Mọi người đều cho rằng Lý Quân đến để tạ tội, nên chắc chắn sẽ không dám làm trái yêu cầu của Long Hổ Trang Viên. 

 

 

Nhưng không ngờ thái độ của Lý Quân lại cứng rắn như vậy. 

 

Không những không quỳ, mà còn hỏi họ có xứng không? 

 

Rõ ràng là khiêu khích Long Hổ trang viên. 

 

Sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên khó coi. 

 

Mộc Viễn sợ đến mặt tái mét. 

 

“Ranh con to gan, dám hống hách ở Long Hổ trang viên, xem ra là chưa nhận rõ thân phận của mình.” 

 

Ánh mắt của một phó trang chủ lóe lên sát ý. 

 

“Nhóc con, cậu tưởng đây vẫn là Mộc gia trang, là nơi cậu có thể giở thói ngang ngược sao?” 

 

Hắc Quả Phụ cười lạnh đi đến trước mặt Lý Quân, đùa cợt: “Ở đây, rồng phải cuộn mình, hổ phải nằm im.” 

 

“Nằm cái mẹ nhà cô, cô nghĩ mình là ai? Xem ra trước đây bị đánh còn chưa đủ?” 

 

Ai ngờ Lý Quân lại không nể mặt mà lớn tiếng mắng chửi như vậy. 

 

“Mày nói cái gì? Muốn chết?” 

 

Hắc Quả Phụ lập tức nổi giận. 

 

Đây là Long Hổ trang viên, ở địa bàn của mình mà Lý Quân lại còn dám ngông cuồng như vậy, cô ta phải cho Lý Quân một bài học mới được. 

 

Nhưng cô ta không ngờ Lý Quân lại ra tay trước. 

 

“Bốp.” 

 

Một cái tát vả vào mặt Hắc Quả Phụ. 

 

Khuôn mặt vừa mới hết sưng, bây giờ lại sưng vù. 

 

Mọi người xung quanh há hốc mồm. 

 

Lý Quân dám ra tay ở Long Hổ trang viên, lá gan cũng lớn thật. 

 

Hơn nữa còn ngay trước mặt hai vị trang chủ. 

 

Cái tát này đâu chỉ là Hắc Quả Phụ, hắn đang tát thẳng vào mặt cả Long Hổ trang viên! 

 

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho choáng váng. 

 

Bọn họ đều nghĩ Lý Quân đến tạ tội, để bọn họ đùa giỡn. 

 

Ai ngờ lại xảy ra cảnh tượng này. 

 

“Đồ đàn bà ngu ngốc, trước kia không giết, giờ lại để cô được đà lấn tới.” 

 

Lý Quân bất mãn lẩm bẩm. 

 

Hắc Quả Phụ cũng sững người, như quên mất phản kích. 

 

Người khác không biết nhưng trong lòng cô ta biết rõ, vừa rồi khoảnh khắc Lý Quân ra tay, cô ta lại có cảm giác không thể kháng cự. 

 

Làm sao có thể? 

 

Cô đã gần đạt tới nửa bước Thần Cảnh, nếu Tiêu Tinh Hồn ra tay thì không nói, nhưng một thằng ranh như hắn ta dựa vào cái gì mà có được thực lực như vậy? 

 

“Muốn chết!” 

 

“Dám ra tay với phó trang chủ của Long Hổ trang viên, thần tới cũng không cứu được mày.” 

 

Một lúc sau, người của Long Hổ trang viên mới phản ứng lại, ai ai cũng tức giận. 

 

Ngay cả Trương Hổ cũng đứng dậy, đứng cách xa mấy chục mét nhìn Lý Quân với ánh mắt rét lạnh. 

 

“Xem ra cậu không tới đây để nhận tội, cậu nghĩ có cường giả nửa bước Thần Cảnh bảo vệ thì có thể giở thói ngang ngược ở Long Hổ trang viên, đúng là nực cười.” 

 

Trương Long vừa nói vừa liếc nhìn Hắc Quả Phụ. 

 

Đường đường là phó trang chủ của Long Hổ trang viên lại bị một thằng nhóc ranh bạt tai, đúng là mất mặt. 

 

“Cha, chú hai, để con ra tay xử lý thằng ranh này.” 

 

Lúc này, Trương Tĩnh đột nhiên lên tiếng. 

 

Là con gái trang chủ, sau này còn phải kế thừa Long Hổ trang viên, bây giờ chính là lúc để cô ta lập uy. 

 

Hơn nữa mấy vị trưởng lão Thái Huyền Môn cũng ở, đúng lúc để thể hiện bản thân. 

 

“Chuyện này...” 

 

Trương Hổ hơi do dự. 

 

Hắc Quả Phụ bị Lý Quân tát một cái, nhìn thì có vẻ như Hắc Quả Phụ không phòng bị, bị Lý Quân đánh lén, nhưng dù sao cũng là cháu gái ruột, chẳng may bị thương thì làm sao. 

 

Lúc này Trương Long lên tiếng: “Để Tĩnh Nhi đi đi.” 

 

Nói rồi, ông ta liếc nhìn ba vị trưởng lão. 

eyJpdiI6Imo5UU5GSnlzS1NKRUFwU2lMYVFCeUE9PSIsInZhbHVlIjoidGlSdCtEQVY2VlZabUhPTDlSM01qOWk5K1p0dEtCbngxa29FWUZ4aGtcL1hzb2RSZm9Na0pTR2xnXC81cXZ0Z1h4IiwibWFjIjoiMTBhODc3NWI4OTZmZjY1NmRhZGQ5MTU5MmMzNGI5NmMwOTc3ZjRkYTYzZWQwOGQ2MDAyODkxYzk0NGMwODUwZSJ9
eyJpdiI6Ikhvcyt1MVwvSVNSSEpxb3RhK29xVU9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im1XSXplSDcxTnRCenBpRWFqRGVGazB6RnFHR2hiYlwvUEthWVpsVlBnNmJMQ05iZ2FObUZYaEJPTnpcL3BLWjFqYWVMSTJOOEVGUWlxbXFRc2dzMkdcL0Y2bm84Zk9sT2xGWHJzMGF4WWtaeFVJSHVQaDBMWDdSSXh0MlFhQWk5dDBDUEg4QndTV3J1MVZuUEZMVFZTV2VXUUxsaWRvUVVxb1pcL3VWXC8xRUVIWDZRcWdHK21vTSs2NGF3V2FGeWMyTUlJIiwibWFjIjoiNzgzYjhjYzQ0NzExMjI0OGY1ODlmN2M2YmU5OTg1ODQ0MjA4Njg5ZGQ3ZmU2MTM4NzA2NmNlMDU5MTIzNmMyNCJ9

Ads
';
Advertisement
x