Bốn phó trang chủ đi theo ông ta. 

 

 

Phía sân sau. 

 

Trương Long đang tiếp chuyện Vưu trưởng lão và hai người khác. 

 

Dù đều là nửa bước Thần Cảnh nhưng thái độ của Trương Long lại cung kính hơn nhiều, ai bảo người ta là trưởng lão Thái Huyền Môn. 

 

Trương Tĩnh ở bên cạnh phụ trách rót trước. 

 

Trương Long nhân cơ hội để con gái làm quen với Vưu trưởng lão, sau này vào Thái Huyền Môn sẽ thuận tiện hơn nhiều. 

 

Đang nói chuyện, Trương Hổ đi vào. 

 

“Đại ca, Mộc Viễn dẫn hung thủ đến tận cửa rồi, chúng ta xử trí thế nào?” 

 

Nghe vậy, trên mặt Trương Long tỏ vẻ khinh miệt. 

 

“Còn tưởng gan lớn thế nào, mới vậy đã không chịu nổi áp lực rồi!” 

 

“Bảo người đưa họ đến hậu viện đi, đúng lúc hoa lá ở hậu viện thiếu phân bón, lấy thi thể bọn họ làm phân bón đi.” 

 

Rất nhanh đã có người đi ra, là Hắc Quả Phụ. 

 

Hắc Quả Phụ gặp lại Lý Quân, nhớ đến cảnh bị Lý Quân tát, ánh mắt cô ta vừa sợ vừa hận. 

 

Cô ta lạnh lùng nhìn Lý Quân. 

 

“Trước kia cậu kiêu ngạo lắm mà? Bây giờ lại đến tận nhà xin lỗi, đúng là sông có lúc, người có khúc.” 

 

Nói xong, cô ta lạnh lùng nói: “Đi, hai vị trang chủ còn đang đợi đấy.” 

 

Thấy thái độ của Hắc Quả Phụ, sắc mặt Mộc Viễn lại khó thêm. 

 

Bọn họ đi theo tới hoa viên của Long Hổ Sơn Trang. 

 

Hộ vệ đứng đầy sân. 

 

Vài người đang uống trà, nói chuyện ở đình nghỉ mát. 

 

Lý Quân vừa định bước tới đã bị Hắc Quả Phụ giơ tay chặn lại. 

 

“Hai vị trang chủ nhà tôi đang tiếp các trưởng lão Thái Huyền Môn, sao các người có thể quấy rầy?” 

 

“Quỳ ở đây chờ gọi.” 

 

Hắc Quả Phụ khoanh tay trước ngực. 

 

Mấy vị phó trang chủ xung quanh cũng tỏ vẻ thích thú. 

 

Bản thân họ có thể trực tiếp tấn công Mộc gia trang, nhưng lại cứ bắt hung thủ đến nhận tội, chính là để mua vui. 

 

Ngoài người của Long Hổ Sơn Trang còn có vài bóng dáng đứng ngoài hành lang. 

 

Tất cả đều là chủ nhân các thế lực trong Bạch Thủy trấn, họ được Long Hổ Sơn Trang mời đến xem kịch. 

 

Đồng thời cũng để những người này biết kết cục của việc đắc tội với Long Hổ Sơn Trang. 

 

“Bảo tôi quỳ xuống?” 

 

Lý Quân nheo mắt, nhìn Hắc Quả Phụ. 

 

Ánh mắt của Lý Quân khiến Hắc Quả Phụ giật mình, nhưng nghĩ đây là Long Hổ Sơn Trang, Hắc Quả Phụ lại ưỡn ngực: “Đến xin lỗi thì phải có thái độ nhận tội, quỳ xuống khấu đầu đến khi hai vị trang chủ gật đầu thì thôi.” 

 

Nói xong, Lý Quân vẫn đứng đó, không có ý định quỳ xuống. 

 

Những người khác nổi giận trách mắng. 

 

“Bảo mày quỳ xuống, không nghe thấy sao?” 

 

“Đã đến tạ tội rồi còn không nhận rõ thân phận của mình?” 

 

“Quỳ nhanh! Không tao đánh gãy chân mày.” 

 

…… 

 

Một bên kia. 

 

Anh em Long Hổ tiếp chuyện ba vị trưởng lão Thái Huyền Môn, không nhìn sang bên này. 

 

Quỳ xuống tạ tội thì có là gì? Chỉ mới là món khai vị mà thôi, thủ đoạn thật sự còn ở phía sau. 

 

“Ai nói tôi tới tạ tội? Bảo tôi quỳ xuống? Các người xứng sao?” 

 

Lý Quân lạnh lùng nói. 

 

Những người này thật sự nghĩ hắn là quả hồng mềm, thích bóp thế nào thì bóp. 

 

Đám người xung quanh nghe vậy, vẻ mặt lập tức thay đổi. 

 

Ánh mắt Hắc Quả Phụ trở nên lạnh lẽo. 

 

Thằng ranh này đến Long Hổ Sơn Trang rồi còn dám ngông cuồng. 

 

Lúc này, anh em Trương Long, Trương Hổ cũng đưa ánh mắt về phía này. 

 

Sự chú ý của ba vị trưởng lão Thái Huyền Môn cũng bị thu hút. 

 

Kinh ngạc. 

eyJpdiI6Ilc0SVZ0S0YwaVZGWVlEcVNzZGtvRXc9PSIsInZhbHVlIjoiTFZlWnhDSDJYb2d3UFByeUd1MUVrVDFiRFwvb2FrQnBuTVQ4eG1TYmlwYkttdXhnZGZyV2hPQklIdzJ1N2hFSEEiLCJtYWMiOiI5NWJlMTc2ZTdmODVkMzdhNzBlMDJjYWMwODE2ZjY5NTdhZmFhZGRjOWI3NjAzNmU3MDBmYmY1ZDRmNmZhMTE4In0=
eyJpdiI6ImpOXC81dU5NWTJITm90RU5WZDRtaWhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkloSDZZT0k3TmdoUHU3RFVqQTBlbzljd0lEMTFoT0YzN3p0N2pEWmJFeUZaSVpKczEzZUNjZ3VjUVByRm9XUkc5NGxweWp6cHFpbkNLcHpTRmNhYnY5SlwvUXlRbm9oXC8rcXBpSU1SZ2lOeDA9IiwibWFjIjoiNzA2ZmE4ZDg4ZDgwNGM3NDRjNzRmZDNjZmZjODNkNDhhMzc3MGE1MzE4ZjEyYTFkNjZhNDMxZDQ3MTQyZjc0MyJ9

Ads
';
Advertisement
x