Đã lên được tầng hai thì chắc hẳn người này cũng đến từ một thế lực có tiếng ở Lâm trấn.
Nhưng cô ta lại chưa từng gặp người thanh niên này bao giờ, nên hơi tò mò.
“Tôi tên là Lý Quân.”
Lý Quân lạnh nhạt đáp, không nói thêm gì.
Bầu không khí giữa hai người lại chìm vào tĩnh lặng.
May mà lúc này đã đi đến cửa.
Mở cửa phòng khách vip ra, quả nhiên trong đó có không ít người.
Lý Quân đỡ Tả Thanh ngồi xuống sofa rồi tạm biệt rời đi.
“Chờ đã, hay là ngồi xuống uống hớp trà rồi hẵng đi?”
Tả Thanh mời.
Dứt lời, người đàn ông bên cạnh lập tức rót một ly trà cho Lý Quân.
Lý Quân không nhận chén trà, lắc đầu từ chối: “Không cần, tôi không khát.”
Nói xong, anh xoay người rời đi.
Khi cửa phòng đóng lại, vẻ mềm yếu trên người Tả Thanh hoàn toàn biến mất, thay thế là sự sắc bén từ ánh mắt đến khí thế.
Cô ta lạnh lùng nói: “Tên này cũng cảnh giác đấy chứ, nhưng còn non lắm. Tưởng không uống trà thì không sao ư?”
Lý Quân bước vào sảnh chính của tầng một.
Anh thấy trong sảnh chính đã có rất nhiều người đang tham quan.
Trong các tủ kính có trưng bày đủ loại vũ khí kỳ lạ, hình thù khác thường, công dụng khác nhau.
Tuy nhiên, những vũ khí này không thu hút được nhiều sự chú ý của Lý Quân, điều khiến anh chú ý là dãy tủ trưng bày ở phía trong cùng đều được phủ bằng vải đỏ, xung quanh có lực lượng an ninh canh gác nghiêm ngặt.
Nghe những lời bàn tán xung quanh, Lý Quân biết đây chính là những vật phẩm quan trọng nhất của buổi triển lãm lần này.
Chúng sẽ chính thức được trưng bày khi buổi triển lãm bắt đầu.
Lý Quân đi một vòng rồi cảm thấy chán nản.
Anh biết thứ mà Nhậm Nhã Quỳnh coi trọng có lẽ nằm dưới tấm vải đỏ kia.
Đúng lúc này, buổi triển lãm cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
Các nhân vật lớn cũng lần lượt bước vào từ tầng hai.
Tiếng ồn ào xung quanh ngay lập tức im bặt, không ai muốn làm phật lòng những nhân vật lớn này.
Mà đúng lúc này, một giọng nói đầy ngạc nhiên vang lên.
“Đại ca Lý, đúng là anh rồi!”
Thường Tiêu hớn hở chạy tới, mặt mày hứng khởi, tỏ ra vô cùng phấn khích khi gặp Lý Quân.
Ở phía xa, Thẩm Vũ Lư, vợ chồng Thường Mỹ Quyên và Thường Lâm đang đứng đó.
Khi nhìn thấy Lý Quân, Thẩm Vũ Lư có chút ngượng ngùng, ông ta muốn bước tới chào hỏi Lý Quân để xoa dịu mối quan hệ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, ông ta vẫn không dám bước tới.
Ở một bên khác, nhóm bạn đã đi chơi với Thường Lâm ở hồ Thiên Tinh cũng có mặt.
Sau khi chứng kiến sự uy dũng của Lý Quân ở hồ Thiên Tinh, những người này nhìn Lý Quân với ánh mắt đầy kính sợ.
Sau một lúc do dự, Thường Lâm cũng bước đến trước mặt Lý Quân.
“Lý Quân, lại gặp nhau rồi.”
Thường Lâm mỉm cười duyên dáng.
Hôm nay cô ta trang điểm nhẹ, khí chất càng thêm nổi bật.
Mà trước mặt Lý Quân, vẻ lạnh lùng thường ngày của cô ta đã biến mất.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất