Từng nghe nghe con trai và em trai nhắc chuyện Lý Quân, ông ta nhìn Lý Quân với ánh mắt tò mò.
“Trường Không, đoán xem tu vi của Lý Quân đến đâu?”
“Chắc chắn là Thần Biến đỉnh phong.”
Cơ Trường Không đáp.
Cơ Vạn Thành gật đầu: “Cùng cảnh giới với Lô Kinh Bang, nhưng Lô Kinh Bang là Thần Biến đỉnh phong đã lâu, xem ra cơ hội thắng của Lý Quân không lớn.”
Cơ Trường Không định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn im lặng.
Dù theo lý là vậy, nhưng từng chứng kiến sự kinh khủng của Lý Quân, ông ta luôn cảm thấy Lô Kinh Bang chưa chắc là đối thủ.
Cơ Vũ Minh bên cạnh nhìn Lý Quân được mọi người chú ý, trong mắt lộ ra vẻ khao khát.
Hắn từng khao khát như Lý Quân lúc này.
Lý Quân xuất hiện, sát ý không ngừng dâng lên.
Lần trước, Lâm đường chủ và các thế lực liên hợp đối phó với Lý Quân nhưng lại bị hắn giết chết nhiều cao thủ, hôm nay gia tộc và người thân bạn bè của những cao thủ đó đến đây không ít, bọn họ cũng muốn Lý Quân sẽ bỏ mạng ở đỉnh núi này.
Sát ý rõ nhất là Thiên Đạo Minh ở đối diện.
Đặc biệt là Lô Kinh Bang đang đứng giữa đỉnh núi, sát ý trên người không hề che giấu.
“Trong Thiên Đạo Minh, người mặc đồ đen kia là minh chủ, cậu phải cẩn thận.”
Đàm Đài Khinh Vũ nói với Lý Quân.
Lý Quân gật đầu rồi liếc nhìn minh chủ Thiên Đạo Minh, hắn chú ý trong đám đông có một bóng người khoác áo khoác đen.
Dù không lộ khí tức mạnh mẽ, nhưng người này mang lại cho Lý Quân cảm giác nguy hiểm như minh chủ Thiên Đạo Minh.
“Kia lại là ai?”
Lý Quân nhíu mày.
Hắn đắc tội quá nhiều thế lực, nhất thời không nghĩ ra đối phương đến từ đâu.
Ngoài ra, Lý Quân còn thấy Nhậm Nha Quỳnh và người nhà họ Nhậm bị phế võ công, bọn họ cũng chạy tới xem náo nhiệt.
Không thấy ông cụ bên đó, chắc là vẫn chưa về.
Cảm nhận được ánh mắt của Lý Quân, Nhậm Nhã Quỳnh ưỡn ngực, nhìn hắn với ánh mắt khiêu khích.
Dù sao võ công đã bị Lý Quân phế, lợn chết không sợ nước sôi, cô ta không còn gì phải kiêng dè.
Lý Quân chỉ liếc nhìn, lười để ý lũ sâu bọ.
Hắn bước đi về phía Lô Kinh Bang.
Mỗi bước, khí tức trên người lại mạnh thêm một phần.
Khi Lý Quân cách Lô Kinh Bang chưa tới năm bước, khí thế hai người va chạm khiến nhiều người khó chịu.
“Cuối cùng cũng sắp đấu rồi, mong Lô Kinh Bang giết chết Lý Quân.”
“Lô Kinh Bang là Thần Biến đỉnh phong lão làng, Lý Quân còn dám nhận lời, đúng là không biết tự lượng sức mình.”
“Chú tôi chết trong tay Lý Quân, hôm nay hắn ta lại chết dưới tay người khác, đúng là sảng khoái.”
“Đợi lát nữa trận chiến bắt đầu, đoán xem Lý Quân đỡ được mấy chiêu?”
“Tôi đoán là chưa tới 30 chiêu.”
“Đâu cần nhiều như vậy, mười chiêu là đủ rồi.”
“Tôi đoán hắn mười chiêu cũng không đỡ nổi...”
Nhiều người có thù với Lý Quân chỉ mong hắn chết ngay.
Những người không có thù thì cũng không nghĩ rằng hắn có tư cách chiến thắng.
Đàm Đài Khinh Vũ và người Chiến Long Điện cũng đã đứng trong đám đông quan sát trận chiến.
Lô Kinh Bang lên tiếng.
“Nhóc con, lá gan của cậu không nhỏ, vậy mà dám xuất hiện. Cậu giết Lâm đường chủ, giết Bách Lí Tật, còn dám treo thưởng ở chợ đen, xem ra cậu không biết Thiên Đạo Minh là thế lực như thế nào. Hôm nay, kể từ khi cậu bước chân lên đỉnh cúi, kết cục của cậu chỉ có cái chết.”
Lô Kinh Bang đầy tự tin.
Ra vẻ ăn chắc Lý Quân.
Lý Quân vẫn mang dáng vẻ lạnh lùng.
“Cần gì nhiều lời như vậy, ra tay đi.”
“Được, nếu đã muốn chết thì tôi thành toàn cho cậu.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất