"Hoàng Cực Thiên Ấn, Hắc Long Phiên Thiên Ấn!"  

             Khẽ nheo mắt, Lệ Kinh Thiên đã hoàn thành ấn quyết trong tay, hét lớn một tiếng, một đạo ánh sáng vàng hiện ra bị một con cự long đầu đen nhánh quấn quanh đột ngột đến xuất hiện trên bầu trời.  

             Sau đó, Lệ Kinh Thiên hung hăng chỉ về phía trước, nhưng chỉ nghe một tiếng rồng ngâm vang, cự ấn đột nhiên hướng về phía đại hán kia đập tới. Động lực rất mạnh khiến cho toàn bộ không gian ở đây đều rung chuyển không ngừng.  

             Con ngươi không khỏi co rút kịch liệt, hiển nhiên đại hán không ngờ tới ấn này lại có uy lực như vậy, không dám lơ ​​là, giơ cánh tay lên, bắp thịt trên cánh tay phồng lên cao, đột nhiên vung về phía trước.  

             Uỳnh!  

             Một quyền toàn lực của cao thủ Long tộc Hoàng Giai đỉnh phong, đụng phải một một kích toàn lực của người mê võ nghệ Lệ Kinh Thiên, thật giống như cây kim với cọng râu, chỉ nghe thấy một tiếng động xé toạc bầu trời, ấn đài va chạm với cánh tay rồng mạnh mẽ, giằng co không nghỉ. Chỉ có không gian không ngừng rung động, từng tầng từng tầng hiện ra gợn sóng, khuếch tán ra.  

             Mí mắt không khỏi run lên, đại hán kia càng thêm kinh ngạc.  

             Hắn ta vạn lần không ngờ tới, sau khi Lệ Kinh Thiên sử dụng tuyệt học có thể ngang tài ngang sức với hắn ta. Mặc dù Hoàng Cực Thiên Ấn của nhân loại, vốn là vô địch nhưng có thể so sánh với sức mạnh của thể chất của linh thú.  

             Nhưng bản thân hắn ta là cao thủ của Long tộc, làm sao có thể để một người tùy tiện đánh ngang tay với mình? Quả thực vô cùng nhục nhã!  

             Nghĩ như vậy, đại hán nghiến răng nghiến lợi, cả khuôn mặt đỏ bừng.  

             Rắc!  

             Một tiếng vang giòn phát ra, thân thể đại hán kia lắc một cái, con ngươi trừng lớn, không ngăn được mồ hôi lạnh theo trán chảy xuống. Nhưng hắn ta vẫn cắn chặt hàm răng như cũ, nổi giận gầm lên một tiếng, ầm một tiếng, liền đánh ấn đài bay ra ngoài.  

             Thân thể Lệ Kinh Thiên run rẩy kịch liệt, sắc mặt đỏ bừng, phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, hung hăng nhìn chằm chằm đối phương, không cam lòng nói: “Được rồi, ngươi thắng, nhưng mà lần sau lão phu sẽ thắng trở về!”  

             "Hừ hừ, ngươi cũng không tệ, đây là lần đầu tiên ta bị một tu giả nhân loại cùng cấp đánh gãy một cánh tay đó!”  

             Quay đầu nhìn cánh tay phải đang run rẩy, đại hán lại nhìn Lệ Kinh Thiên cười lạnh nói: “Nhưng đáng tiếc, ngươi không có lần sau. Một cánh tay của ta bị đánh gãy, nhưng ta vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Nhưng ngươi đã bị ta đánh trọng thương, uy lực của Hoàng Cực Thiên Ấn đã giảm đi đáng kể, chỉ sợ thua là điều không thể nghi ngờ. Hừ hừ, chỉ cần ngươi chết, chẳng lẽ Lạc gia còn có một cao thủ cường đại khác bảo vệ sao? Hahaha…”  

             Nhìn hắn ta giống như một kẻ ngu ngốc, Lệ Kinh Thiên bất lực lắc đầu, xoay người bay xuống.  

             Lão phu sớm đã không phải người bảo vệ Lạc gia nữa rồi. Ta cùng lắm chỉ là tới luyện tay mà thôi, ai mà thèm chiến đấu sinh tử với ngươi. Huống hồ, sau này chúng ta chắc chắn còn có thể tái chiến, cái này không phải do ngươi. Chỉ cần ta bảo mấy lão quái vật kia không lấy mạng của ngươi, để ngươi luyện tay với lão phu mỗi ngày chắc cũng không có vấn đề gì!  

             Chậm rãi đáp xuống trước mặt mọi người, Lệ Kinh Thiên nhìn Cừu Viêm Hải thản nhiên nói: "Đến lượt ngươi!"  

             "Ta nói này lão Lệ, đã nói là luyện tay, ngươi liều mạng như vậy làm gì? Bản thân ngươi bị thương thì không sao, hắn ta bị thương một cánh tay, ta lại luyện tay với hắn ta, chẳng phải ta thắng không anh hùng sao? Hơn nữa, cái này cũng không kiểm tra được năng lực thực sự của ta?”  

             “Bớt đắc chí đi, hắn ta chỉ còn một tay nhưng vẫn có thể đánh nhau với ngươi, ngươi mau lên đi!” Nhẹ hừ một tiếng, Lệ Kinh Thiên cười mắng.  

             Không khỏi sửng sốt, đại hán kia không thể giải thích được khi nghe những lời này. Làm sao, thật sự có một người thực lực tương đương lão ta đang bảo vệ chỗ này, như vậy Lạc gia thật sự không đơn giản, có đến tận hai vị cao thủ Hoàng Giai đỉnh phong trấn giữ?  

             Trong lòng hoài nghi, đại hán kia có chút không thể tin tưởng được, nhưng khi Cừu Viêm Hải ở trước mặt, rốt cuộc hắn ta phát hiện, thật sự có một cao thủ Hoàng Giai đỉnh phong khác!  

             Khẽ mỉm cười, Cừu Viêm Hải cúi đầu trước, trên mặt đều là đắc ý: "Xin chỉ giáo!"  

             "Hừ, các ngươi đừng tưởng rằng hai Hoàng Giai đỉnh phong thì có thể thắng ta, nếu có khả năng này, hai người đã cùng lên, từng người từng người lên khiêu chiến, đúng là tự tìm đường chết!”  

             Vừa dứt lời, đại hán kia không nói lời nào đã vượt lên tấn công trước. Hiển nhiên, đối với hai người mạnh Hoàng Giai đỉnh phong như Lệ Kinh Thiên, hắn ta cũng rất kiêng kị, đành phải tốc chiến tốc thắng, tấn công trước.  

             Nhưng mà lần này, đúng là tốc chiến tốc thắng.  

             Ba phút sau, sắc mặt Cừu Viêm Hải có chút tái nhợt, thở hổn hển từng ngụm, khóe miệng còn có ít vết máu, trịnh trọng chắp tay về phía đối diện nói: "Không hổ là cao thủ Long tộc, đa tạ!”  

             Khuôn mặt không khỏi co rút, đại hán kia không còn gì để nói, cúi đầu nhìn một bàn tay khác đang bốc khói của mình, muốn khóc thành tiếng.  

             Em gái ngươi, thực lực người này còn không mạnh bằng người bên dưới, ta lại bị phế một cánh tay. Lại nói, Lạc gia này có lai lịch thế nào, tại sao có thể có hai đại cao thủ tọa trấn, hơn nữa cũng không dưới Bát Hoàng của nhân loại?  

             Bất kể thế nào, bọn họ chắc chỉ có hai cao thủ thôi, không có khả năng có người thứ ba nữa.  

             “Này, kế tiếp tới phiên người nào?”  

             Tuy nhiên, hắn ta vừa nghĩ tới ý niệm này thì Cừu Viêm Hải lại nói một câu, dội cho hắn ta một chậu nước lạnh từ đầu tới chân, lòng cũng trở nên lạnh lẽo.  

             Cái quái gì vậy, vậy mà có thật!  

             Vù!  

             Lóe lên một cái, một bóng trắng xinh đẹp đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, không nghi ngờ gì đó chính là Tuyết Thanh Kiến. Nhìn cả hai tay người nọ đều bị phế, Tuyết Thanh Kiến bất giác tức giận, chỉ vào Cừu Viêm Hải mắng: “Ngươi làm cái gì vậy, không phải nói chỉ luyện tay thôi sao? Sao ngươi lại giống Lệ lão đầu vậy, liều mạng như thế? Bây giờ hai tay hắn ta đều phế, ngươi để cho bà già này luyện tay thế nào? Sức mạnh Hoàng Cực Thiên Ấn của lão nương đo thế nào được?”  

             “Phu nhân, thật xin lỗi, nhất thời hưng phấn quá nên quên mất, hì hì hì…” Lúng túng gãi đầu, Cừu Viêm Hải cười rạng rỡ  

             Luyện tay? Các ngươi bắt ta để luyện tay?  

             Lần này, đại hán kia coi như thực sự nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, sau đó nhìn tu vi của Tuyết Thanh Kiến kia, lại là Hoàng Giai đỉnh phong liền không nhịn được hét lớn: "Này, gia tộc của các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ Hoàng Giai đỉnh phong?”  

             “Lúc trước không có, hiện tại…Những người này đều là Hoàng Giai đỉnh phong!”   

             Liếc nhìn hắn ta một cái, Tuyết Thanh Kiến chỉ một hàng người phía dưới, mọi người cũng rất mạnh, đạp chân đồng loạt bay lên trời cao, có chừng mấy trăm người, có mấy chục người là cao thủ đỉnh phong.  

             Nhìn thấy ào ào một đám hung thần ác sát khí thế khủng bố, khuôn mặt đại hán khẽ run rẩy, trong mắt bất giác có chút ươn ướt.  

             Em gái ngươi, đám người các ngươi đều là đồ giả dối, thực lực như vậy, đâu cần dựa vào Bát Hoàng, các ngươi chỉ cần trực tiếp đánh đổ bọn họ, cướp địa bàn là được rồi.  

             Hèn chi dám khiêu khích Long tộc của chúng ta mà không hề sợ hãi, thật đúng là không phải hạng người bình thường. Nhưng mà cũng may, lần này chúng ta cũng có chuẩn bị mà đến, nếu không thật sự lật thuyền trong mương.  

             Nghĩ đến đây, đại hán kia đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm một tiếng lên thẳng chín tầng trời.  

             Gràoooooo!  

             Không khỏi sững sờ, mọi người kinh ngạc nhìn hắn ta, không biết hắn ta đang làm gì. Nhưng rất nhanh, mặt hắn ta lộ ra nụ cười đắc ý: “Khà khà khà… Cho dù các ngươi có nhiều cao thủ hơn nữa thì cũng chết chắc, ta có mang theo người tới đây. Trừ ba vị trưởng lão Long tộc, còn có hơn hai mươi cao thủ Long tộc khác, thực lực của bọn họ cũng không kém ta, cho dù các ngươi có nhiều cao thủ Hoàng Giai hơn nữa thì cũng chết chắc, hừ hừ!”  

             "Cái gì?" Không khỏi giật mình, mọi người cùng nhau kêu to.  

             Há miệng cười lớn, đại hán kia hừ nhẹ nói: "Làm sao, sợ rồi?"  

             "Quá tốt, lại có thể luyện tay rồi, hahaha…”  

             Tuy nhiên, phản ứng của mọi người lại nằm ngoài dự liệu của hắn ta. Một người làm quan cả họ được nhờ, nhảy cẫng hoan hô.  

             Đại hán kia thấy vậy, trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Này, các ngươi điên rồi sao, ba vị trưởng lão Long tộc chúng ta là nhân vật cấp Thánh Giả, còn có hơn hai mươi cao thủ Hoàng Giai đỉnh phong muốn tiêu diệt các ngươi, vậy mà các ngươi còn cười được?"  

             "Dĩ nhiên là chúng ta rất vui mừng, mới vừa đột phá Hoàng Giai, đang muốn luyện tay thì có người đưa tới cửa, có thể không vui vẻ sao? Hahaha…”  

             Cười nhẹ lắc đầu, Mộ Dung Liệt liếc hắn ta một cái, thở dài nói: "Vốn dĩ chúng ta nghe nói ngươi là Long tộc Hoàng Giai đỉnh phong, vốn định bắt ngươi luyện tay. Dù sao Long tộc Hoàng giai, so với nhân loại Hoàng giai thì mạnh hơn nhiều, có thể đạt tới yêu cầu của chúng ta. Nhưng mà thấy ngươi đánh hai trận, chúng ta cảm thấy không cần phải đến địa phương nào đó để luyện tập. Chúng ta muốn khảo nghiệm năng lực của bản thân, thì cần phải tìm được nhân vật cấp Thánh Giả để đối chiến. Nghe nói trưởng lão của quý tộc tới, đương nhiên chúng ta rất vui vẻ!”  

             “Nhưng mà bọn họ chỉ có ba người, chúng ta phân chia thế nào?” Lúc này, Tửu Kiếm Tiên xông tới, đưa ra vấn đề khó khăn này.  

             Suy nghĩ một chút, Đan Thanh Sinh sâu xa nói: "Thánh Giả của Long tộc khẳng định không tầm thường. Đến lúc đó chúng ta có thể phân ba bốn người liên thủ đối chiến, không cần phải chia nhỏ!"  

             Nghe được lời này, mấy cao thủ Kiếm Vương không ngừng được gật đầu.  

             “Lát nữa để người mạnh nhất lại cho ta!”  

             Đột nhiên một tiếng quát nhẹ vang lên, mọi người quay đầu nhìn, chẳng biết Kiếm Đồng đã đi tới trước mặt bọn họ từ lúc nào, vẻ mặt đầy ngang ngược: “Ta là bội kiếm của cha ta, dưới tác động của cha, ta cũng đột phá Hoàng Giai đỉnh phong. Hiện tại lấy lực lượng thân thể của ta, miễn cưỡng gánh mấy con rồng thánh cũng không có vấn đề gì. Nếu các ngươi không gánh nổi thì có thể để cho ta!”  

             Mí mắt giật giật, mọi người đều liếc nhìn hắn với ánh mắt kỳ quái, lắc lắc đầu: "Yên tâm đi, sẽ không để cho ngươi có cơ hội ra tay đâu, thiếu gia cứ ở một bên nhìn xem là được rồi!”  

             "Mạnh miệng!" Hơi nhấp nhấp miệng, Kiếm Đồng quay đầu đi không tỏ ý kiến gì.  

             Nhìn thấy tất cả những điều này, đại hán kia đã hoàn toàn chết lặng. Đám người Lạc gia này tụ tập ở đây, con mẹ nó có còn là người không? Long tộc chúng ta tới tiêu diệt bọn họ, bọn họ lại muốn luyện tay? Chẳng lẽ bọn họ không sợ sao? Bọn họ có thực sự mạnh mẽ như vậy không?  

             Trong đầu có một trăm ngàn lý do tại sao, tam quan đại hán kia đã sụp đổ, trên thế giới này bị sao vậy, nhân loại đối mặt với Long tộc cao cao tại thượng, có thể phách lối như vậy sao?  

             Vù vù vù!  

             Đúng lúc này, từng đạo từng đạo tiếng xé gió vang lên, trước mặt mọi người xuất hiện mấy chục bóng đen, ba người cầm đầu chính là ba trưởng lão của Long tộc.  

             Nhìn đại hán kia một cái, Bạch Long trưởng lão chặn lại nói: “Xảy ra chuyện gì? Ngươi vừa mới phát ra tiếng cầu cứu với chúng ta, chẳng lẽ thật sự có cao thủ mai phục ở đây?”  

             Bờ môi khẽ run rẩy, đại hán kia khó khăn mở miệng, chỉ là nâng lên hai cánh tay bị phế đang rũ xuống của mình, chỉ về phía mấy trăm người.  

             Chuyển mắt nhìn, ba vị trưởng lão cũng không khỏi giật mình, làm sao lại có nhiều cao thủ Hoàng Giai như vậy? Sức mạnh đều đuổi kịp Bát Hoàng.  

             Không, thể lực của Bát Hoàng cũng không trâu bò như vậy, bên trong có thể còn rất nhiều Hoàng Giai đỉnh phong!  

             Vèo!  

             Bỗng nhiên, thân thể của ba vị trưởng lão khẽ run, cảm thấy sau lưng ớn lạnh, khi định thần nhìn lại, mới bất ngờ phát hiện trong đám cao thủ Hoàng Giai ở nơi này, có gần mười đạo ánh mắt đã hoàn toàn khóa chặt bọn họ, giống như đang nhìn con mồi, trong mắt tràn đầy hung mang trần trụi.  

eyJpdiI6ImVjdHBvTFBqenZKTnFKbFVOWjR3WUE9PSIsInZhbHVlIjoidTFaM2Q3akJOUkI5QWdvNXlKNHYyaDdwbytzSGpRUUoyUWVORzlUck5LTnd0TGoxbmlhQXBWODBtZ1VOM0lFQm1qUVVmNVY5R3hBc1MydW96SlBVU1lkT1UwUjNVemZyNnVZcjhMSDRCUUdrcHg2RXg5OHpvRDZjVllrQlJ2S2lNVkE2RWYzMlBQUjFGK1pqQ0F5QUZtZGpjcklBZUxxUWpvSTZYT3hGbW1wMWU1XC9mTEtoQ1I2enR5T01rd1NrempJZE9GUk94WEx3T05WXC9uQnVVXC9pdjlQS28wRHZ5MktrK1lJU052aHAwV0xVTlRNcjhDaDFIZWZLYWMzSUI2S05oWTBSRXlPV0dkUVk1SlJuMzMxQWFCcDhtWXR4QUdINk5ISkxrTnN1ZE95aU9aMFl6UTRzSjBXUStIMzhuYjFOTFR6bk9oVFRmMW5XN09BS093QkdRK1dwWll1SytCYWYxSEZrZVN1a0J6KzMzOFBGQWEyb2VmdHV4enRtWXZlMG1JdGpZdmZYZ0hoU2ZJSytTQ21GbEpUaFJQNXpFMitnY250NGdBa1M0QT0iLCJtYWMiOiJmNTY3NWNjMmY4MjljOGFjNzY5Y2NiNzBhMjhmMzk0NWY5M2FiNTlhOGVkODExNjI1YmY5YThkZmY4MWNjYmMxIn0=
eyJpdiI6IlVZZTVudEZJRnd5U0FJSVNCaTFBWHc9PSIsInZhbHVlIjoicnBiV0tFTDI0NGVTYUtDQ2JFTlwvUjNoanc2RFJ3aUcrdm9aS3Q0UzBvSVpMVGlCSloyZ0h6aUxvNHRrdUhuUk1SZk5nNWYwbHp2TDRuSWV1WXd1Q0RNOXBJamMyZk9JZWxPZWhveEZhNk1KZkNxZlpVK2tCQm5IWjVWQmNlbVNVRnlqOFBJazNxWDdaWEV3bHBnc0hBaE5GanNHTFJmaCs3TUVDUWN1TW96OVh6YXJQTkpUbFJQSmJHbmNnVXRTT3ZtT0E4MW1iXC91d1FqYzhMVjRVTmJ3PT0iLCJtYWMiOiIwOTAwODQyYTQxNzhhY2I4YzRkYThmMGNlNjI1ODE0ZGEyMzdhNmY2Zjk4NTMzZjBlZmI5MTJmODg4YjQwZTljIn0=

             Phải… Làm sao nhân loại lại dám nhìn Long Tộc bọn họ với ánh mắt như vậy? Hơn nữa còn là ba vị cao thủ Long thánh…

Ads
';
Advertisement
x