Đây là một lão giả mặc đồ đen, mặt gầy, nhưng ẩn chứa trong thân hình gầy yếu này là một luồng năng lượng khổng lồ.
Chỉ cần ông ra tay, người đó sẽ không lưu tình.
Triệu Đạc khinh thường nói: “Đây là người của ông nội đi theo để bảo vệ tôi, lũ sâu kiến ở khu vực thứ nhất như các người sao có thể lay chuyển.”
Nói xong, Triệu Đạc lại nhìn về phía Cố Nghiên.
Lúc này, mặt Cố Nghiên đã đỏ bừng, sắp ngạt thở.
“Nói cho tôi biết, tên khốn kia đã đi đâu?”
Cố Nghiên cười lạnh, khó nhọc nói: “Nằm mơ đi...”
Dứt lời.
“Bốp! Bốp!”
Triệu Đạc vung tay tát liền hai cái vào mặt Cố Nghiên.
Đánh rất mạnh, Cố Nghiên chảy cả máu miệng.
Huyền Trần chân nhân vốn e ngại lão giả bên cạnh Triệu Đạc, nhưng thấy đồ đệ bị sỉ nhục, ông lại xông lên.
Triệu Đạc lạnh giọng: “Ông Quách, phế lão già này cho tôi.”
Hắn nhìn Cố Nghiên với ánh mắt âm trầm.
“Tôi đếm tới ba, nếu cô không ngoan ngoãn phối hợp, tôi sẽ vặn gãy cổ cô.”
Lúc này, Huyền Trần chân nhân định liều mạng, khí thế cuộn nên mang theo từng cơn gió lốc.
Khách xung quanh sợ trốn dưới gầm bàn run rẩy.
Nhưng khi đòn tấn công va chạm với lão giả mặc đồ đen.
“Ầm ầm!”
Lão giả chỉ lùi một bước, còn Huyền Trần chân nhân thì bay ra xa, sau đó lại lui bảy tám bước mới đứng vững.
Rõ ràng thực lực của lão giả cao hơn Huyền Trần chân nhân một bậc.
Đây chính là cường giả từ Gia Thánh Địa, thực lực vô cùng khủng khiếp.
Lúc này, Triệu Đạc đã đếm đến ba, bàn tay đột nhiên siết chặt.
Dù Cố Nghiên xinh đẹp nhưng Triệu Đạc vẫn không chút nương tay.
Ánh mắt Cố Nghiên lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Cứ tưởng bước vào Di Tích Cấm là có thể đi theo Lý Quân, nhưng bây giờ cô sắp phải bỏ mạng ở đây.
Ngay khi Triệu Đạc sắp dùng lực, một giọng nói lạnh lẽo vang lên.
“Người của tôi, anh không có tư cách động tới.”
Triệu Đạc cảm nhận được một luồng sát khí đang bắn về phía này, hắn chỉ có thể tránh đòn trước.
Nơi hắn vừa đứng đã bị đánh thành một cái hố lớn, một bóng người từ xa lao tới.
Ánh mắt của người kia tràn đầy lạnh lẽo và tức giận, giống như thần chết.
“Lý Quân!”
Triệu Đạc nheo mắt.
Hắn tùy ý ném Cố Nghiên sang một bên, cười lạnh: “Không ngờ mày lại xuất hiện.”
Thấy Lý Quân xuất hiện, Cố Nghiên và Huyền Trần chân nhân đều vui mừng.
Lão giả mặc đồ đen đang đối phó với Huyền Trân chân nhân thì từ bỏ tấn công, cơ thể ông ta hóa thành tàn ảnh rồi lao về phía Lý Quân với sóng khí cuồn cuộn.
“Ông Quách, dừng tay!”
Triệu Đạc hô lên.
Lão giả lập tức dừng lại.
Triệu Đạc cười gằn: “Ông Quách, tôi muốn tự tay phế thằng khốn này.”
Hắc y lão giả thu tay, lạnh lùng nhìn Huyền Trần chân nhân: “Cậu chủ nhà chúng tôi ra tay, nếu ông dám cứu hắn, tôi sẽ lấy mạng của ông.”
Huyền Trần chân nhân ngây người, ánh mắt ông lộ ra vài phần châm chọc.
Lý Quân còn cần người khác phải cứu à.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất