“Thật sự không ăn được sao?”Lạc Nam vuốt cằm nói.
Nếu có một tia cơ hội, hắn cũng muốn thử để Tiểu Hồng Nhi trở thành Bất Hủ Thần Binh.
Tất cả mọi người đều biết, Lạc Nam là kẻ trọng tình, luôn muốn gắn bó lâu dài với các vũ khí, pháp bảo theo hắn từ những ngày đầu.
Lạc Hồng Kiếm là vũ khí theo Lạc Nam kinh qua vô số trận chiến, lập ra vô số công lao, lại còn là tiểu nữ nhi khả ái đáng yêu của hắn.
Thế nên dù có sở hữu bất cứ vũ khí nào khác trong tay, Lạc Nam vẫn ưa thích sử dụng Lạc Hồng Kiếm nhất, sau đó đến Xích Tà Kích và Lạc Thần Cung.
Binh Ngạo kia cả đời chấp nhất muốn luyện chế ra một Bất Hủ Thần Binh, nhưng Lạc Nam thì không.
Mục đích của hắn và Binh Ngạo giống nhau, cách thực hiện lại khác biệt hoàn toàn.
Chẳng cần nhất thiết tự tay luyện ra, hắn chỉ cần tìm ra phương pháp giúp Lạc Hồng Kiếm đột phá là được.
Mà ăn Bất Hủ Thần Binh có vẻ là một phương án.
Bất quá lời tiếp theo của Kim Thần Nhi như gáo nước lạnh dập tắt ngọn lửa khát vọng:
“Đó là hành vi nghịch thiên, Bất Hủ Thần Binh được luyện ra từ ý chí của Chung Cực Giới, dù có là Binh Nhân Tộc cấp độ Siêu Thần Cực Phẩm cũng không thể gánh nổi.”
“Chưa biết có thể cắn vỡ hay không, dù nhai và nuốt được thì vẫn bị nổ tung, bạo liệt mà chết thôi.”
Thái độ của Kim Thần Nhi cực kỳ kiên quyết.
Không phải bởi vì nàng là Bất Hủ Thần Vật nên muốn bảo trì tôn nghiêm của Bất Hủ Thần Vật, không muốn thấy “đồng loại”của mình bị ăn.
Thậm chí nàng còn ước gì Lạc Hồng Kiếm thật sự có thể hấp thụ Hạo Thiên Phủ bởi lẽ Lạc Hồng Kiếm đã từng gắn bó với Bất Hủ Cổ Tộc, sau đó lại gắn bó với Lạc Nam, Kim Thần Nhi cũng rất yêu thích nó, xem nó như muội muội của mình.
Nhưng chính vì yêu thương nên không muốn thấy làm ra hành động điên rồ mà chuốc lấy cái chết.
“Ta thật sự rất muốn, ta cảm giác mình có thể!”Tiểu Hồng Nhi lại rất quyết tâm.
Nàng hiểu rằng so với Bất Hủ Thần Binh khác thì mình quá yếu, sở dĩ có thể tham gia chiến đấu là nhờ có Bá Chủ Thần Văn khảm vào, dù là thế cũng chỉ miễn cưỡng mà thôi, chẳng thể chiếm thế thượng phong.
Nếu cứ tiếp tục như thế, sợ rằng vai trò của nàng sẽ ngày càng ít, không còn được baba trọng dụng.
Tiểu Hồng Nhi cảm thấy thiên địa bất công, vì sao những thứ vũ khí khác có thể trở thành Bất Hủ Thần Binh, còn bản thân mình lại không thể?
ONG ONG...
Hạo Thiên Phủ ở bên cạnh nghe thấy bọn họ đang tìm cách ăn mình, nội tâm điên cuồng đậu xanh rau muống.
Vốn nó còn định ra vẻ kiêu căng, hống hách, thể hiện giá trị cao thượng một phen, phải chờ mấy người này cầu xin nó nhận chủ.
Nào ngờ nó lại đang bị xem là con mồi cho Binh Nhân Tộc.
“Lũ này còn là người sao? Thật sự quá đáng!”Hạo Thiên Phủ thật sự hoảng loạn, vội vàng nhảy vào tay Lôi Di Quân.
Nó cảm nhận được nàng đã hoàn mỹ kế thừa Hạo Thiên Quán Đỉnh, chính là chủ nhân thích hợp cho mình.
Được rồi, chỉ cần ta không bị ăn, hèn một chút cũng được.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hiểu được khao khát của Tiểu Hồng Nhi nhưng lại chẳng có biện pháp.
“Nên biết rằng dù là Bất Hủ Khí Thần như Binh Ngạo đã dốc hết công sức, thậm chí không từ thủ đoạn tiểu nhân mà ra tay chiếm đoạt nguyên liệu quý hiếm cũng chưa từng thành công.”Thần Huyền Huân đứng ra khuyên bảo:
“Tiểu Hồng Nhi đừng cố chấp.”
“Baba, nghĩ cách đi nha!”Tiểu Hồng Nhi ôm cổ Lạc Nam phồng má:
“Người ta muốn trở thành Thần Binh giúp người quân lâm Chung Cực.”
“Ngoan nào!”Lạc Nam vuốt ve tóc nàng, bất chợt trong đầu loé lên một ý tưởng điên cuồng, thậm chí có phần hoang đường.
Hắn xoay người đứng lên, Bất Hủ Bá Y bao trùm toàn thân, nghiêm túc nói rằng:
“Bất Hủ Quán Đỉnh của ta sẽ thuộc về Tiểu Hồng Nhi!”
“Trời!”Mọi người suýt chút té ngửa.
Sau khi đột phá Bất Hủ Thần, Lạc Nam có thể sử dụng Bất Hủ Thần Tháp để ban Bất Hủ Quán Đỉnh cho một người khác.
Chúng nữ đã suy đoán hắn sẽ dùng cho Kỳ Nam, Thiên Ý, Yêu Nhi hoặc mẫu thân Ninh Vô Song, tỷ tỷ Lạc Sương.
Tuy rằng mọi người đều đã là Siêu Thần đỉnh phong, nhưng vẫn có thể giải trừ Thế Giới Bản Nguyên để tiếp nhận Quán Đỉnh, gia tăng chiến lực.
Vạn phần không ngờ, hắn lại đem cho Tiểu Hồng Nhi.
Binh Nhân Tộc vừa là binh vừa là nhân, nếu đã là nhân tức là có sinh mệnh, có cảnh giới, có thể tu luyện, có thể chiến đấu.
Vì sao không thể tiếp nhận Bất Hủ Quán Đỉnh cơ chứ?
“Thiếp hiểu rồi!”Thần Huyền Huân như nhìn thấy chân trời mới, hai mắt rực rỡ ánh sáng nói:
“Quán Đỉnh đúc nên Bất Hủ Thần Khu cho Tiểu Hồng Nhi, khi đó chưa chắc sẽ bị bạo thể đâu.”
“Chuẩn!”Lạc Nam ngửa đầu cười lớn:
“Bất Hủ Thần Khu mang khả năng phòng ngự sánh ngang Bất Hủ Thần Vật, một khi có được Bất Hủ Thần Khu, ăn vào Bất Hủ Thần Vật không sợ bạo thể nữa!”
“Điên rồi, chuyện như vậy mà ngài cũng nghĩ ra được?”Kim Thần Nhi trợn mắt há hốc mồm.
Dù bản thân là khí linh của Bất Hủ Thần Tháp, hiểu rõ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh và Bất Hủ Quán Đỉnh hơn bất kỳ ai, nhưng Kim Thần Nhi vẫn bị ý tưởng của Lạc Nam làm cho choáng váng, bội phục muốn quỳ rạp xuống đất.
“Diệu kế, phu quân thật thông minh!”Từng đôi mắt đẹp sáng ngời, chúng nữ hưng phấn bừng bừng nói:
“Có thể thử được!”
Trước đó các nàng đã xem qua trận chiến, nhìn thấy Lạc Nam tay không đấm Hạo Thiên Chuỳ, biết được Bất Hủ Thần Khu lợi hại như thế nào.
Khả năng rất cao sẽ có tỷ lệ thành công.
“Baba tuyệt nhất!”Tiểu Hồng Nhi kích động hưng phấn đến nhảy dựng lên, đu ở trên người của hắn nũng nịu.
Nàng không ngờ mong muốn của mình lại được Lạc Nam toàn tâm như vậy, thậm chí còn nghĩ ra ý tưởng tuyệt vời như thế.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Hạo Thiên Phủ đã sợ đến mức chui vào trong đan điền của Lôi Di Quân lẩn trốn.
Lúc này nó thầm ước Lôi Di Quân thu phục mình càng nhanh càng tốt.
Ở bên ngoài có đám quái vật muốn ăn Bất Hủ Thần Binh, nó sợ hãi đến cực điểm.
Ở Chung Cực Giới, Bất Hủ Thần Binh như nó được tôn sùng, là niềm ao ước và khao khát của vô số thế hệ cường giả.
Nhưng ở chỗ này, nó lại bị xem như thức ăn.
Khinh nhờn đến như vậy, nó tồn tại từ Thượng Cổ đến nay cũng chưa từng thấy qua.
Không chỉ một người, mà là cả đám có cùng ý tưởng.
Thật đáng sợ mà.
Lôi Chấn Thiên thảm bại trong tay mấy kẻ này không oan chút nào.
Hạo Thiên Phủ kiên quyết trốn, dù Lôi Di Quân muốn đem nó kéo ra nó cũng không ra, ghì chặt ở trong đan điền nàng.
“Yên tâm đi, sẽ không ăn ngươi!”Lạc Nam hừ lạnh nói:
“Ngoan ngoãn thì phò tá Di Quân hết lòng hết dạ, bằng không ngươi sẽ trở thành chất dinh dưỡng.”
“Baba, không ăn nó thì ăn ai?”Tiểu Hồng Nhi phụng phịu hỏi.
“Nó có giá trị để dì Quân của ngươi đột phá Bất Hủ Thần.” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Trước hết cứ tiếp nhận Quán Đỉnh của ta, sẽ tìm mục tiêu khác ăn sau.”
Để tìm được một Bất Hủ Thần Binh phù hợp với thê tử của mình không phải chuyện đơn giản, vũ khí thuận tay của Lôi Di Quân vốn là Thiên Phạt Phủ, mà bản thể thật sự của Hạo Thiên Chuỳ lại chính là Hạo Thiên Phủ, giống như số mệnh đã sắp đặt nó cho nàng vậy, hắn không có ý định thay đổi.
“Chàng phải chăng đã có ý tưởng?”Tuế Nguyệt mỉm cười.
“Không sai!”Lạc Nam híp mắt, chậm rãi nói ra ba chữ:
“Tiệt Đạo Kiếm!”
Vân Tiêu ánh mắt lấp loé, nàng biết nam nhân muốn đoạt lại mảnh gốm cho mình, khi đó một trận chiến với Diệt Quy Thần Chủ là không thể tránh khỏi.
Trong trận đó, hắn nhắm vào Tiệt Đạo Kiếm.
Xét về năng lực, chấp chưởng vạn lôi như Hạo Thiên Phủ không làm Lạc Nam hứng thú bằng huỷ diệt Quy tắc.
Nếu phải ăn Bất Hủ Thần Binh để đột phá, hắn muốn Lạc Hồng Kiếm phải ăn thứ gì tốt nhất có thể.
“Nếu chàng đã quyết, vậy thiếp tiếp nhận Hạo Thiên Phủ!”Lôi Di Quân lên tiếng.
“Ừm.”Lạc Nam sảng khoái cười:
“Nàng chính là Nữ Lôi Thần của ta!”
......
Đã đón hết chúng nữ đi cùng, Lạc Nam dịch chuyển về Nguyên Giới một chuyến thăm mẫu thân và ngoại mẫu, bồi tiếp các vị trưởng bối một thời gian...
Sau khi Giới Chủ đột phá Bất Hủ Thần, Nguyên Giới lại bành trướng thêm một lần nữa, to hơn gấp mấy chục lần, trở thành thế giới to nhất hỗn độn.
Tuy rằng rộng lớn mênh mông, nhưng hiện tại đã có mạng lưới truyền tống Vượt Giới Bá Trận, tu sĩ ở khắp các nơi vẫn có thể tiến vào Nguyên Giới sinh tồn và phát triển, không cần lo lắng vấn đề đất rộng người thưa như trước.
“Giới Chủ, ngài giờ đã là Bất Hủ Thần, có ý định giải trừ liên kết với ta không?”Nguyên Giới Chi Linh bất an hỏi.
Lạc Nam vuốt cằm, hắn hiểu lo lắng của Giới Linh.
Bất Hủ Thần Tháp đã khôi phục, nó có thể giúp Lạc Nam giữ nguyên tu vi mà không cần Thế Giới Bản Nguyên như trước.
Thế nên Giới Linh sợ hắn giải trừ khế ước mà giao Nguyên Giới cho người khác, mà chắc chắn vị chủ nhân sau có là ai đi chăng nữa cũng không thể nào sánh bằng.
“Yên tâm đi, ta là chủ của Nguyên Giới, điều này vĩnh viễn không thay đổi.”Lạc Nam trầm giọng hứa.
“Tốt quá rồi!” Giới Linh vui vẻ hoan hô.
Ở bên cạnh, Khí linh của Tinh Môn là Tinh Nữ hiện thân, nhỏ giọng cầu khẩn:
“Đại nhân, mong ngài niệm tình xưa cũ, ở Chung Cực Giới nếu như thuận tiện, có thể điều tra nguyên nhân cái chết của chủ ta hay chăng?”
Lạc Nam nhíu mày, chủ nhân của Tinh Giới là Thiên Địa Tinh Chủ chỉ là một cường giả Siêu Thần, chưa đủ để hắn đi tìm hiểu lý do vẫn lạc.
Hắn và Thiên Địa Tinh Chủ chưa từng tiếp xúc, chẳng thiếu nợ ân tình gì của đối phương cả, giao kèo với Tinh Nữ cũng đang thực hiện.
“Thôi được rồi, nếu như thuận tiện ta sẽ hỏi thăm.” Lạc Nam vẫn là đáp ứng.
“Đội ơn đại nhân.” Tinh Nữ cảm kích cúi thấp đầu.
Thực hiện lời hứa năm xưa với chúng nữ, Lạc Nam ở tại Nguyên Giới tổ chức đại hôn.
Kích hoạt mạng lưới Truyền Tống Trận đến cực hạn, mời gọi tu sĩ từ toàn bộ thế giới của chúng nữ đến tham gia.
Tu sĩ đến dự đại hôn, mỗi người đều được thưởng một Bàn Đào Quả, Bất Tử Dịch Thuỷ, Tre Cổ Việt, lá Kiến Mộc... đều là tài nguyên quý hiếm, vạn kim khó cầu.
Bá Chủ Chi Thành tung hoành khắp thiên không, trong tiếng hoan hô, chúc phúc của hàng trăm tỷ sinh linh đến từ Nguyên Giới và những đại thế giới.
Bích Tiêu, Vân Tiêu, Đế Lạc, Hương Trà, Thần Hiên Hiên, Linh Vũ Mộng Âm, Ma Hậu... từng người danh chính ngôn thuận trở thành Bá Phi, hoàn thành tâm nguyện.
Nguyên Giới ngân vang, trời đất giáng xuống điềm lành, khí vận lan tràn khắp chốn.
Với chất lượng Nguyên khí và Quy tắc của Nguyên Giới, khi cố ý ban phúc, lại thêm tài nguyên được thưởng tặng, hàng chục vạn, trăm vạn người cùng nhau đột phá tu vi.
Trong đó tiểu cảnh giới, đại cảnh giới liên tiếp phá tan bình cảnh.
Thậm chí có người đốn ngộ thần thông, thức tỉnh thể chất, phản tổ huyết mạch.
Vô số Nhất cảnh Chí Tôn trực tiếp hưởng đại cơ duyên, nắm giữ Quy tắc, đột phá Đạo Cảnh, rút ngắn tận tám cảnh giới tu luyện.
Kiếp lôi hội tụ, Đạo Kiếp quanh quẩn khắp trời.
Cảnh tượng huy hoàng, hoành tráng chưa từng có trong lịch sử.
Bá Chủ Đại Hôn trở thành giai thoại truyền kỳ, thiên địa reo hò, bước tiến lớn của hàng trăm đại thế giới.
Đêm xuống...
Trong phòng tân hôn, Lạc Nam kéo xuống khăn che, nhìn ngắm giai nhân thanh tao, thoát tục pha lẫn vẻ điềm tĩnh thường ngày, hôm nay được trang điểm tỉ mỉ, hoạ như vẽ, môi đỏ như son, mê người đến cực điểm.
Đôi mắt như thanh ngọc của Bích Tiêu e thẹn, bờ môi anh đào nhẹ mím gọi: “Phu quân.”
“Haha.” Hắn cười to, vòng tay ôm chặt lấy nàng vào lòng, lắng nghe mùi thơm như u lan của giai nhân, đắc ý nói:
“Ta chờ nàng gọi hai tiếng này đã nhiều năm rồi.”
Bích Tiêu nghe thế, mi cong rung động, dịu dàng tựa đầu vào lòng hắn.
Từng mảng ký ức như một thước phim quay chậm diễn ra trong đầu nàng.
Dù đã sớm có tình, vì muốn gánh vác một phần trách nhiệm nặng nề mà đại tỷ mang trên vai, Bích Tiêu vẫn luôn tập trung vào đại nghiệp, chưa từng có giờ phút riêng tư cho riêng mình.
Nhưng người nam nhân này xuất hiện, nguyện ý chia sẻ cùng tỷ muội các nàng, nguyện ý gánh vác tất cả.
Để rồi trong ngày Nguyên Giới phồn hoa, quang vinh vô thượng, nàng đã có thể toàn tâm toàn ý gả cho người trong lòng, để hắn bước vào cuộc đời của nàng.
Cảm nhận được nội tâm của Bích Tiêu, Lạc Nam nâng cằm nàng lên nhìn ngắm, ôn nhu thủ thỉ:
“Nàng đã vất vả nhiều lắm rồi, sau này hãy giao tất cả cho ta.”
“So với chàng, đại tỷ và nhị tỷ, thiếp sao dám nhận là vất vả chứ?” Bích Tiêu lắc đầu.
“Đông Hoa thì sao?” Lạc Nam sửng sốt, bà nương ham chơi tuỳ hứng kia sao có thể khổ cực như Bích Tiêu?
“Nhị tỷ góp công lớn nhất, vì đã mang chàng đến.” Bích Tiêu nhoẻn miệng cười.
Lạc Nam bị vẻ đẹp và lời nói của nàng làm cho thất thần, cúi đầu hôn lên đôi môi ngọt ngào kia, truyền âm nói:
“Thê tử thật biết cách lấy lòng phu quân đấy.”
“Vâng, yêu thiếp đi chàng.” Bích Tiêu hoà tan như nước.
Phải rồi, nàng vốn chủ tu Thuỷ thuộc tính mà.
Đêm này thuộc về nàng trọn vẹn...
......
Điều tiếc nuối duy nhất trong lần trở về này của Lạc Nam chính là không thể nhìn thấy một số khuôn mặt quen thuộc.
Bùi Nhật Linh, Hắc Trư, Bọ Hung, Nhân Kê, Tiểu Đậu Bỉ, Tôn Hầu Tử, Vương Ưng, Thuỷ Mặc, Băng Dũng, Na Tra, Nhàn Kiên, Long Ngạo Thế...
Hắc Trư đã đột phá Siêu Thần, những người khác đều đã là Thần Đạo đỉnh phong, bọn họ quyết định rời đi tìm kiếm con đường và thế giới thuộc về bản thân mình.
Đại hôn của Lạc Nam không có những thân bằng hảo hữu, huynh đệ này tham dự.
Nhưng đổi lại, hắn nhìn thấy Chiêu Vân, Tiểu Hầu Nhi, nhi tử của Long Ngạo Thế... những tiểu gia hoả này đang trưởng thành chóng mặt, sẽ là lực lượng gánh vác Nguyên Giới trong tương lai.
Tuy rằng có phần luyến tiếc, cũng không biết ngày tháng năm nào mới có duyên gặp lại, nhưng chỉ cần ngày Lạc Nam còn sống, hắn sẽ luôn là chỗ dựa cho tất cả bọn họ.
Bá Chủ Chi Thành dạo chơi khắp Nguyên Giới, Lạc Nam cùng chúng nữ đi qua mọi ngõ ngách, ngắm nhìn cảnh quan như để ghi nhớ từng cành cây, từng ngọn cỏ của thế giới này.
Một năm sau, trước sự đưa tiễn của mẫu thân và các vị trưởng bối...
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất