Trong mắt Hoàng Phủ Hồng Thường lộ ra vẻ mừng rỡ. 

 

Cuối cùng Lý Quân cũng đến rồi. 

 

Không chỉ Hoàng Phủ Hồng Thường, mà tất cả thuộc hạ của cô cũng đều reo hò. 

 

Trong mắt Lưu Vũ Châu lộ ra vẻ tức giận. 

 

Thằng nhóc không biết sống chết nào lại dám chạy ra đây, còn dám lớn tiếng khoác lác. 

 

Đám kiến hôi ngu xuẩn này lại còn hưng phấn, chẳng lẽ chúng cho rằng tên thanh niên nhỏ bé này có tư cách ngăn cản mình sao? 

 

Nghĩ vậy, khí thế trên người Lưu Vũ Châu lại lần nữa tăng vọt, lòng bàn tay càng hung hăng đánh về phía Lý Quân, khóe miệng ông ta lộ ra một tia tàn bạo và khát máu. 

 

Tuy nhiên, khi lòng bàn tay ông ta sắp chạm vào ngực Lý Quân, dưới ánh mắt kinh hãi của ông ta, một luồng Cương Khí hộ thân xuất hiện, trực tiếp chặn đứng đòn tấn công của ông ta. 

 

Lực lượng từ lòng bàn tay của ông ta hoàn toàn không thể xuyên qua lớp bảo vệ của Cương Khí. 

 

Một luồng lực phản chấn khổng lồ xuất hiện, đánh tới như sóng dữ, Lưu Vũ Châu bị đánh bay ra ngoài. 

 

Thân thể chạm đất lại lùi liên tiếp mấy bước mới dừng lại được, cả cánh tay ông ta đều bị biến dạng dưới lực phản chấn. 

 

"Chuyện này... làm sao có thể?" 

 

Trên khuôn mặt Lưu Vũ Châu tràn đầy vẻ không thể tin được. 

 

Đòn tấn công của ông ta lại bị Cương Khí hộ thân của đối phương chặn lại, hơn nữa lực phản chấn lại kinh khủng đến vậy. 

 

Chẳng lẽ... đây là cường giả cảnh giới Thần Biến? 

 

"Cậu... rốt cuộc cậu là ai?" Lưu Vũ Châu run rẩy hỏi. 

 

Nghe vậy, Lý Quân khẽ cười. 

 

"Để ông chết cũng làm một con quỷ hiểu chuyện, tự giới thiệu một chút, tôi tên là Lý Quân." 

 

"Lý Quân?" Mắt Lưu Vũ Châu đột nhiên mở lớn. 

 

Không cho ông ta thời gian kinh hãi, khoảnh khắc tiếp theo, tiếng không khí nổ tung vang lên, Lý Quân đấm ra một quyền, kình lực khủng bố bay ngang qua khoảng cách mười mấy mét. 

 

Lưu Vũ Châu vừa định ngăn cản, lồng ngực đã bị kình lực xuyên thủng.

Tất cả mọi người trong sân đều trợn tròn mắt. 

 

Lưu Vũ Châu vừa nãy còn hung hãn như tử thần mà lại bị giải quyết dễ dàng như vậy, quả không hổ danh là Lý Quân tiếng tăm lừng lẫy. 

 

Lúc này, Lưu Vũ Châu đang ngồi dưới đất, miệng liên tục phun ra máu tươi, sự sống đang mất đi từng chút một. 

 

Lục phủ ngũ tạng đã bị một quyền kia của Lý Quân phá hủy, chẳng qua ông ta cũng chỉ đang giãy giụa vô ích bên bờ vực tử vong. 

 

Lý Quân không thèm để ý đến ông ta, mà đi đến trước mặt Hoàng Phủ Hồng Thường. 

 

Thấy thương tích của Hoàng Phủ Hồng Thường, anh trực tiếp đưa tay áp vào lưng cô, truyền vào một tia nguyên khí. 

 

Đợi đến khi sắc mặt Hoàng Phủ Hồng Thường trở nên hồng hào, anh mới thu tay lại. 

 

"Cảm ơn anh." 

 

Hoàng Phủ Hồng Thường nhẹ nhàng nói. 

 

Lý Quân lại lấy một viên đan dược ra và đưa cô uống. 

 

"Lần sau nếu gặp chuyện gì thì phải báo cho tôi ngay lập tức, nếu không tôi mà không kịp đến, chẳng phải cô sẽ gặp nguy hiểm sao?" 

 

"Vâng." 

 

Hoàng Phủ Hồng Thường gật đầu lia lịa. 

 

"À, còn dì Mộc Tình thì sao?" 

 

Lý Quân có chút tò mò, mẹ con họ khó khăn lắm mới gặp lại, sao lại chia xa rồi? 

 

"Mẹ tôi nói phải đi làm một chuyện quan trọng, và có liên quan đến anh." 

 

"Liên quan đến tôi? Chuyện gì?" 

 

Điều này khiến Lý Quân cảm thấy khó hiểu. 

 

"Chuyện cụ thể thì tôi cũng không rõ. À phải rồi Lý Quân, tôi sẽ không về Chiến Long Điện cùng anh ngay, tôi còn có một số việc cần xử lý." 

 

Lý Quân biết cô đang nói đến những thuộc hạ này, liền gật đầu. 

 

Sau khi tạm biệt Hoàng Phủ Hồng Thường, ngọc giản truyền tin của Lý Quân lại sáng lên. 

 

Là Đàm Đài Khinh Vũ gọi đến. 

eyJpdiI6Ikdxc1wvb3R5UHBFNkpjdEliQ0M4VFdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Iklrb2JvXC9LWCtcL2NmT2FmdXQxVWJSazVLczcxeEl1b3o1VjBvVHdlaFdRMmtCSmdUVWQwNHdxd3R3OGE4VE1CdiIsIm1hYyI6ImNiYTJkNGFhMWQ4ZGY2MjI0YTY1NThhNGFkY2E3ZjdhMDJlYmM0Y2RiMjMxYzFmMWU0MDExOGJhNTJmYjgwNDYifQ==
eyJpdiI6IkNRMEtTajY1QkZhaGxJZUY1NDFXeWc9PSIsInZhbHVlIjoiMk5mWERxQm5xSGJoSTRLb0VNRFVNRnVkYzdWOGxRSlVrTzZYdUIwRXB1QVRiVlFzQ1k4QUNicUszd3BPQU9BNmJRR1wvVUlDNVpQVmZZTStrTUk5YnhLcXpWaFMwa21CYnJrc1BHZFVUSExhamswbEdFcGJhVk9CYUFDQWVjV1hoVzVcL3FVZzJcL05IUFRQRDF0NkExWEgxdkdDNXhWaWpVbzAzME1rQlBUZEl5SjF2bzRvRDA4ZlF6amNPS3RnRUdJWllyTUs2VzliZndDcXhoT1VkZGpsRm0rMElTR1QxQmxNaEErM1wvdHVPZHN1dXg1c3lHMVlkZFc4Z3JaNVhkZXF2VGJGZFRlRGVrMVBRRUp0MHVoMVBVemNFbm5xUWp5WFB4MUZlN1k1a0xaOG9UcEFrU0ZTQ3pGVGQ1ZDNOWis4aXhZUWEwZnBMRFdwSmFjODF0UStFY01cL1ZFOFQyMDI5UEx0dzlWMFY3SStpRzFpbmlLcHVPUVlKaXloMFJvQnY0OW5YWm1PYVRlcE4wcG1VclJZbjdVU2RHUzgyOWtJcmR3TURQUUpHS2JyVzFvWEx2aVF5bUJjR1ZOc01iUFwvMSIsIm1hYyI6ImZmODk5ZTM1ODY1Nzc2ZGIxNzA4OTQyYjM2MzFjMzU3YTQ0NWUyNzBlNTU3OWI1NzMzZDgzZmM1YWViNjYyYTEifQ==

"Được." Lý Quân gật đầu.

Ads
';
Advertisement
x