bọn hắn cũng thúc thủ vô sách.
Giờ đây phải tìm thêm đồng minh hỗ trợ, tốt nhất là người có khả năng khắc chế Bất Hủ Thần Tháp.
“Tìm đồng minh?” Pháp Hưng nghe vậy biểu lộ khinh miệt, nhìn Lãnh Tàn nói:
“Các ngươi ngay cả đồng minh của mình cũng làm thịt được, còn ai dám kết minh nữa sao?”
Lời này không ai phản bác được...
Đại Dục Lão Tổ là đồng minh vẫn bị Lãnh Tàn mang ra luyện hoá, vậy thử hỏi còn ai dám can đảm kết minh với bọn họ?
Thậm chí nếu không phải đã sớm cùng nhau leo lên một thuyền, mấy người cũng không muốn dính dáng đến một kẻ như Lãnh Tàn.
Lãnh Tàn biểu lộ ung dung, hiện tại hắn đã mạnh hơn hầu hết Bất Hủ Thần ở đây, đương nhiên sẽ lười chấp nhặt với bọn họ, chỉ thản nhiên nói:
“Tốc độ trưởng thành của kẻ kia quá kinh khủng, nhưng chúng ta không thể ngăn được.”
“Cách tốt nhất là phát triển còn nhanh hơn hắn, hắn mạnh lên chúng ta sẽ càng mạnh hơn, như vậy là đủ.”
“Bằng cách nào?” U Minh Chi Thần bất mãn nói:
“Lãnh địa của ta tại Âm Gian bị chiếm hết cả rồi, đang gấp gáp đây!”
Ở Âm Gian không phải có mỗi U Minh Hồn Cung của hắn là nội tình Bất Hủ, hắn cũng không phải nhân vật độc bá Âm Gian.
Vẫn còn có những tồn tại khác không dễ trêu vào, điển hình như Diêm Vương Thập Điện thậm chí còn vượt trên cả U Minh Hồn Cung của hắn.
Mà nhân lúc hắn rời đi đối phó Lạc Nam, lãnh địa ở Âm Gian đã bị các nội tình Bất Hủ khác chiếm sạch.
Nếu không nhanh chóng trở về giải quyết, căn cơ tại Âm Gian của hắn sẽ bị nhổ tận gốc rễ.
“Ta có biện pháp!” Cực Hàn Băng Đế bỗng nhiên lên tiếng:
“Năm đó Vạn Đạo Thần Chủ có không ít kẻ thù, nhưng thực lực của bọn họ đều không sánh bằng nàng ấy nên không dám chủ động trêu vào.”
“Hiện tại nếu chúng ta đứng ra mời gọi, khả năng sẽ được thêm một số đồng minh lợi hại.”
“Hả?” Vĩnh Sinh Lão Tổ nghi hoặc nói:
“Ngươi chẳng phải cuồng nhiệt si mê Vạn Đạo Thần Chủ sao? Vậy mà phối hợp với kẻ thù của nàng?”
Biểu lộ của Cực Hàn Băng Đế bỗng trở nên cuồng nhiệt, trong đôi mắt trong suốt hiện lên vài tia biến thái, nhìn sang Đại Dục Lão Tổ đã bị luyện hoá, nở nụ cười quỷ dị:
“Chỉ có biến thành Băng Khôi, nàng mới vĩnh viễn thuộc về ta!”
Toàn trường rùng mình, thầm mắng đúng là tên điên.
Nhưng trong những tình huống rơi vào ngõ cụt như thế này, đôi khi kẻ điên lại tìm ra hướng đột phá.
......
Lạc Nam thông qua sự liên kết Linh Hồn Bổn Nguyên tìm được Yêu Yên Chi và Yêu Hồng Lộ, cũng như toàn bộ thành viên Bất Hủ Yêu Vực.
Hắn đón hai nàng, mang theo không gian pháp bảo tiến vào hỗn độn.
Nào ngờ hắn vừa tiến vào, cảm giác được như có một đôi mắt khoá chặt, nhìn chằm chằm vào thân thể của mình.
“Kẻ nào?” Lạc Nam giận dữ quát lên, ánh mắt đảo quanh, cho rằng có người theo dõi.
“Hì hì hì...” Kim Thần Nhi trêu chọc cười nói:
“Ngài là Bất Hủ Thần, không áp chế tu vi sẽ bị Hỗn Độn Chi Linh theo dõi.”
“Hoá ra là vậy!” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, rốt cuộc đã hiểu phần nào vì sao những Bất Hủ Thần khác cũng không dám liều lĩnh bất chấp mà dùng chiến lực Bất Hủ.
Hắn thu liễm khí tức, chủ động phong ấn tu vi của mình xuống Siêu Thần tối đỉnh.
Lúc này cái cảm giác bị theo dõi kia mới biến mất vô ảnh vô tung.
Mà không chờ Lạc Nam đi tìm...
Từ phía xa, Hỗn Độn Thời Không Môn mở ra, Bá Chủ Chi Thành sừng sững xuất hiện.
Hiển nhiên vì cảm nhận được Lạc Nam qua Long Tiên Thánh Điển, chúng nữ đã chủ động tìm đến.
“Phu quân!”
“Lão công!”
“Baba!”
“Công tử!”
Nghe thấy từng thanh âm oanh oanh yến yến mừng rỡ vang lên, chứng kiến từng khuôn mặt xinh đẹp và quen thuộc, Lạc Nam nhịn không được nở nụ cười ấm áp.
Đây chính là lý do mà hắn bước vào con đường này...
Quyền lực hay trường sinh bất tử gì đó, cút bà ngươi!
Nếu không có các nàng, mọi thứ đều vô nghĩa.
Vội vàng hạ người rơi xuống, không thể ức chế nhớ nhung trong lòng mà ôm lấy từng bóng hình xinh đẹp.
Tu luyện không năm tháng, mặc dù hắn chỉ mất hơn mười năm để trùng kích Bất Hủ Thần, tiêu hao tận 50 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm...
Nhưng ở trong tiềm thức, thời điểm tiếp nhận truyền thừa như trải qua thiên thu vạn cổ.
Nhìn thấy các kiều thê xinh đẹp như vậy, làm sao có thể nhẫn nhịn đây?
Mặc kệ các nữ nhi nhìn mình bằng ánh mắt u oán, hắn dùng lực lượng kéo theo các lão bà xông thẳng vào chủ điện.
Nhất long náo quần phượng, thật lâu không tan...
Chẳng biết qua bao lâu, Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ trái phải lười biếng nằm cạnh nam nhân, hứng thú hỏi:
“Phu quân, chàng thật sự đã là Bất Hủ Thần rồi sao?”
Thiên Địa Hợp Hoan Kinh tuy rằng lợi hại, nhưng nó còn chưa lợi hại đến mức giúp các nàng làm chủ được Bất Hủ Bá Lực của Lạc Nam.
Bởi vì nếu không cẩn thận sẽ bạo thể mà chết.
Hơn nữa hiện tại Lạc Nam phong ấn tu vi, khiến chúng nữ khó có thể xác định được liệu hắn đã đột phá hay chưa.
Đối với cảnh giới chí cao như thế, gặp khó khăn trong lúc đột phá dẫn đến chưa thể thành công cũng là chuyện bình thường.
Lạc Nam chỉ cười cười, Cấm Kỵ Bá Hồn Nhãn loé lên.
Hình ảnh chiếu rọi, trận đại chiến tại Bất Hủ Yêu Vực hiện ra trong tầm mắt.
Nhất thời từng đôi mắt đẹp đầy vẻ cuồng nhiệt, như si như say quan sát...
“Hít, Bất Hủ Thần chân chính mạnh đến mức này sao?” Huyết Yêu Cơ chỉ cảm thấy nhiệt huyết sôi sục:
“Siêu Thần như chúng ta quả thật chỉ là con kiến mà!”
Các tỷ muội gật đầu tán thành...
Mấy người các nàng sau từng ấy thời gian cũng đều đã là Siêu Thần đỉnh phong cả rồi.
Nhưng so với Bất Hủ Thần Chiến, thật sự không là gì cả... sợ rằng một tia lôi kiếp do Hạo Thiên Chuỳ hay một luồng Bá Thần Lực do Bá Đỉnh quét ngang cũng đủ để hương tiêu ngọc vẫn.
“Đánh hay lắm!” Hương Trà nhìn thấy hắn dùng Uẩn Linh Đạo Nguyên của mình liên tục oanh tạc Nghịch Thế Thần Thông mà tê tái tâm hồn.
Vân Tiêu cũng bị sự cường thế của Bá Chủ Quy Tắc làm cho si mê.
“Phu quân bá quá, Bất Hủ Thần Tháp quá mức kinh khủng!” Hi Vũ hưng phấn đến đứng lên, nhìn cảnh tượng 3000 Bá Cực Đỉnh đập nát càn khôn, khuấy đảo thiên địa mà vòng một căng đầy run rẩy phập phồng.
Mấy lão bà hiếu chiến cũng chỉ hận không thể gia nhập vào chiến trường, ghen tị với các nàng Yêu Yên Chi được xem trực tiếp.
Bất quá càng về sau, sự phấn khích của các nàng dần biến mất, thay vào đó là sự nghiêm nghị xen lẫn tức giận.
Bởi vì Diệt Quy Thần Chủ xen vào, Lãnh Tàn mạnh lên, Hồng Mông Đạo Tổ và Cực Hàn Băng Đế đánh lén buộc Lạc Nam phải dừng chiến mà thoát thân.
Phu quân mạnh, địch nhân càng là vừa mạnh vừa đông.
“Khốn kiếp, nếu như bọn thiếp cũng là Bất Hủ sao có thể nhìn chàng bị vây công như thế?” Võ Tam Nương căm tức quát.
“Haha, đó là lý do ta tạm thời rút lui!” Lạc Nam cười nói:
“Giờ ta đã là Bất Hủ, có thừa năng lực hỗ trợ Cán Cân Không Gian và Đồng Hồ Luân Hồi khôi phục, khi đó chẳng phải có thêm hai vị nữ Bất Hủ Thần rồi?”
“Đúng thế!” Mọi người giật mình, hưng phấn nhìn sang Tuế Nguyệt và Âu Dương Thương Lan.
Hai nữ cũng liếc nhìn nhau, đều chứng kiến ngọn lửa quyết tâm trong mắt đối phương.
Các nàng phải là Bất Hủ Thần, để còn hỗ trợ phu quân nghênh địch.
“Nhưng trước tiên, Hạo Thiên Phủ cũng phải về với Di Quân!” Lạc Nam lấy ra chiến lợi phẩm.
Đây chính là thu hoạch lớn nhất...
Có được Bất Hủ Thần Vật tương ứng, Lôi Di Quân chắc chắn đột phá Bất Hủ Thần.
“Ực...” Bỗng nhiên có tiếng nuốt nước bọt vang lên.
Mọi người đưa mắt nhìn qua, chỉ thấy Lạc Hồng Kiếm chẳng biết từ khi nào đã hoá thân thành thiếu nữ kiều diễm, hai mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm Hạo Thiên Phủ...
“Baba, ta muốn ăn nó!” Nàng kích động đến run rẩy nói...
Nghe lời này, biểu lộ của tất cả trở nên vô cùng đặc sắc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất