Những cường giả khác nhìn tiểu Tân Vũ sau lưng Dương Thiên, trong mắt đều có tia hâm mộ.
Ở thế giới này, chỉ có đi tới nơi cao hơn mới có thể đạt được bồi dưỡng tốt nhất, vô luận là pháp quyết luyện thể hay tài nguyên cần thiết để tu luyện.
Hiện tại trong mắt đông đảo cường giả, Dương Thiên rõ ràng là con đường để ba người Tân Cách Lâm đi lên cao.
. . . . . . . . .
"Dương Thiên, sói Tân Việt này là ngươi bắt được?", lúc Dương Thiên trở lại phòng ở, Tân Cách Lâm cũng vừa lúc trở về, nhìn thấy trên người Dương Thiên có rất nhiều đồ thì khiếp sợ nói.
"Cha, thúc Dương Thiên lúc nãy còn bắt được một con thú Huyền Giáp dài đến mấy trăm thước, bán được một trăm kim Vu Thần tệ!", Tân Vũ vui vẻ nói.
Lúc này trong tay cô bé còn có mấy cái, trong mắt Tân Vũ, Dương Thiên đã thành một phần của gia đình cô bé, tự nhiên không câu nệ gì.
"Cách Lâm, những thực phẩm này ngươi xử lý chút đi, tăng sức mạnh cơ thể Tân Tuyệt, Tân Vũ thêm một chút.", Dương Thiên cười nói, đem đồ trong tay đưa qua.
Tân Cách Lâm khiếp sợ trong lòng, nhìn Dương Thiên rồi cự tuyệt nói: "Dương Thiên, đây là thứ ngươi lấy được, là đồ thuộc về ngươi, chúng ta không thể lấy."
Đây là thịt hung thú cấp Tinh Chủ, ông ta chưa bao giờ săn được một con.
"Cách Lâm, ngươi không cần nói gì thêm nữa, ngươi cứu ta, hơn nữa còn cho ta ở lại hai tháng, ta không thể không báo đáp. Nếu ngươi không cần, trong lòng ta cũng áy náy khó chịu.", Dương Thiên nói.
Tân Cách Lâm trầm mặc một lát, tiếp nhận thức ăn và những thứ khác, nói: "Dương Thiên, xem ra thực lực của ngươi còn mạnh hơn ta dự tính."
Tân Cách Lâm lúc trước cho rằng Dương Thiên hẳn có lai lịch rất lớn, chẳng qua thực lực của hắn lại bình thường, nhưng hiện tại thực lực mà hắn bày ra lại cực kì cường đại.
"Cái này còn nhờ hoàn cảnh yên tĩnh của nơi này nên ta mới khôi phục được.", Dương Thiên cười nói.
"Được, vậy mau đem những thứ này đi xử lý một chút.", Tân Cách Lâm cũng cười, nói.
"cha, còn có trứng thú Huyền Giáp nè.", tiểu Tân Vũ vội vàng chạy tới.
"Mười ba quả trứng thú Huyền Giáp?", Tân Cách Lâm nhìn vào trong túi da thú, lại cả kinh.
"May mắn phát hiện được sào huyệt của thú Huyền Giáp nên mang toàn bộ về luôn.", Dương Thiên cười nói.
Tân Cách Lâm gật đầu, trực tiếp đi xử lý.
. . . . . . .
Vài giờ sau, Tân Cách Lâm, Dương Thiên, Tân Tuyệt, Tân Vũ đều ngồi ở bàn đá.
Lúc này Tân Tuyệt và Tân Vũ đều đã thay áo da thú mới.
"Oa, thịt sói Tân Việt, thịt thú Huyền Giáp, canh trứng thú Huyền Giáp, quả Hâm Nguyên, thóc Vũ Li...thật phong phú nha!", tiểu Tân Vũ kinh hô nhìn một bàn thức ăn đầy ắp, trong lòng tràn đầy vui vẻ.
"Mau ăn đi!", Tân Cách Lâm cười nóI.
Dương Thiên mang về nhiều thức ăn đến vậy, ông cũng không cần phải tiết kiệm.
Sau khi ăn xong, Tân Cách Lâm nhìn Dương Thiên nói: "Dương Thiên, thực lực của ngươi bây giờ hẳn là cũng khôi phục được phần nào, sau này ngươi có dự định gì không?"
Tân Tuyệt và Tân Vũ cùng nhìn về phía Dương Thiên.
“Nếu như Cách Lâm ngươi không ghét bỏ, ta sẽ còn ở đây đợi một khoảng thời gian, chờ thương thế của ta khôi phục hoàn toàn!” Dương Thiên cười nói.
Hiện tại linh hồn của hắn chỉ khôi phục đến dáng vẻ cực hạn của Hoàng cảnh, muốn khôi phục triệt để còn cần một khoảng thời gian.
?Dương Thiên tính toán đưa linh hồn của mình khôi phục hoàn toàn thì tiến vào bên trong thành trì, như này gặp được nguy hiểm không biết, hắn mới có lực ngăn cản mạnh nhất.
“Đương nhiên không chê, Dương Thiên ngươi sẵn sàng đợi bao lâu đều được!” Tân Cách Lâm cười nói.
Nhưng theo mắt của ông ta lộ ra một chút làm khó, muốn nói điều gì lại ngừng lại.
“Cách Lâm, ngươi có lời gì thì nói thẳng!” Dương Thiên rõ ràng nhìn ra, trực tiếp nói.
“Dương Thiên, thực lực của ta thấp, chỉ ở tình trạng cấp tinh vực, thực lực của ngươi rõ ràng mạnh hơn ta rất nhiều, cho nên có thể nhận Tiểu Tuyệt, Tiểu Vũ làm đệ tử hay không?” Tân Cách Lâm do dự một chút, vẫn nói ra ý nghĩ trong lòng.
Đây cũng là một chút suy nghĩ nhỏ trong lòng của ông ta, bất kể như thế nào, ông ta đều muốn để con trai, con gái tiến vào thế lực bên trong thành trì, giành được sự phát triển tốt nhất.
Đây có thể nói là tư lợi trong lòng.
“Khẩn cầu sư phụ thu nhận làm đồ đệ.” Tâm Tuyệt trực tiếp đi tới trước người Dương Thiên, quỳ sát xuống dưới, trong mắt có một chút khát vọng, cậu khát vọng trở thành cường giả giống như Dương Thiên.
“Đứng dậy!” Một lượng linh hồn trên người Dương Thiên tác dụng lên người Tân Tuyệt, thân thể của cậu không bị khống chế, lại trở về trên bàn đá.
“Cách Lâm, thật không phải, thân phận ta đặc thù, tạm thời không định thu nhận đệ tử.” Dương Thiên lắc đầu nói.
Hiện tại dù xem hắn như người xa lạ xâm nhập nơi đây, sớm muộn gì nhất định phải rời đi, mặt khác, hắn không am hiểu phương pháp tu luyện giáo dục thân thể.
Dương Thiên đã ở trong một bí cảnh của thế giới Vũ Nguyên, thu nhận hai vị đệ tử, hiện tại lấy thực lực của hắn lại không cách nào tiến vào nơi đó nữa, còn không biết cần bao nhiêu thời gian mới đạt tới cảnh giới nào.
Ngoài ra, trong thế giới Cự Linh, hắn cũng đã đáp ứng Tiểu Thanh Dao, chờ sau này lại đi gặp cô bé, nhưng bây giờ đã qua một triệu năm, hắn không thể tiến vào bên trong thế giới Cự Linh.
Thu nhận đồ đệ có nghĩa là trách nhiệm gồng gánh càng nhiều.
Trên mặt Tân Tuyệt lập tức lộ ra vẻ mất mát.
“Mặc dù ta không thu nhận Tiểu Tuyệt, Tiểu Vũ làm đệ tử, nhưng ta làm a thúc của bọn họ, vẫn có thể hướng dẫn cho bọn họ một chút!” Dương Thiên lại chuyển lời, nói: “Cứ mười ngày, ta có thể rút ra một khoảng thời gian hướng dẫn một chút, đến lúc đó có gì không hiểu thì có thể hỏi ta.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất