Trong tranh, mắt của Bạch Vô Thường nhìn thẳng vị trí Lý Quân đang ngồi, trông hơi rợn người.
Ngay khi Lý Quân bước vào phòng trà, gương mặt quyến rũ của Tả Thanh đã biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh như băng.
“Lý Quân, cậu thật ngây thơ, xin tự giới thiệu, tôi là Tả Thanh, sứ giả vô thường của Địa Phủ.”
Nghe Tả Thanh giới thiệu, Lý Quân lại tự rót trà rồi uống một ngụm, lắc đầu: “Trà nguội rồi, đãi khách như vậy là không được đâu.”
Nói xong, hắn từ từ đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía Tả Thanh.
“Tôi còn đang lo không tìm được sứ giả vô thường, không ngờ cô lại tự tìm đến, nói cho tôi cách mở cửa Địa Phủ, đây là cách duy nhất để cô được sống.”
Giọng nói đầy tự tin của Lý Quân vang lên.
Tả Thanh không nhịn được cười lớn.
“Xem ra cậu vẫn chưa nhận rõ tình hình, trong quán trà này, tôi đã chuẩn bị cho cậu đủ chín đại trận, dù là cường giả cảnh giới Thần Biến thì cũng chỉ có thể sử dụng chưa đến một phần mười thực lực.”
“Khi bước chân vào quán trà, kết cục của cậu đã được định đoạt.”
Nói xong, cô ta ra lệnh: “Chém đầu hắn ta, dám chống lại Địa phủ, chết cũng chưa hết tột!”
Dứt lời, xung quanh xuất hiện vài bóng đen, giống như những u linh.
Bọn họ lao về phía Lý Quân với khí thế ác liệt.
Sáu bóng đen lao về phía Lý Quân.
Bóng dáng bọn họ để lại từng đạo tàn ảnh trên không trung, bảo kiếm trong tay lóe lên ánh sáng sắc lạnh.
Luồng sáng lạnh lẽo bao chùm cơ thể Lý Quân.
Lý Quân bình tĩnh nhìn bóng đen đang lao tới, thậm chí không có ý định giơ tay lên đỡ.
Khoảnh khắc sáu bóng đen lại gần Lý Quân, cương khí hộ thể xuất hiện.
Một thanh kiếm sắc bén đâm vào lá chắn cương khí.
Ngay sau đó, thanh kiếm vỡ vụn.
Cùng lúc, lực phản đòn phát ra tiếng nổ.
Cả sáu bóng đen bay ngược ra ngoài, thân hình còn chưa rơi xuống đất, miệng đã phun ra máu tươi.
Sau khi rơi xuống đất, bọn họ như chó chết, không thể nhúc nhích.
Lúc này, sắc mặt Tả Thanh hoàn toàn thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Sáu cao thủ mà không thể phá được lớp phòng ngự của Lý Quân, chỉ bằng lực phản chấn đã khiến bọn họ bị thương nặng.
Quan trọng nhất là chín trận pháp của cô ta hoàn toàn không có tác dụng.
Thực lực của Lý Quân không hề bị ảnh hưởng.
Sao hắn có thể làm được?
Thực lực của người này quá đáng sợ!
Nhưng sau phút kinh hoàng ngắn ngủi, gương mặt Tả Thanh lại khôi phục vẻ lạnh lùng.
“Xem ra là tôi đã xem thường cậu rồi, dám đối đầu với Địa Phủ, quả nhiên thực lực của cậu rất mạnh.”
Tả Thanh nhìn Lý Quân, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, sát ý cũng ngày càng nồng đậm.
“Cậu nghĩ tôi chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao? Thật ra lúc cậu đỡ tôi, tôi đã gieo cấm chú mạnh nhất của Địa Phủ lên người cậu.”
“Dính phải cấm chú này, thực lực của cậu có mạnh tới đâu thì cũng vô ích.”
Cô ta vừa nói vừa chậm rãi giơ bàn tay lên.
Một làn sương đen lơ lửng không ngừng cuộn trào trên đầu ngón tay.
Cùng lúc đó, trên người Lý Quân cũng bắt đầu xuất hiện đừng luồng khí đen.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất