“Tất cả tìm đối thủ, xuất phát!”
Từ sớm đã mài đao xoèn xoẹt, cơn đói khát khó nhẫn nhịn từ lâu, trong ánh mắt của Mộ Dung Liệt và các cao thủ Lạc gia đều như mang ánh lửa thiêu đốt, chỉ với một tiếng hô to, tất cả đều đồng loạt chạy đến các cao thủ Long tộc. Những người còn lại thấy vậy cũng đuổi theo sít sao và liên tục hô hào.
Ba vị trưởng lão thấy tình hình như thế cũng phải giật nảy người, bọn họ quay đầu lại nhìn nam nhân vạm vỡ đó và nói với vẻ ngạc nhiên: “Thế này là sao, ngươi không để lộ thân phận của bọn ta cho bọn chúng biết?”
“Làm rồi!”
Nam nhân vạm vỡ đó đành lắc lắc đầu và nở một nụ cười khổ: “Cũng bởi vì đã để lộ thân phận cho nên bọn chúng mới trở nên tự mãn hơn, trong lòng bọn chúng chẳng sợ chúng ta một chút nào, có vẻ như bọn chúng đã muốn có một trận chiến với chúng ta từ lâu!”
“Bà nội nó, còn có chuyện như vậy nữa sao? Chỉ là một lũ con người thôi mà khi gặp được Long tộc lại không hề có một chút kính nể nào, lần này nếu không sát nhất cảnh bách (răn đe, đánh đòn cảnh tỉnh bằng cách trừng trị một người để những kẻ khác lấy đó làm gương, thấy đó mà không tiếp tục liều lĩnh), thì quả thật ta không còn mặt mũi nào mà đi khắp thiên hạ!”
Đột nhiên Bạch Long trưởng lão tức giận khi nghe những lời này, nhìn cao thủ Lạc gia đang lao đến giống như thủy triều dâng lên, lão ta vẫy mạnh tay và hô to, xong rồi cầm đầu chạy đến: “Đi theo lão phu, đã nhiều năm nay Long tộc không thị oai, e rằng những kẻ thấp bé này đã quên mất sự đáng sợ của Long tộc chúng ta, bây giờ hãy nhắc cho bọn chúng nhớ lại một chút đi!”
Gầm!
Tiếng rồng gầm rú vang tận chân trời. Chỉ trong một nháy mắt hơn hai mươi vị cao thủ Long tộc đã bắt kịp lão ta, bọn họ lao vào đánh nhau với những người Lạc gia rất ác liệt.
Ầm!
Làn sóng va chạm hùng hồn mạnh mẽ lan rộng khắp xung quanh khiến cho đại địa rung động, bầu trời rung lắc. Hơn hai mươi người của Long tộc năng nổ đánh bại mấy trăm cao thủ của Lạc gia. Ngay cả những trưởng lão của Long tộc, mỗi người cũng phải chống lại ít nhất ba đến bốn cao thủ Kiếm Vương.
Từ đó có thể thấy được thực lực của Long tộc, quả thật danh bất hư truyền (danh tiếng xưa nay như thế nào thì thực tế quả đúng như vậy), vượt xa con người tận mấy chục lần.
Nhưng mà, vào lúc này, vì một điều nọ mà sâu tận trong đáy lòng thật sự cảm thấy có một nỗi sợ hãi không tên, đương nhiên không phải vì Lạc gia đại diện cho con người, mà là Long tộc tự nhận bản thân mình mạnh nhất!
Thần Long Bãi Vĩ!
Trong lòng hét lên một tiếng, Bạch Long trưởng lão hội tụ tất cả sức lực của toàn thân rồi tung ra một chưởng, với ánh sáng trắng tỏa ra nóng rực và trận gió điên cuồng mãnh liệt đã hóa thành ảo ảnh của một chiếc đuôi rồng to lớn đến mấy trăm trượng và mạnh mẽ xóa sạch mọi thứ ở phía trước. Bất cứ nơi nào từng bị càn quét đều gây rung chuyển không gian, từng tấc đất bị vỡ vụn, vết nứt tối đen nứt ra trên mặt đất như màng nhện dày đặc bung ra.
Mới có một lần tấn công mà đã mạnh mẽ dữ dằn đến như thế, nếu thật sự bị nó quật trúng thì toàn bộ thành Lạc gia đều sẽ bị san bằng trong phạm vi mấy nghìn dặm, có muốn tìm cũng tìm không ra một mảnh vụn thừa nào.
Phần Thiên Yến Vĩ Trùng!
Thiên Long Kình Thiên Trảm!
Lôi Phá Toái Thiên Kích!
Đúng vào lúc này, Mộ Dung Liệt, Đan Thanh Sinh và Bách Lý Ngự Lôi đồng loạt ra tay, ba đường kiếm đạo Hoàng Cực Thiên Ấn của mỗi người mạnh mẽ ập đến. Một âm thanh của sự va chạm vang lên, trong nháy mắt chiếc đuôi rồng ảo ảnh đó đã vỡ nát thành các mảnh vụn và biến mất không còn vết tích.
Đùng đùng đùng!
Cơ thể Bạch Long trưởng lão run lên, lão ta liên tục lui về phía sau tận năm bước rồi khó khăn lắm mới ổn định lại được, khi lão ta ngẩng đầu nhìn thì trong ánh mắt của lão ta đã tràn đầy sự ngạc nhiên.
Sao có thể có khả năng này, ba con người Hoàng Cực Đỉnh Phong này lại có thể kết hợp với nhau để ngăn một con rồng thiêng của lão phu, tuy đó chỉ là giai đoạn đầu của rồng thiêng, nhưng mà... Rốt cuộc bọn người này là bọn quái quỷ nào, chắc chắn không phải cao thủ Hoàng Giai bình thường!
Trong một khoảnh khắc, sắc mặt của Bạch Long trưởng lão trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều, hình như lão ta đã hiểu vì sao những người này lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra bản thân bọn họ cũng là quái vật!
Sau lần tấn công đó, ba người Đan Thanh Sinh bọn họ cũng phải lùi về sau năm bước, khi ngẩng đầu nhìn Bạch Long trưởng lão, trong ánh mắt của bọn họ vừa toát lên sự hoảng sợ vừa lộ rõ vẻ hăng hái.
Quả không hổ danh là Thánh cao thủ của Long tộc, nếu như ba người bọn họ không kết hợp với nhau thì tuyệt đối không phải là kẻ địch của người ta. Chẳng qua, như vậy cũng tốt, nếu bọn họ không thể sử dụng toàn bộ sức lực thì sao có thể nói đến chuyện hiệu quả của việc luyện tập được chứ?
Chỉ có cao thủ như này mới có khả năng khiến cho bọn họ nỗ lực hết mình và phát huy tất cả năng lực ẩn dấu trong cơ thể.
Trong lúc đó, ánh mắt của ba người bọn họ như được thắp thêm ngọn lửa hưng phấn, bọn họ nóng lòng muốn được tỷ thí (thi đấu về võ nghệ hoặc tài trí một cách không khoan nhượng).
Tương tự, ở các góc còn lại, hai trưởng lão Hắc Long và Xích Long cũng đang gặp phải vấn đề nan giải, vẻ mặt cũng trở nên âm tình bất định (tức tâm trạng đang không ổn định). Về phần khác, hơn hai mươi cao thủ Hoàng Giai của Long tộc, tuy không gặp phải những người mạnh mẽ vô địch giống như mấy người Đan Thanh Sinh bọn họ, nhưng với bấy nhiêu người Hoàng Giai của Lạc gia thì mười đánh một thôi cũng khiến cho bọn họ sứt đầu mẻ trán.
Vô tình, trận hỗn chiến giữa hai bên thay đổi thành trận chiến cầm cự, vào lúc bắt đầu, cao thủ của Long tộc tràn trề sự hăng hái, nhưng rồi cũng chợt nhận ra rằng hình như lần giao chiến với con người của bọn họ không hề đơn giản như thế. Đừng nói như kiểu một hơi thôi là tiêu diệt toàn bộ phe kia, có thể đánh thắng hay không vẫn còn là một câu hỏi.
Khi chứng kiến tất cả chuyện này, nam nhân vạm vỡ, người có mặt từ lúc đầu của Long tộc chỉ cười khổ và lắc đầu thở dài.
Ôi, rốt cuộc bọn họ đã đâm đầu vào nơi nào vậy, nơi đây hoàn toàn không phải là nơi những con người bình thường tụ hội đâu! Thực lực của những người tu hành ở đây đã vượt xa những người tu hành bình thường từ lâu, còn vượt qua cả linh thú.
Nhất là mấy cao thủ so chiêu với ba vị trưởng lão kia, e rằng cao thủ Hoàng Giai của Long tộc cũng kém hơn cả vạn lần. Dù sao trong Long tộc cũng không có ai có khả năng cản được trưởng lão chỉ bằng sức mạnh của ba bốn người, nhưng bọn họ…
“Thượng Cổ Cường Giả!”
Bỗng nhiên, sau vài chiêu với mấy người Đan Thanh Sinh bọn họ, cuối cùng sắc mặt của Bạch Long trưởng lão cũng trở nên nghiêm trọng, lão ta phát ra tiếng thì thào.
Nghe được câu đấy, khuôn mặt của hai người Xích Long và Hắc Long hơi nhăn lại rồi nhẹ nhàng gật đầu. Còn sắc mặt của những người còn lại thì sửng sốt rồi tạm thời ra khỏi vòng chiến, không hiểu vì sao mà lại nhìn lão ta.
Nghiêng mình lách qua, nam nhân vạm vỡ có đôi tay bị tàn phế đi đến bên cạnh trưởng lão hỏi sự nghi ngờ trong lòng mọi người: “Bạch Long trưởng lão, ngươi nói Thượng Cổ Cường Giả gì?”
“Nghe nói thời kì thượng cổ của con người có xuất hiện những sự tồn tại lớn mạnh sánh ngang với linh thú Long tộc. Trong số đó vượt qua chúng ta rất nhiều, thậm chí còn ngang hàng với năm vị Thánh Thú đại nhân, đó là Thượng Cổ Thập Đế”
Mi mắt khẽ run run, Bạch Long trưởng lão nhẹ nhàng kể lại rõ ràng: “Vào thời điểm đó, môn hạ của Thập đế đều là những Cường Giả tu hành, bọn họ đều là những tồn tại có thể so sánh với Long tộc, nhưng thật đáng tiếc tất cả Cường Giả đều bỏ mạng sau một trận chiến lớn. Cơ thể mạnh mẽ Long tộc và linh thú của chúng ta đều là trời ban cho, từ khi sinh ra đã có, từ trước đến nay chưa có gì thay đổi, nhưng nguồn sức mạnh to lớn của con người đã thất truyền. Cho nên bây giờ thực lực của con người mới thua kém hơn linh thú, mặc dù môn phái tu luyện Thất Thánh Sơn nắm giữ rất nhiều phương pháp tối cao của con người cũng vậy thôi, thế mà hôm nay bọn họ…”
Nói đến đó, Bạch Long trưởng lão im lặng, Hắc Long trưởng lão suy nghĩ một chút rồi rầu rĩ nói: “Bọn họ khiến cho chúng ta nhớ đến cách chiến đấu của những Cường Giả thời thượng cổ, nếu không thật sự sử dụng hết toàn bộ thực lực, sợ là sẽ khó nắm chắc được phần thắng. Tất cả đệ tử của Long tộc nghe lệnh, hiện hình dáng Chân Long. Trong trận chiến này, chúng ta phải dốc hết toàn lực để ứng phó!”
Cái gì, hình dáng Chân Long?
Tất cả đệ tử của Long tộc đều run lên, mọi người còn có chút sững sờ.
Hình thú của đệ tử Long tộc là hình dáng của Chân Long, một khi đã hiện nguyên hình thì thực lực cũng tăng lên rất nhiều.
Nói tóm lại, bản thân bọn họ đã có thực lực mạnh mẽ, mặc dù đang ở hình dạng con người nhưng cũng có thể hất văng những cao thủ con người có cùng cấp bậc ra xa tận hơn một trăm tám mươi con phố. Trừ khi bọn họ gặp phải tình huống sống còn mới không tiếc rẻ mà hiện nguyên hình chân thân. Vì trong lòng bọn họ vẫn có sự kiêu ngạo, vẫn cho rằng con người yếu ớt nhỏ bé không đáng để bọn họ dốc hết toàn lực ứng phó và nhìn thấy hình dáng chân thân của mình.
Theo như truyền thuyết kể lại, ngoại trừ thời kỳ thượng cổ, vào năm mươi vạn năm trước, bọn họ hiện chân thân đúng một lần để dồn ép đợt tấn công của Thất Thánh Sơn, từ đó trở đi không còn ngoại lệ nào nữa, nhưng cả trăm triệu lần bọn họ cũng không ngờ rằng ngày hôm nay bọn họ có đến hơn hai mươi người, thậm chí còn chưa đến mức sơn cùng thủy tận (tức cùng đường bí lối) vậy mà phải hiện ra chân thân?
Thế này… Có phải đã quá xem trọng con người bọn họ, đáng sao?
“Hắc Long trưởng lão, ngài…”
“Đừng nói nhiều, nếu như bọn có có sức mạnh của Thượng Cổ Cường Giả, vậy thì đáng cho chúng ta hiện ra chân thân để đối chiến!”
Trong ánh mắt của Hắc Long vô cùng kiên định, lão ta quay đầu lại nhìn hai vị trưởng lão khác: “Theo truyền thuyết vào thời thượng cổ khi Long tộc chiến đấu với con người đều dùng chân thân, các ngươi nghĩ thế nào?
Tất cả đều gật đầu đồng loạt, hai người kia cũng lộ ra một nụ cười tươi: “Tán thành!”
Vừa dứt lời, đột nhiên ba vị trưởng lão mạnh mẽ dậm chân, chỉ trong nháy mắt đã rời khỏi vòng chiến, bay thẳng lên chín tầng trời. Sau đó, ba tiếng rồng gầm chứa đựng đầy khí phách hiên ngang, cơ thể lung lay, bỗng nhiên có ánh sáng rực rỡ chói mắt tỏa khắp nơi. Đơi một lúc sau, ánh sáng đó mới dần dần mờ đi, ba con rồng to lớn cao cả trăm trượng màu hồng, trắng, đen xuất hiện bên trên bầu trời, còn che lấp cả mặt trời, với khí thế mạnh mẽ lẫm liệt, chỉ vẫy nhẹ chiếc đuôi rồng đã có ngay một trận gió lớn rít lên.
Chẳng qua thành Lạc gia chỉ có khoảng một trăm dặm, dường như dưới cơn gió lớn mãnh liệt này tòa thành cũng lung lay muốn ngã xuống, có nguy cơ sẽ sụp xuống.
“Khí thế của ba lão già này còn mạnh hơn lúc nãy mấy chục lần!”
Tròng mắt không nhịn được mà co rút lại, Đan Thanh Sinh cũng sợ hãi vô cùng, cuối cùng sắc mặt của lão ta cũng trở nên nghiêm trọng: “Ta nói này mọi người, chuyện này trở nên quá phiền phức rồi, không còn đơn giản là luyện tập nữa. Với ba bốn người vây quanh một con rồng, đoán chừng cũng ngăn không nổi mất!”
Nét mặt khẽ run lên, trong lòng Mộ Dung Liệt vô cùng căng thẳng, hắn ta còn toát ra mồ hôi lạnh: “Đúng vậy, quả không hổ danh là Thánh Giả của Long tộc, quả nhiên có thủ đoạn. Nếu chúng ta chặn không được thì cả thành trì sẽ bị san bằng thành mảnh đất phẳng phiu, một chút cơ nghiệp mà chúng ta vừa mới xây dựng ở Thánh Vực, cũng sẽ bị phá hủy hoàn toàn!”
Đầu óc nặng trĩu, khuôn mặt mọi người đều hiện rõ sự nghiêm túc.
“Người Lạc gia các ngươi, không thể không nói các ngươi rất đáng tự hào khi có thể khiến cho bọn ta hiện ra hình dáng Chân Long để đối phó với các ngươi, chẳng qua thật đáng tiếc, dừng ở đây thôi!”
Nam nhân vạm vỡ có đôi tay bị thương của Long tộc cũng nhìn mọi người với ánh mắt tà ác, hắn ta lắc đầu cười nhạo: “Bọn ta từng lấy một trăm Long Thánh ở hình dạng Chân Long để đối phó với một nghìn Thánh Giả, phá hủy một tòa Thánh Sơn. Tuy bây giờ chỉ có ba Long Thánh, nhưng với hơn hai mươi người Hoàng Giai mạnh mẽ của Long tộc thì chuyện các ngươi phải chết chẳng có gì phải nghi ngờ. Các ngươi nên hiểu rằng hình dáng Chân Long Hoàng Giai cũng đã đủ để sánh ngang với Thánh Giả con người các ngươi, ha ha ha…”
Nam nhân vạm vỡ kia khẽ cười rồi cũng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống của rồng, trong nháy mắt hắn ta đã hóa thành một Thổ Long lớn hơn mười trượng rồi giương nanh múa vuốt. Tuy hai bộ móng rồng phía trước của hắn ta vẫn còn bị thương, nhưng hào quang của phần khí thế này cũng đã đủ để cho một số ít Hoàng Giai bình thường của Lạc gia sợ hãi đến mức cứng đơ người.
Ngay sau đó, những tiếng gầm của rồng vang lên liên tục, ban nãy còn đang đối đầu với cao thủ Long tộc, một người đấu với một người mà giờ đã biến hóa thành con rồng to lớn, rong chơi trên chín tầng trời còn gầm lên không ngừng.
Cả bầu trời đều bị bóng đen bao phủ, giống như hiện tượng thế giới bị tiêu diệt.
Bất thình lình, một giọng nói lười biếng vang lên, tiếp theo là tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến tai mọi người, bóng dáng mang y phục màu đen đang từ từ bước lên phía trước…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất