Lúc còn cách một khoảng, hắn liền đem thú Huyền Giáp và thi thể của con sói khổng lồ lúc trước có được lấy ra, còn có mười ba quả trứng thú Huyền Giáp, hắn dùng da thú đem những quả trứng Huyền Giáp này bọc lại.
Trong bộ lạc Tạp Đốn, Dương Thiên không hề nhìn thấy bất kỳ một món bảo vật nào giống với bảo vật trữ vật, vì vật, nhẫn không gian của hắn tuyệt đối không thể bị lộ ra ngoài, nếu không nhất định sẽ gây ra oanh động rất lớn.
Mặc dù cơ thể của Dương Thiên bị phá vỡ, khó có thể tích tụ lực lượng, nhưng sử dụng linh hồn, cũng hoàn toàn có thể dễ dàng mang những hung thú này.
Linh hồn, cũng có hàng nghìn loại lực lượng.
Chẳng qua, hai con hung thú dài mấy trăm mắt, lúc tiếp cận bộ lạc Tạp Đốn, tất nhiên cũng thu hút rất nhiều người chấn động.
“Nhìn kìa, là sói Tân Việt và thú Huyền Giáp.”
“Hình thể dài như vậy, thực lực của sói Tân Việt và thú Huyền Giáp này đều đạt đến cấp Tinh Chủ!”
“Đang nhấc bọn chúng là Dương Thiên mà Tân Cách Lâm cứu, hắn vậy mà có thể săn bắt được hai con hung thú mạnh như vậy? phòng ngự và tốc độ của thú Huyền Giáo đều vô cùng kinh người, cho dù là cường giả cấp Hắc Động cũng không nhất định có thể bắt được.”
……
Một vài cường giả nhìn về phía này, ánh mắt nhìn Dương Thiên tràn ngập sự kinh ngạc.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Dương Thiên chính là bị trọng thương, không có chút thực lực nào cả.
“Anh, anh xem, là Dương Thiên a thúc!”, ánh mắt của Tân Vũ hiếu kỳ nhìn về phía xa, nhìn thấy Dương Thiên nhấc hai con hung thú khổng lồ, trên mặt lập tức lộ ra sự cao hứng.
Trên khuôn mặt nhỏ bé của Tân Vũ tràn đầy hưng phấn.
Tân Tuyệt dừng quyền pháp mình đang luyện lại, ánh mắt nhìn về phía xa cũng lộ ra nét bất ngờ. Trong mắt cậu Dương Thiên không có bất kì thực lực gì, vậy mà hắn lại có thể săn giết hai con hung thú cấp Tinh Chủ, nhất là thú Huyền Giáp, ngay cả cường giả cấp Hắc Động cũng không nhất định có thể săn bắt được.
Phải biết rằng, thực lực của Tân Cách Lâm chỉ ở cấp Tinh Vực, hơn nữa còn bị thương, thực lực bộc phát ra cũng chỉ ở cấp Tinh Vực sơ kỳ, đối tượng săn bắt cũng chỉ là một ít hung thú cấp Tân Tinh.
"Ca ca, ta đi xem một chút.", Tân Vũ nhanh chóng chạy qua.
"Thúc Dương Thiên.", Tân Vũ không đứng từ xa nhìn như các cường giả khác, cô bé trực tiếp đi tới trước người Dương Thiên, kinh hô: "Thúc Dương Thiên, đây là hung thú người săn được sao?"
"Đúng vậy.", Dương Thiên cười cười, nói: "Tân Vũ, túi này cho ngươi."
"Đây là gì vậy ạ?", Tân Vũ nhận lấy túi da thú, tò mò mở ra.
"Quá trời trứng thú Huyền Giáp!", trên mặt Tân Vũ nhất thời lộ vẻ vô cùng vui sướng, cô bé thậm chí theo bản năng nuốt ngụm nước miếng, trong lòng nhớ tới mỹ vị của canh trứng thú Huyền Giáp.
"Tân Vũ chờ một lát nhé, ta xử lý thú Huyền Giáp này một chút.", Dương Thiên nói.
"Dạ được.", Tân Vũ gật đầu, chẳng qua vẫn đi theo Dương Thiên, thỉnh thoảng nhìn vào trong túi da thú của mình một cái.
Dương Thiên cũng không thèm để ý tiểu Tân Vũ theo sau.
Rất nhanh, Dương Thiên đi tới một khu vực, nơi này là nơi giao dịch của bộ lạc Tạp Đốn.
Là một bộ lạc có số lượng dân số đạt tới mấy ngàn, khẳng định phải có khu vực giao dịch tương ứng, Dương Thiên đi tới trước một vị nam tử vô cùng khôi ngô, ước chừng ở cảnh giới cấp Tinh Chủ, nói: "Ta muốn bán con thú Huyền Giáp này, nhưng phải lưu lại một ngàn cân thịt cho ta."
Thú Huyền Giáp, sức phòng ngự kinh người, xử lý rất phiền toái, chẳng qua giá cả vô cùng đắt đỏ.
"Được, chờ một chút!", vị nam tử khôi ngô này lấy ra một thanh đạo cụ, bắt đầu nhanh chóng xử lý, phòng ngự kinh người của thú Huyền Giáp trong tay vị nam tử đó gần như không tạo thành bao nhiêu trở ngại, rất nhanh đã bị cắt đứt.
Nam tử chuyên môn làm mấy chuyện bạo lực này, vậy nên rất thuần thục.
Dương Thiên đang yên lặng chờ đợi, tiểu Tân Vũ cũng tò mò nhìn, bình thường cô bé rất hiếm khi được thấy mấy cảnh như vậy.
Có Dương Thiên ở chỗ này, cô bé không sợ gì cả.
Rất nhanh, thú Huyền Giáp khổng lồ đã được xử lý xong, nam tử khôi ngô cắt ra một ngàn cân thịt tốt nhất, dùng túi da buộc chặt lại rồi đưa cho Dương Thiên.
"Trừ hết các loại phí, thú Huyền Giáp của ngươi có thể đối lấy một trăm kim Vu Thần tệ.", nam tử khôi ngô trực tiếp nói.
"Có thể!", Dương Thiên gật đầu.
Trong thế giới bí cảnh này, tiền tệ được sử dụng thống nhất, vô luận là bộ lạc hay thành trì đều sử dụng Vu Thần tệ.
Vu Thần tệ này rất đáng giá, chia thành hai loại kim và ngân, một kim Vu Thần tệ có thể đổi được một trăm đồng ngân Vu Thần tệ, giống như chỉ với một đồng ngân Vu Thần tệ cũng đủ cho Tân Cách Lâm mua lượng đồ ăn dùng trong một tháng, cho nên một trăm kim Vu Thần tệ có thể nói là một khối tài sản kếch xù.
Nam tử cường tráng đưa qua một trăm kim Vu Thần tệ hình vuông, dài, rộng chừng hai centimet, Dương Thiên trực tiếp thu vào.
"Oa, có rất nhiều kim Vu Thần tệ nha!", tiểu Tân Vũ kinh hô, bình thường cô bé không thể nào nhìn thấy nhiều tiền như vậy được.
Dương Thiên lại đi tới các quầy hàng khác, tiêu Vu Thần tệ mua một ít thực phẩm giàu linh lực cùng một ít quần áo da thú mới tinh.
"Đi, sắp mưa rồi, chúng ta về thôi.", Dương Thiên cười nói, lấy ra vài kim Vu Thần tệ cho tiểu Tân Vũ chơi, rồi đi về phía xa.
"Không nghĩ tới Tân Cách Lâm lại cứu được một vị cường giả có thực lực mạnh đến vậy, bắt được hai con hung thú cấp Tinh Chủ cường đại đến thế mà trên người lại không có vết thương nào.".
. . . . . . . . .
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất