Bỗng nhiên, trong vết nứt không gian, một vật thể nhỏ bé xuất hiện, sau đó rơi thẳng xuống phía dưới.
"Đây là cái gì?" Thanh niên đang đứng đó, nhìn đồ vật đang rơi xuống, vị trí rơi của nó cách cậu chỉ có một đoạn.
Xoạt!
Thanh niên không do dự, giơ hai tay của mình ra, sau đó đón lấy thứ đồ rơi xuống.
"Một con thú nhỏ?" Thanh niên nhìn sinh mệnh to khoảng bàn tay của cậu trong tay, hơi sững sờ.
Con thú nhỏ này toàn thân không có lông, mọc ra bốn chân, đang cuộn tròn cơ thể, mắt còn nhắm chặt, dường như mới ra đời.
"Ô..." Một âm thanh non nớt vang lên, sau đó con thú nhỏ bốn chân này rung rung đôi mắt đang nhắm, từ từ mở ra.
Ánh mắt của nó không chứa tạp chất, phản chiếu rõ nét khuôn mặt của thanh niên.
Vù...
Toàn bộ lại hóa thành âm u, không thể nhìn rõ bất cứ đồ vật gì.
...
Một tia ý thức của Dương Thiên quay về, rút khỏi thủy tinh trong suốt này.
"Đây là cảnh sắc mà hoa Lưu Nguyên khô héo này lưu lại sao?" Dương Thiên thầm nói trong lòng, nghĩ lại cảnh tưởng mình vùa thấy.
"Thanh niên kia là Trụ Huyền lúc còn trẻ, con thú nhỏ kia là thú bảo vệ bên cạnh Trụ Huyền?" Trong mắt Dương Thiên lóe lên rất nhiều suy nghĩ.
Hoa Lưu Nguyên khô héo này đưa hắn đi đến vô số kỉ nguyên trước, chứng kiến cảnh vật sinh ra rất lâu về trước. Dương Thiên nghĩ điều mình suy đoán rất có thể chính xác.
"Phó điện chủ, ngài nhìn thấy cảnh vật trong hoa Lưu Nguyên sao?" Ở bên cạnh, hộ pháp tộc người vượn kinh ngạc hỏi. Dương Thiên đứng im bất động lúc ý thức đi vào trong thủy tinh trong suốt, tiếp diễn một khoảng thời gian.
"Trước đó chưa ai có thể nhìn rõ cảnh tượng bên trong sao?" Dương Thiên hỏi.
"Đúng vậy, phó điện chủ, điện Lưu Nguyên Hoa chúng ta có ghi chép cẩn thận, không ai biết trong hoa Lưu Nguyên khô héo này rốt cuộc ghi lại điều gì, thậm chí điện chủ chúng ta đến đây vài lần, nhưng lại không phát hiện điều gì". Hộ pháp tộc người vượn nói.
"Tại sao mình có thể nhìn thấy, lẽ nào vì tu luyện Luyện thể quyết sao?" Dương Thiên có hơi hoài nghi trong lòng.
Hắn quan sát cảnh vật trong hoa Lưu Nguyên khô héo, không có khó khăn nào, dễ dàng tiếp xúc, ý thức bị đưa đi đến vô số kỉ nguyên về trước.
"Đây là điều mà Trụ Huyền để lại, nếu không phải ở trạng thái hư hại, không biết còn có cảnh tượng gì khác?" Dương Thiên suy tư trong lòng.
Con thú nhỏ bốn chân kia lại sinh ra trong vết nứt không gian, hơn nữa lúc vừa xuất hiện rõ ràng ở trạng thái sơ sinh, cực kì yếu đuối.
Trong đầu Dương Thiên lóe lên rất nhiều suy nghĩ, nhưng đều không chắc chắn. Bây giờ hắn đã chứng kiến rất nhiều thứ đồ, nhưng từ đầu đến cuối lại không thể liên kết lại với nhau.
"Đi thôi!" Một lúc sau, Dương Thiên thu lại suy nghĩ trong lòng, trực tiếp nói, hắn đi ra hướng cửa cung điện.
Cảm xúc không thể gọi tên trong lòng hắn đã biến mất, về cảnh tưởng khác, hắn không có hứng thú.
"Sư phụ!" Tân Tuyệt và Tân Vũ nhìn Dương Thiên đi ra, cung kính nói.
"Đi, quay về đình viện!" Dương Thiên trực tiếp đi ra từ một nơi.
Về phần tình hình của cảnh tượng kia, Dương Thiên áp chế trong lòng, rất nhều nỗi nghi ngờ chỉ có thể đợi thực lực của hắn mạnh mẽ, sau đó từng bước một đi xác minh.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, thoát cái lại đi qua một trăm nghìn năm.
Trong căn phòng, Dương Thiên yên tĩnh ngồi xếp bằng, hấp thu năng lượng khổng lồ, một lúc sau, tất cả điểm sáng năng lượng đều dung nhập vào trong cơ thể của Dương Thiên.
"Phù! Tu luyện một trăm nghìn năm, thân thể lại nâng lên một cấp bậc!" Dương Thiên cảm nhận sự biến hóa trong cơ thể.
"Thân thể bây giờ của mình đã hoàn toàn đối đầu với thân thể của cường giả cấp Thánh Vương bốn nguyên trong thế giới Vu Thần!" Dương Thiên hơi nắm chặt tay, sức mạnh khủng khiếp liền xuất hiện.
Một trăm nghìn năm, hắn hoàn toàn tu luyện Luyện thể quyết, tiêu hao tài nguyên vô tận, cuối cùng nâng cao lên một cấp bậc nhỏ!"
Nếu trong tinh vực căn nguyên, thân thể của Dương Thiên có thể so với thân thể của cường giả cấp Thánh Vương năm nguyên được căn nguyên pháp tắc cải tạo.
Bây giờ thân thể của Dương Thiên nâng cao mạnh mẽ, chỉ đơn thuần dựa vào thân thể có thể đối đầu với cường giả cấp Thánh Vương bốn nguyên của thế giới Vu Thần, cộng thêm linh hồn của bản thân, thực lực của Dương Thiên tuyệt đối nghiền ép cường giả cấp Thánh Vương bốn nguyên!
"Đáng tiếc, thực lực tiến bộ một lần nữa, vẫn chưa cảm nhận được bất kì cánh cửa nào, Trụ Huyền hi vọng thân thể của mình đạt đến trình độ nào mới có thể rời khỏi nơi này?" Dương Thiên thầm nói trong lòng.
Bây giờ hắn vẫn chưa thể cảm nhận được cánh cửa.
Hiện tại vẫn là một trăm nghìn năm, Dương Thiên tiến bộ một giai đoạn nhỏ, về sau muốn tiến bộ, thời gian cần dành ra chắc chắn càng nhiều.
Dương Thiên trực tiếp bước ra khỏi căn phòng của mình.
Tân Tuyệt và Tân Vũ đang cung kính đứng trong đình viện của hắn, trong thời gian một trăm nghìn năm, hai người họ cũng trưởng thành, bây giờ thực lực đã đạt đến cấp Viên Mãn, trở thành đường chủ của điện Vu Thần.
Điều này làm người khác cực kì kinh ngạc, Dương Thiên trong một trăm nghìn năm chỉ thu nhận hai đệ tử, hơn nữa trở thành đường chủ, điều này thậm chí gây nên một sự chấn động trong điện Vu Thần.
Nơi này có vô số tài nguyên, cộng thêm thiên phú mạnh mẽ, kỳ thật đột phá đến cấp Viên Mãn bình thường nhất không phải rất khó.
Thế nhưng về sau muốn tiếp tục đột phá, lại cực kì gian nan.
Thánh Vương Nguyệt Mặc còn muốn để Dương Thiên thu nhận thêm một vài đệ tử, nhưng bị Dương Thiên từ chối.
Nhận Tân Tuyệt và Tân Vũ thành đệ tử chỉ là ngẫu nhiên, Dương Thiên không có ý định thu nhận đệ tử khác.
"Gần đây xảy ra việc gì không?" Dương Thiên hỏi.
"Sư phụ, thần điện cách đây không lâu lại nhiều thêm một trưởng lão, một hộ pháp, những chuyện khác đều bình thường như cũ". Tân Tuyệt nói.
Dương Thiên gật đầu.
Hai đệ tử của hắn cũng trưởng thành, về chuyện của điện Vu Thần đương nhiên hiểu biết một phần.
"Không cần". Dương Thiên lắc đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất