Ở Di Tích Cấm nhiều năm, trực giác của ông rất nhạy bén.
Lúc này, Triệu Đạc đã đi tới.
“Anh là?”
Cố Nghiên nghi hoặc hỏi.
Triệu Đạc bày ra dáng vẻ bề trên: “Cái tên vừa ăn với các người đi đâu rồi?”
Giọng điệu Triệu Đạc như đang ra lệnh.
Thấy thái độ của đối phương, Cố Nghiên không khỏi nhíu mày, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng.
“Anh là ai? Tại sao tôi phải nói với anh?”
“Cô nói cái gì?”
Triệu Đạc không ngờ cô gái này lại dám đối đầu với hắn, trên người tỏa ra khí lạnh.
Nhìn thấy tình hình, sợ đệ tử bị thương, ông bước lên chắn phía trước nhìn Triệu Đạc với ánh mắt lạnh lẽo.
“Lão phu là Huyền Trân chân nhân, đây là đồ đệ của tôi – Cố Nghiên, cậu có chuyện gì thì nói với tôi.”
“Huyền Trân chân nhân, là cái quái gì?”
Triệu Đạc không nể mặt.
Huyền Trần chân nhân lập tức nổi giận, khí thế ngưng tụ, chuẩn bị ra tay.
Ngay sau đó, Triệu Đạc lấy ra một tấm ngọc phù, phía trên tỏa ra khí tức thần bí.
Thấy vậy, vẻ mặt Huyền Trân chân nhân lập tức thay đổi.
“Ngọc phù nhà họ Triệu ở Di Tích Cấm?”
Huyền Trân chân nhân là cường giả ở Di Tích Cấm, đương nhiên biết những gia tộc danh tiếng ở Gia thánh địa, nhà họ Triệu là một trong số đó.
Huyền Trân chân nhân thu lại khí thế trên người.
Dù là Thần Biến đỉnh phong nhưng bảo ông đối đầu với Gia thánh địa thì ông không có lá gan đó.
“Thứ phế vật!”
Triệu Đạc khinh thường nói.
Huyền Trân chân nhân tức nhưng không dám nổi giận.
Lúc này, ánh mắt Triệu Đạc lại nhìn về phía Cố Nghiên.
“Đừng nói cô là người yêu của tên khốn kiếp kia chứ? Nói cho tôi biết hắn đi đâu rồi?”
Nghe đối phương gọi Lý Quân như vậy, ánh mắt Cố Nghiên lộ rõ vẻ tức giận.
“Anh nói chuyện tôn trọng một chút. Còn nữa, anh hỏi tung tích Lý Quân rõ ràng không có ý tốt. Dù anh đến từ đâu thì tôi cũng sẽ không nói cho anh biết.”
Nói xong, Cố Nghiên xoay người định rời đi.
Đối phương khăng khăng tìm Lý Quân, thân phận của hắn lại khiến sư phụ bị dọa tới mặt mũi trắng bệch, chắc chắn không phải người thường.
Cố Nghiên sợ hắn tìm Lý Quân gây sự nên định rời đi trước, tìm chỗ báo tin cho Lý Quân.
Nhưng cô chưa kịp bước thì đã bị Triệu Đạc bóp cổ, cơ thể bị hắn ta nhấc lên.
“Con đĩ này, mày chưa trả lời câu hỏi của tao đã bỏ đi, tưởng Triệu Đạc này là Bồ Tát ăn chay niệm Phật, không giết mày sao?”
Giọng nói lạnh lẽo của Triệu Đạc vang lên.
Huyền Trần chân nhân thấy đồ đệ sắp bị thương, ông không nghĩ nhiều, giơ tay đánh về phía Triệu Đạc.
Đúng lúc này, một bóng người như ma quỷ xuất hiện sau lưng Triệu Đạc, đón lấy bàn tay của Huyền Trần chân nhân.
“Ầm ầm!”
Tiếng nổ vang lên, hai luồng năng lượng va chạm.
Huyền Trần chân nhân bị đánh lui về phía sau vài bước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất