Ba ngày trôi qua. 

 

Sáng ngày thứ ba. 

 

Lý Quân vừa ra khỏi đại điện đã thấy Phùng Thiên Tuyệt, Chu Ưng Tuyết và thành viên cấp cao của Chiến Long Điện đợi ở ngoài. 

 

Hôm nay Lý Quân sẽ đấu với trưởng lão Thiên Đạo Minh Lô Kinh Bang, với tất cả mọi người ở Chiến Long Điện, đây là một chuyện lớn. 

 

Lộng Ảnh cũng có mặt trong đám đông. 

 

Hoàng Phủ Hồng Thường cũng đã trở về. 

 

Tâm trạng phức tạp nhất là Lộng Ảnh, cô vốn là thuộc hạ của Lâm đường chủ Thiên Đạo Minh, cũng là thành viên Thiên Đạo Minh, bây giờ Lý Quân thách đấu Lô Kinh Bang. 

 

Lô Kinh Bang là cấp trên của Lâm đường chủ, trong lòng Lộng Ảnh, ông ta từng như thần. 

 

Với Lộng Ảnh, hành động hôm nay của Lý Quân không khác gì giết thần. 

 

Đây là điều mà trước đây Lộng Ảnh không dám nghĩ. 

 

“Được rồi, mọi người xuất phát thôi.” 

 

Lý Quân lên tiếng. 

 

Mọi người ồ ạt rời Chiến Long Điện đi về núi Yên Đình. 

 

Chiến Long Điện rất gần núi Yên Đình, dù Lý Quân đến nhanh nhưng trên đỉnh núi đã có rất nhiều người. 

 

Người từ các thế lực Di Tích Cấm đều tụ tập ở đây. 

 

Cường giả cảnh giới Thần Biến chiến đấu vốn đã hiếm, huống chi Lô Kinh Bang còn là Thần Biến đỉnh phong, trong Di Tích Cấm, gần trăm năm chưa từng xảy ra trận chiến như vậy, việc này vô cùng trọng đại. 

 

Trên đường lên núi, nhiều người lần đầu thấy Lý Quân đều tò mò nhìn, nhưng nhiều hơn là thương hại. 

 

Dù sao Lô Kinh Bang cũng là cường giả đỉnh cao trong Di Tích Cấm. 

 

Lý Quân dám nhận lời, trong mắt bọn họ cơ hội thắng của hắn không lớn, thậm chí có thể nói là tìm chết. 

 

Ở lầu nghỉ mát lưng chừng núi, Lý Quân thấy Đàm Đài Khinh Vũ, hình như cô đặc biệt đợi hắn ở đây. 

 

Lý Quân thật sự hơi áy náy với Đàm Đài Khinh Vũ, dù sao thì cô cũng có ý tốt muốn hắn gia nhập Vũ Hóa Thánh Địa, cuối cùng lại thành ra thế này. 

 

“Cô Đàm hôm nay trang điểm thật đẹp.” 

 

Lý Quân cố ý nói. 

 

Đàm Đài Khinh Vũ lại không cảm kích, cô hừ lạnh khiến Lý Quân hơi ngượng. 

 

Im lặng vài giây, Đàm Đài Khinh Vũ mới lên tiếng: “Minh chủ Thiên Đạo Minh cũng đến, ông ta là nửa bước Thần Cảnh.” 

 

Lý Quân gật đầu tỏ ý đã hiểu. 

 

Nửa bước Thần Cảnh là chiến lực mạnh nhất mà Lý Quân biết, không thể so sánh Độc Cô lão tổ với Minh chủ Thiên Đạo Minh. 

 

Độc Cô lão tổ khí huyết suy bại, chỉ có thể nói mạnh hơn Thần Biến đỉnh phong bình thường. 

 

Còn minh chủ Thiên Đạo Minh là nửa bước Thần Cảnh chân chính. 

 

Đương nhiên Lý Quân cũng không sợ, trong lòng hắn khao khát chiến đấu với cường giả thực sự. 

 

Lên đến đỉnh núi. 

 

Lý Quân vừa xuất hiện thì cả đỉnh núi đã yên lặng, chỉ có lại tiếng gió vi vu. 

 

Đây là lần thứ ba Lý Quân đến núi Yên Đình nhưng hôm nay mới lên đỉnh. 

 

Nhưng hắn không có tâm trạng ngắm cảnh. 

 

Trong đám đông có người thì thào: “Anh, hắn là điện chủ Chiến Long Điện Lý Quân.” 

 

Người nói chính là Cơ Trường Không. 

eyJpdiI6IkxmejZORDFGbE5HMWdaM0dhWkI5UVE9PSIsInZhbHVlIjoiMTBWcExCMWFIejk4Wm42UVR2VWJYQkxXS3dLRjgrVmR0VTdHcXZIVGhucHcyQkIyMERpemRXWFptU2R1dHludCIsIm1hYyI6ImRhMzkwOWM2NGZiOWE0NDE4YTJjMTcyNGNkMWU4MTA1YjM3YTNmN2I0ZTczMjBkYTFiMGIyZTMzZGI4ZWRmNjAifQ==
eyJpdiI6ImhcL05nUlp2c2puQlNXcmlvTlQ5U3dRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFNNUcwN1NVWnkxOWsrUEh3dDNKcWpxNjZ1NWZHa0dhWldtSDdUWjZiZHR4bW9SMk1MUjMrWWI4Unp1dFJwcEpoK1F1ZEhnakFlNTRZVk1MMW03dXlXNXdseldWakVhMkF6VWZCSWorcWowYVwvOThoT2R2eUhWRVBrcnVQUFJQRTB1Kzk3cFlaXC9kNFR2M2tNZ3dIUHk3YmdKdlFPY2hESWJ2dDJQZk5tMGZKUlU4eXF1K2thbVg2cHQ5VDJJUEM3czhSZ2ZvdDVXeXJtczZ5V1FRV2x4Zz09IiwibWFjIjoiYzJlMzExZWNjZGZhMmEwNWY2MGY2Y2U0NzBiNWVkOWY5M2MzMzNiZTZmNGU2MzFkYzg4NTE3NjRlMjllZThmNiJ9

Cơ Vạn Thành gật đầu.

Ads
';
Advertisement
x