Đừng nói là bây giờ theo Lý Quân, dù là trước kia thì Tiêu Tinh Hồn cũng thường chọn dịch dung khi ra ngoài. 

 

 

“Chủ nhân, lần này đến các Thánh địa có tới đến Bạch Cốt Môn một chuyến không? Nếu chúng ta đến Vũ Hóa Thánh địa cứu Đàm Đài Khinh Vũ, người Liên Minh chính đạo chắc chắn sẽ nhúng tay.” 

 

“Kẻ thù của kẻ thù là bạn, Ma Môn và Liên Minh chính đạo như nước với lửa, chúng ta có thể bắt tay với Ma Môn.” 

 

Tiêu Tinh Hồn dò hỏi. 

 

Lý Quân lắc đầu: “Cứu Đàm Đài Khinh Vũ, một mình tôi là đủ. Người Liên Minh chính đạo vẫn chưa biết tôi sẽ đi cứu Đàm Đài Khinh Vũ, nếu hợp tác với Ma Môn sẽ gây ra động tĩnh lớn, dễ đánh động cỏ, cứu người cũng khó khăn hơn.” 

 

Nghe vậy, Tiêu Tinh Hồn gật đầu, tỏ vẻ Lý Quân nói cũng có lý. 

 

Hai người nhanh chóng đến cửa vào Thánh địa. 

 

Bọn họ trông thấy vài bóng người lóe lên rồi biến mất, rõ ràng đây chính là lối vào Thánh Địa. 

 

Lý Quân thầm nghĩ, xem ra thường xuyên có người qua lại giữa Di Tích Cấm và các Thánh Địa. 

 

Hai người cũng bước vào trong. 

 

Trời đất quay cuồng, cả hai bước vào một thế giới mới. 

 

Một cổng thành sừng sững chắn ngang, rõ ràng đây mới thật sự là lối vào các Thánh Địa. 

 

Chỉ khi bước qua cổng thành mới tính là vào Thánh Địa. 

 

Trước cửa thành có rất nhiều người đang xếp hàng chờ kiểm tra. 

 

Người phụ trách kiểm tra mặc đồng phục thống nhất, phòng thủ nghiêm ngặt, không để bất kỳ ai lẻn vào. 

 

“Những người kia chắc hẳn là người của Liên Minh chính đạo, bọn họ có tư cách gì mà chặn kiểm tra lối vào Thánh Địa?” 

 

Tiêu Tinh Hồn bất bình nói. 

 

Nghe Tiêu Tinh Hồn nói vậy, không đợi Lý Quân lên tiếng, người bên cạnh đã trả lời: “Người anh em này tới từ Ma Môn à, nếu không thì đâu có tức giận như vậy.” 

 

“Thật ra, người Liên Minh chính đạo giữ cửa là để tìm một người tên Lý Quân. Hôm qua, Liên Minh chính đã ban lệnh Trừ Ma, đưa Lý Quân lên đầu bảng, hiện tại lệnh truy sát hắn đã truyền khắp các Thánh địa.” 

 

“Liên Minh đảm bảo, chỉ bắt Lý Quân chứ không làm khó đệ tử Ma Môn, vậy nên Ma Môn mới cho phép bọn họ kiểm tra.” 

 

Nghe vậy, Tiêu Tinh Hồn cũng ngạc nhiên, ông ta thấp giọng nói với Lý Quân: “Chủ nhân, xem ra lần này lớn chuyện rồi, Liên Minh chính đạo vậy mà lại đưa cậu lên đầu bảng Trừ Ma.” 

 

“Trước đây người luôn đứng đầu bảng Trừ Ma chính là Kiếm Tôn Tề Sơn Hải của Cửu Ma Kiếm phái, lần này lại bị cậu đẩy xuống hạng dưới. Chủ nhân, cậu đã nổi danh khắp các Thánh địa rồi.” 

 

Tiêu Tinh Hồn nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại rất lo lắng. 

 

Lý Quân bị xếp đầu bảng Trừ Ma, điều này cho thấy quyết tâm giết chết cậu ta của Liên Minh. 

 

Lần này Lý Quân vào các Thánh địa chắc chắn sẽ dấy lên một trận gió tanh mưa máu. 

 

Khi hai người còn đang thì thầm to nhỏ, người phía trước đã thông quan kiểm tra, chuẩn bị tới lượt họ. 

 

Cửa thành toàn là người của Liên Minh chính đạo, bọn họ đều là thành viên của quân Trừ Ma, ánh mắt sắc bén, trên mặt đầy vẻ kiêu ngạo. 

 

Ngoài ra trước cửa còn có một người đàn ông trung niên, sau lưng vác một thanh trường kiếm, người này mặc đồ trắng, khí thế bất phàm, chắc chắn là một cường giả. 

 

Vài thành viên của quân Trừ Ma nhìn hai người Lý Quân với ánh mắt bất thiện, rõ ràng đã nghe thấy những lời Tiêu Tinh Hồn nói về Liên Minh chính đạo. 

 

Một người trong số đó hừ lạnh: “Các người muốn vào Thánh Địa, mời xuất trình vật chứng minh thân phận.” 

 

Tiêu Tinh Hồn vung tay, một tấm lệnh bài xuất hiện. 

 

Thấy là lệnh bài Ma Môn, ánh mắt đối phương lóe lên. 

 

Liên Minh chính đạo kết bao thù oán với Ma Môn, trong lòng bọn họ đương nhiên mang địch ý. 

 

Nhưng lần kiểm tra này đã giao ước ba điều với Ma Môn, vậy nên bọn họ cũng không nói gì, gật đầu tỏ ý Tiêu Tinh Hồn có thể qua cửa. 

 

Ánh mắt lại rơi vào người Lý Quân. 

 

  “Còn cậu?” 

 

Tiêu Tinh Hồn thấy tình hình này, trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn. 

 

Trước đây vào Thánh địa không ai kiểm tra, ông ta chưa nghĩ đến việc làm cho Lý Quân một tấm lệnh bài, nếu thân phận Lý Quân bại lộ, muốn đi cứu người cũng sẽ khó hơn rất nhiều. 

 

Tiêu Tinh Hồn lập tức cười xòa: “Mấy vị, đây là đệ tử mới tuyển chọn ở Di Tích Cấm của Ma Môn chúng tôi, chưa kịp làm tín vật, mong các ngài thông cảm.” 

 

Ai ngờ, người đàn ông kia lại ngắt lời: “Thông cảm? Tại sao tôi phải thông cảm cho ông? Ông nói là đệ tử mới của Ma Môn, chúng tôi dựa vào đâu để tin?” 

 

Nói rồi, người đàn ông kia ấn vỏ kiếm vào ngực Lý Quân, giọng điệu không vui: “Nhóc con, qua bên kia lấy một bộ xích, tự còng mình lại, nếu loại bỏ nghi ngờ thì đương nhiên sẽ được thả đi.” 

eyJpdiI6InJ4YVI3UzRnQ1F4U2NsMnRGVk9Sc2c9PSIsInZhbHVlIjoiMEJrTUtMcXJyTDRTMjRzNElKUDE0ZmtVZnhZclZQMnROdGZKZmNNOXluNzRpQ1V3Sm5kS1RLTWJKREtXXC9qRXgiLCJtYWMiOiIxN2UwYTM0MzkxZWQxNWM2Yzc0ZjM4N2U3NDEwYWQyODBiODBjODE0NTJhYzQ1OTg1MzdhNzUzY2ZhNmI3ZmJiIn0=
eyJpdiI6IlBHVkZSb2VtMTRNTXJraDJtTmY4THc9PSIsInZhbHVlIjoiN096dDZmZTl4a0VTNW1NUjhsdmlSaTA3TFdvSGtTS3FmQisxWXNVWmNXTTN3ZFJyb2dNVmZcL1llbjNcL3Y0VDVpNURjZ3pYZnBvcUdnMzdxU0RUMjBZbzFcLzZTa2JDOUNoZ0dFMmhxdkVSc1IxejhwSnVFRnYyWGJlOXJ3Y1EyWUpOaU50enE5ZDJGaStDbHNoY3N6M20xMmIyaFVcLzV3bElFd2M3TUdkK2U4TT0iLCJtYWMiOiI4YmUzZGFmODRmN2FjOWU1YjIzZDEzN2YyNzUzYTg2ZDAyZjg5NGEwZWM3NTExMGRmMWRhNTgyMTE0ZTg3MmU3In0=

Ads
';
Advertisement
x