Lúc này, Tả Thanh đau đến toát mồ hôi lạnh, cô ta kêu rên đau đớn. 

 

Tả Thanh không ngờ thực lực của Lý Quân lại kinh khủng như vậy, hơn nữa hắn còn vô cùng tàn nhẫn. 

 

Một cánh tay của cô ta bị chặt đứt không chút do dự, bản thân lại hoàn toàn không có sức phản kháng. 

 

“Đắc tội với Địa Phủ, cậu có biết Địa Phủ là thế lực như thế nào không?” 

 

Tả Thanh hung dữ nhìn chằm chằm Lý quân. 

 

Vẻ mặt Lý Quân vẫn không chút thay đổi, hắn lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm Địa Phủ là thế lực gì, bây giờ tôi muốn vào Địa phủ, nếu đồng ý thì tôi có thể tha cho cô một mạng, nhưng nếu không đồng ý, tôi sẽ để cô biết thế nào là mùi địa ngục trần gian.” 

 

Giọng Lý Quân vô cùng lạnh lùng và vô cảm. 

 

Tả Thanh không nghi ngờ lời nói của Lý Quân, nhưng cô ta vẫn cười khẩy. 

 

“Tôi trung thành với Địa Phủ, sao có thể phản bội. Nói thật cho cậu biết, nếu không có tôi, dù cậu có biết Địa Phủ nằm ở đâu thì cũng không thể tìm được lối vào.” 

 

“Cậu dám hành hạ tôi như vậy, tôi có chết cũng không nói cho cậu biết vị trí của Địa Phủ.” 

 

Nói xong, Tả Thanh đắc ý, cô ta không mạnh bằng Lý Quân, chỉ có thể chiếm chút ưu thế này. 

 

Một cánh tay đã bị Lý Quân chặt mất, vậy mà còn dám ăn nói ngông cuồng như vậy, người phụ nữ này đúng là hung ác. 

 

Nhưng Lý Quân lại lộ ra vẻ mỉa mai. 

 

“Cô thật sự không nói?” 

 

Lý Quân nhìn Tả Thanh với ánh mắt lạnh lẽo. 

 

“Theo như tôi biết, Tả Thanh hay còn gọi là Trúc Diệp Thanh. Cô đã gây ra vô số tội ác ở Lâm trấn, không biết đã chuốc lấy bao nhiêu kẻ thù, vô số người hận không thể ăn thịt, uống máu của cô.” 

 

“Nếu tôi phế bỏ võ công của cô, sau đó truyền tin tức này ra ngoài. Đoán xem, rơi vào tay kẻ thù, cô sẽ có kết cục như thế nào?” 

 

Nghe Lý Quân nói vậy, biểu cảm đắc ý trên gương mặt Tả Thanh dần tan biến, thay vào đó là vẻ hoảng sợ. 

 

Toàn thân trở nên ớn lạnh. 

 

Cô ta biết Lý Quân không dọa mình, nếu hắn thật sự làm như vậy, kết cục của cô ta sẽ là muốn sống không được, muốn chết cũng không xong. 

 

“Cậu dám!” 

 

Tả Thanh giận dữ gào lên. 

 

“Nếu cậu thật sự làm vậy, Địa Phủ sẽ không tha cho cậu, thế lực phía sau Địa Phủ còn đáng sợ hơn những siêu thế lực ở khu vực thứ nhất, trêu chọc tới Địa Phủ, cậu chắc chắn không có đường sống.” 

 

Tả Thanh hét lớn để che giấu nỗi hoảng sợ trong lòng. 

 

Người thanh niên trước mặt cô ta quá tàn nhẫn, quan trọng nhất là lúc này cô ta còn không có tư cách chết. 

 

Lý Quân nghe Tả Thanh nói nhưng vẫn tỏ vẻ không quan tâm. 

 

Trên con đường này, hắn tiêu diệt hết thế lực này tới thế lực khác, tổ chức có mạnh tới đâu cũng không thể khiến hắn nhíu mày. 

 

Dù sau lưng Địa Phủ là thế lực như thế nào thì hắn cũng không cảm thấy sợ hãi. 

 

Vô số trận chém giết đã khiến tâm cảnh của Lý Quân trở nên vững như bàn thạch, không thể lung lay. 

 

Lý Quân đi tới trước mặt Tả Thanh, chậm rãi giơ chân lên. Chỉ cần đạp xuống, đan điền của Tả Thanh sẽ bị phế bỏ, trở thành kẻ vô dụng. 

 

“Chỉ cần đồng ý giúp tôi mở Địa phủ, tôi sẽ tha cho cô, nếu không cú đạp này sẽ khiến cuộc đời cô trở thành ác mộng.” 

 

   

 

Gương mặt Tả Thanh tái nhợt, cô ta không hề nghi ngờ những gì Lý Quân nói. 

 

Cuối cùng, Tả Thanh khó nhọc lên tiếng: “Được, tôi đồng ý giúp cậu mở Địa Phủ.” 

 

Nghe đối phương nói vậy, Lý Quân mới thu chân lại. 

 

Lý Quân nắm lấy cổ áo Tả Thanh rồi nhấc bổng lên, bước ra ngoài cửa. 

 

... 

 

Lúc này, bên ngoài phòng trà. 

 

Chu Ưng Tuyết đã bị ép vào góc, ông ta cảnh giác nhìn chằm chằm mấy người trước mặt. 

 

“Chu Ưng Tuyết, ông nên ngoan ngoãn chịu trói đi, để chúng tôi khỏi phải ra tay. Dám phản bội Địa Phủ, ông nên sớm nghĩ tới kết cục như vậy.” 

eyJpdiI6IjRFcFVWMkVhU1YxMmhpdHlwcjM4Zmc9PSIsInZhbHVlIjoibkFBb2ptdEZ5RXNRVzd4a214cXhWQ3NcL2FlNmlIRkdzQlZ2MVZjNjBqRlwvYjRQMlwveGl1QW5NVGM2OENmWTlZdSIsIm1hYyI6Ijk2NTkyMjg0Njg5MzFjZTYxMjVjMDkzOGNiYTM1N2Q0M2ZkMjVkOWU5MDM3NDdmN2FkNWEwNmVhNTNiOTczM2IifQ==
eyJpdiI6Ikp0ejlmQ3ZPTStCRjkzanRVT3FlNGc9PSIsInZhbHVlIjoiaWMxRlVqYXk2VHRveXdDYTlLeE5USE5qYlFCYWl2U3V1bEhwSEZLZ014NWtZV3dxV1wvK1M1cnNnVFBaR0FNM0JzNHZjbURxSmdIVjRrUHpUTmlWWmhBOVZlNTJrcTd3TWhHVlZRYmxxR2RGdytQVTNPbjFGcUdYdzdSK2tLaThpZDR3N3BjZlFkckNxYk0ycDR5dGI3Q0FcL1RFRjJWTGVySmdzRXVXdlFpM1RMU01tNUtYMjAzYWtERkE2WXlIUDRFR3dYelZLSXVERyt4ZU1lZUk3dVNnPT0iLCJtYWMiOiJhNTI2NmU3YzUzODIyODk1MGJjNzc1MmIyMDNmOWZhMzZlYmVjNDEwMWZiMzIwOTNiNTE3Njc4ZGE2YzhmMWMyIn0=

Thực lực của mấy người họ đều ngang với Chu Ưng Tuyết, bảy người hợp sức, Chu Ưng Tuyết căn bản không phải đối thủ, hơn nữa ông ta bị ảnh hưởng bởi đại trận, thực lực chỉ còn một phần mười.

Ads
';
Advertisement
x