Đệ Thất Thánh Sơn, trong một đại điện huy hoàng, sáu người già tụ họp lại tạo thành hình một vòng tròn, họ lần lượt ngồi trên những chiếc ghế rộng rãi, hai mắt họ khép hờ lại, cao cao tại thượng, họ lạnh lùng liếc nhìn ba người nam nhân đang đứng ở vị trí trung tâm, không nói lời nào.  

             Ba người đó cũng không dám ngẩng đầu, họ chỉ cung kính quỳ ngay tại đó, im lặng không lên tiếng.  

             Vị trưởng lão râu dài ngồi ở vị trí cao nhất nhìn họ một lúc lâu, sau đó khẽ gật đầu, lão ta lạnh lùng lên tiếng nói: “Các ngươi chính là những người tài giỏi được bọn ta tuyển chọn trong hàng ngàn vạn thánh giả trong mấy ngày nay, lần này phái các ngươi xuống núi để thay thế đám người Từ Thiên Xuyên, nắm bắt Hoàng Vực, hy vọng các ngươi có thể tận tâm tận lực, đừng đi vào vết xe đổ của bọn họ!”  

             “Mong sơn chủ yên tâm, bọn ta nhất định sẽ dốc hết sức mình, không phụ niềm hy vọng của mọi người!” Ba người họ uy phong lẫm liệt hét lớn nói.  

             Sáu lão già hài lòng gật đầu, họ đưa mắt nhìn nhau rồi nở một nụ cười rạng rỡ.  

             Tuy rằng đám người Từ Thiên Xuyên  ở Hoàng Vực đã khiến cho bọn họ thất vọng vô cùng, nhưng Thánh Sơn của bọn họ không có gì nhiều ngoài đệ tử. Lần này đã tuyển chọn vô cùng nghiêm ngặt mới chọn ra được ba vị đệ tử tinh anh xuất sắc tài giỏi đi thay thế bọn họ, chắc là sẽ không có vấn đề gì lớn lắm, ha ha ha.  

             Lão già râu dài khẽ vẫy tay rồi cười vui vẻ, lão ta bảo ba người họ lui xuống: “Đi về đi, ba ngày sau bắt đầu hành động!”  

             “Dạ sơn chủ!” Ba người họ cúi người bái lạy, sau đó lùi bước rời khỏi nơi này.  

             Tiếp theo đó lão già râu dài lại nhìn sang mấy người còn lại nói: “Ba tên đệ tử này, lão phu thấy cũng được lắm, không tự kiêu tự đại, vô cùng hữu dụng. Chắc là dư sức để nắm bắt Hoàng Vực đây!”  

             “Đúng vậy đúng vậy!”  

             Mấy người còn lại khẽ gật đầu, nhưng mà rất nhanh sau đó có một vị lão già lông mày bạc trắng khẽ cau mày, lão ta có chút nghi ngờ hỏi: “Đúng rồi, cái lão già họ Mạnh đó đã xuống núi để giáo huấn cái đám trẻ con đó, lão ta cũng đi lâu rồi, sao bây giờ còn chưa thấy hồi âm gì? Vả lại gần đây, ba người đó đều không hồi báo tin tức gì cho sơn môn, chuyện này đúng là có chút kì quặc!”  

             Mọi người khẽ khép hờ mắt lại, họ nhìn nhau rồi cũng cảm thấy có chút ngập ngừng.  

             Lão già râu dài suy nghĩ một hồi rồi thản nhiên vẫy vẫy tay, vui vẻ cười nói: “Ha ha ha… Không sao đâu, có lẽ ba tên nhóc con đó bị lão già họ Mạnh đó dạy dỗ đến thảm rồi, nên không còn mặt mũi để báo tin cho sơn môn nữa. Bây giờ có lẽ bọn chúng đang cố gắng sửa chữa sai lầm, cật lực chỉnh đốn cảnh loạn lạc ở Hoàng Vực. Suy cho cùng, bọn họ đang diệt trừ tận gốc cái đám gian tà Lạc gia, xây dựng lại uy nghiêm của Thánh Sơn, không phải cũng cần có thời gian hay sao? Có lẽ giờ lão già họ Mạnh đó đang quan sát và thúc giục bọn chúng đó, có lão già đó ở đó thì sao lại có sự kì quặc gì xảy ra chứ? Ha ha ha…”  

             Khi mọi người nghe thấy lời này thì gật đầu hiểu rõ, họ bình tĩnh mỉm cười.  

             “Báo… Sơn chủ, có chuyện lớn không hay rồi!”  

             Đột nhiên chính vào lúc này, có một tiếng hét ngạc nhiên gấp gáp truyền vào từ phía bên ngoài cửa. Lão già râu dài khẽ nhíu mày, vẻ mặt lão ta có chút không vui, lão ta hét lớn nói: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, la lối om sòm, còn ra thể thống gì nữa chứ? Mau mau đi vào trong bẩm báo!”  

             “Sơn chủ, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”  

             Một người thanh niên có gương mặt tuấn tú, chạy đến sắp ngã nhào bước vào, có lẽ hắn ta là Linh Vương Cảnh đỉnh phong, hắn ta chạy vào nhìn thấy sáu vị sơn chủ thì liền quỳ rạp xuống đất, ăn nói không đầu không đuôi: “Phản rồi, phản hết rồi…”  

             “Ngươi nói cái gì phản rồi, nói rõ cho lão phu nghe xem!”  

             “Người của Hoàng Vực phản rồi!”  

             Da mặt của người đó khẽ run lên, vẻ mặt hắn ta vô cùng kinh ngạc, lão ta hét lớn nói: “Ba vị huynh đệ Từ Thiên Xuyên đều đã bị người của Lạc gia giết hại cả rồi, đầu của họ bị treo ngay ở cổng thành của Lạc gia. Vả lại bọn họ còn dán cáo trạng trong khắp Hoàng Vực, nói là muốn thay trời hành đại, diệt trừ Thất Thánh Sơn của chúng ta…”  

             “Cái gì chứ?”  

             Người đó còn chưa kịp nói xong thì sáu lão già ngạc nhiên đến mức mất hồn, lão già râu dài đó càng nhíu chặt mày hơn, bốp một cái, lão ta vung tay vỗ vào ghế, rồi tức giận đứng thẳng dậy: “Trước giờ làm gì có chuyện này, Lạc gia này đúng là không biết trời cao đất dày, đến người của Thánh Sơn mà bọn họ cũng dám giết chết, còn dám hô hào một cách quang minh chính đại thế hả? Hừ hừ, đúng là một đám đáng chết mà. Người đâu, phái mấy vị trưởng lão đi xuống núi một chuyến, trừ khử tận gốc Lạc gia này cho ta. Để cho mấy người ở Hoàng Vực đó thấy, người dám to gan như thế sẽ nhận lấy hậu quả gì, hứ!”  

             Da mặt của tên đệ tử đó khẽ giật giật, hắn ta nghe thấy mệnh lệnh này thì đã sắp bật khóc thành tiếng, hắn ta không có bất kì hành động gì,  

             lão già râu dài đó không khỏi thấy bất ngờ, lão ta hét lớn nói: “Ngươi còn ngây người ra đó làm gì nữa hả, sao không mau đi truyền lệnh đi?”  

             “Sơn chủ, ta cảm thấy mấy vị trưởng lão vẫn chưa đủ đâu, chuyện này sáu Thánh Sơn hợp lực lại với nhau, cùng nhau tham dự vào mới phải…”  

             “Cái gì chứ, một gia tộc nơi Hoàng Vực yếu ớt, mấy vị trưởng lão của Thánh Sơn vẫn không đủ để thu phục bọn họ hay sao? Lão phu còn cảm thấy mình đã phái nhiều người rồi đó!”  

             Bộ râu dài không ngừng run lên, lão già râu dài đó tức giận nhìn xuống người bên dưới rồi nói: “Rốt cuộc ngươi là đệ tử của lão già nào vậy hả? Đến mệnh lệnh của sơn chủ mà ngươi cũng dám ăn nói hàm hồ, chỉ tay nhúng chân vào sao?”  

             Tên đệ tử đó mím môi, hắn ta cung kính lạy một lạy nói: “Sơn chủ, đệ tử không dám, chẳng qua là vẫn còn có một việc nữa, đệ tử vẫn chưa kịp bẩm báo. Đợi sau khi sơn chủ nghe chuyện này xong thì định đoạt cũng sẽ không muộn đâu ạ!”  

             “Nói!”  

             “Đệ Lục Thánh Sơn… đã hoàn toàn bị tiêu diệt rồi…”  

             Ợ!  

             Cơ thể của sáu lão già có mặt lúc đó đều run lên, bọn họ vô cùng bất ngờ, đồng tử của họ khẽ co rút lại, vẻ mặt họ vô cùng khó tin, sau khi lão già râu dài đó ngây người vài giây thì mới dùng giọng run run hỏi: “Ngươi… Ngươi mới vừa nói gì thế?”  

             Trong lòng người đó cười khổ, hắn ta lại nhắc lại lần nữa, lão già râu dài đó mới đưa tay gãi gãi mái tóc thưa thớt của mình, lão ta vô cùng ngẩn người ra. Như thể lão ta hoàn toàn không tin đây là sự thật, lão ta đi đi lại lại mấy bước, khoa tay múa chân.  

             “Đây là chuyện thế nào vậy?”  

             Cuối cùng lão già râu dài đó mới hét lên, lão ta tức giận nói: “Đệ Lục Thánh Sơn của lão già họ Mạnh đó có rất nhiều cao thủ, ở Thánh Vực, không có mấy người dám gây chiến với nơi đó, chứ đừng nói đến người tiêu diệt nói đó, căn bản là không có ai. Ngươi nghe được tin tức này từ đâu vậy, đừng có mà ăn nói lung tung!”  

             Người đó khẽ cong môi xuống, môi hắn ta hơi mấp máy: “Khởi bẩm sơn chủ, ta cũng hy vọng tin tức này là giả. Nhưng mà ta đã phái người đi Đệ Lục Thánh Sơn kiểm tra rồi, nó thật sự đã bị tiêu diệt rồi. Cả cái đỉnh núi đều đã bị san bằng thành đất đồng bằng, khắp nơi đều có những ngọn lửa màu vàng kì quặc, có muốn dập tắt cũng không được. Ngọn lửa đó trải dài hàng vạn dặm, bây giờ nó vẫn đang cháy bập bùng ấy, đã cháy mấy tháng trời rồi. Nếu như sơn chủ không tin thì có thể tự mình đi kiểm tra thử xem.”  

             Bốp!  

             Lão già râu dài đặt mông ngồi lên ghế, hai mắt lão ta mở to, trong mắt lão ta tràn ngập sự khó hiểu.  

             Nếu như tên đệ tử này đã nói chuyện này thành ra như thế rồi, có chứng có cớ, tự mình đi điều tra tình hình thực tế rồi, vậy thì chuyện này có tám chín phần là sự thật, không thể nào giả được.  

             Nhưng mà sao lại… Đường đường là một Thánh Sơn…  

             Da mặt tức giận giật giật, tất cả những lão già đều như chìm vào trong mảng mây mù, đồng thời trong lòng họ tràn ngập sự sợ hãi. Nếu như Đệ Lục Thánh Sơn đã bị người ta tiêu diệt một cách dễ dàng thế rồi, vậy thì mấy Thánh Sơn còn lại của bọn họ, không phải cũng sẽ.…  

             Vừa nghĩ đến đây, đám sơn chủ cao cao tại thượng hệt như thần linh hàng ngàn năm, đây lần đầu tiên trong cuộc đời họ, cơ thể họ không ngừng run lên bần bật, từ tận đáy lòng họ dấy lên nỗi sợ hãi thật sự.  

             “Ai, rốt cuộc là do ai làm? Ngươi đã điều tra ra hay chưa?”  

             “Đối phương có uy lực lớn như thế, nếu như không muốn người ta biết, thì làm gì có chuyện dễ dàng điều tra ra như thế?” Nghe thấy giọng nói kinh sợ của lão già tóc dài, lão già lông mày bạc đang ngồi ở một bên, giơ cánh tay run run lên nói, gương mặt lão ta tràn ngập sự sợ sệt.  

             Mọi người nhìn lão ta một cái rồi khẽ gật đầu, gương mặt họ ngày càng trở nên nghiêm trọng.  

             Lúc này tên đệ tử đó khẽ cúi người, hắn ta ôn tồn lên tiếng nói: “Khởi bẩm các vị sơn chủ, chuyện này không cần phải điều tra, có người đã lên tiếng thanh minh thừa nhận rồi!”  

             “Ai?” Mọi người đồng thanh hét lớn, trong mắt họ tràn ngập sự hồi hộp.  

             Người đó trầm ngâm hồi lâu rồi lẩm bẩm lên tiếng nói: “Lạc gia…Ở Hoàng Vực ạ…”  

             “Cái gì?”  

             “Khởi bẩm sơn chủ, nguồn gốc đầu tiên của thông tin này chính là đến từ bảng cáo trạng của Lạc gia. Nghe nói Mạnh sơn chủ từng ghé qua Lạc gia, còn mang gia chủ của bọn họ đi, nhốt vào trong ngục. Bởi vậy Trác Uyên, đại quản gia của Lạc gia mới tức giận tự mình đi đến Đệ Lục Thánh Sơn, không những đã cứu được gia chủ về, mà còn san bằng cả Thánh Sơn luôn ạ!”  

             Khi nói đến chuyện này, người đó cứ như thể đã tận mắt chứng kiến vậy, trong mắt hắn ta lóe lên một tia lo sợ, hắn ta nuốt nước bọt nói: “Vốn dĩ lúc đầu khi Lạc gia tung tin chinh phạt thì không ai tin cả. Nhưng bây giờ Đệ Lục Thánh Sơn đã bị tiêu diệt rồi, dân chúng trong Hoàng Vực đã nhốn nháo cả lên, đều đổ dồn về Lạc gia, nói họ đã lập được công lớn, đồng thời cũng bàn tán về Thánh Sơn của chúng ta. Lúc này đây, cả Hoàng Vực đều đang có ý đối đầu với Thánh Sơn của chúng ta, họ đã trở thành kẻ địch của chúng ta!”  

             “Sơn chủ, đây chính là lý do tại sao khi nãy đệ tử không đi truyền mệnh lệnh của người ấy ạ. Tạm thời chưa nói đến chuyện bây giờ cả Hoàng Vực là kẻ địch của chúng ta, một khi người của Thánh Vực chúng ta vừa xuất hiện sẽ bị người người hô đánh, có lẽ sẽ bị không ít cặp mắt nhòm ngó. Một mình Lạc gia có thể có được sức mạnh hủy diệt Đệ Lục Thánh Sơn, chúng ta không thể tùy tiện hành động được, nếu không thì bao nhiêu trưởng lão có đi cũng chẳng khác gì xác chết cả, mong sơn chủ minh xét!”  

             Da mặt khẽ run lên đôi chút, hai tròng mắt của lão già râu dài xém chút đã rớt ra ngoài rồi, hai tay lão ta khẽ nắm chặt lại, lão ta lên tiếng hét lớn nói: “Một gia tộc nhỏ bé ở Hoàng Vực, sao lại có thể tiêu diệt Thánh Sơn trong nháy mắt được chứ? Trong chuyện này nhất định có sự khác thường…”  

             “Đúng vậy, năng lực như thế vô cùng hiếm thấy trên đời, trừ khi là…”  

             “Trừ khi cái gì?” Lão già tóc dài nhìn thấy lão già lông mày bạc nói chuyện thì nhanh chóng lên tiếng hỏi.  

             Lão già lông mày bạc trầm ngâm hồi lâu rồi nhìn sang mấy người còn lại nói: “Từ ngàn xưa có một truyền thuyết, không biết các vị đã nghe qua hay chưa?”  

             “Ngươi chính là nói…”  

             “Không sai, thập đế sa cơ, ngũ thú đi ở ẩn, thủy tinh không xuất hiện, Thánh Sơn trường tồn!” Ánh mắt trở nên kiên định, vẻ mặt lão già lông mày bạc đó nghiêm trọng nói: “Nghe nói sau thời thượng cổ, những cao thủ tuyệt thế lần lượt biến mất, Thánh Sơn đã từ từ nắm giữ được Thánh Vực này. Nhưng mà vẫn còn một câu nói khiến cho các cao thủ vừa nghe thấy đã thấy sợ, đó chính là…”  

             “Kính Nguyệt Tiểu Trúc!” Lão ta còn chưa nói xong thì mọi người đã đồng thanh lên tiếng nói.  

             Lão già lông mày bạc gật đầu hiểu rõ, lão ta tiếp tục nói: “Không sai, truyền thuyết nói rằng chủ nhân của Kính Nguyệt Tiểu Trúc, Kính Nguyệt tiên sinh chính là một cao thủ thông thiên trường địa, cao thủ vô song. Trước đây, người của Thánh Sơn môn không biết trời cao đất dày nên đắc tội với người đó, kết quả là khiến cho hàng vạn vị thánh giả của Thất Thánh Sơn chết trong môn phái mà không biết lý do tại sao. Ai cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng mối họa này do người cấp dưới gây ra, người ở trên phải gánh chịu. Từ đó về sau, quy củ của Thất Thánh Sơn đã không cho động đến Thủy Kính tiên sinh và người của môn phái đó nữa nữa.”  

             “Nhưng mà nhiều năm như vậy rồi, Thánh Sơn đã ngày một phát triển, cũng không còn có người động đến Thủy Kính Tiên Sinh nữa, mọi người cũng từ từ quên đi chuyện này rồi. Nhưng giờ đột nhiên Đệ Lục Thánh Sơn lại bị tiêu diệt, chuyện này đột nhiên khiến lão phu nhớ tới những lời dặn dò của các trưởng bối, có khi nào…”  

             “Lạc gia chính là người của Thủy Kính Môn?”  

eyJpdiI6IndkUHhoSEVXcjZ0WlMrTW1sNVdcL0N3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlwvcytuMWdtbmxDb1p2a2N5NldEeDE3MHJXcExvckx4RHBNNG9TaUZ6a1Q5a0R1K0tYRXNPcW4xZndcL1VzV0p6OFAyNE1sYjdtWlZzZyt2XC9OMEl5VVJ6ZElGNlFwbnBmU2x5SUlKVTZIdkpiSGs3bDFsSFVUVm5objRTOVwvVmlWZXZ0TDVNS0JJQms5S0FtMFY5SGVJeXdobDFNNlRSUE9QdlJMN2JEN2tka1U9IiwibWFjIjoiMDEwZGM3ODlmMTViZDVmM2ZlMmJmZWQ3ZjY1YzM4N2E0YTBmNmY4ZjFmYTkyODRhZmM3ODIxNTlhZjkyNDNjZiJ9
eyJpdiI6Ilh5WUVmeXRFZXFJSVRVZW5qNTNaWmc9PSIsInZhbHVlIjoiRFBrUEJWXC9Xb3JpOWhwbnpPY2Q3UXNEZzJnU0gzVlAzMmFoR25qZ3VGd0hRZDA1N1hhalwvY01ST1wvZlRSOWtoZ2FObjFCaDd0ZEUwSGJ3UU9xZkordjV5ZUQ2K01QbzhLSGdJSTFZRTZsY25DMGRUN01UUFFoK0JRcHhudG9KdjNJb2R1WTdhQ1wvVXpLaUNRMmpNTExHWCtFXC8zS3ByWGRWNm9tTm9nSGhpNlVUU3NcL3BLMFEyNmszWU1GaWtONmY4N01kZVwvNDJQZDR3TmswVUJjMEg2bGxpQWJLdHdxc1RjQ1ZNcWZUckxvcFVwYUQzWDBiY2xwRjZWZzlPSHRrZThON3hrbHhiMm1XREVvSlNuTDAyWlFZZ0NtdVJkYktCYU9wZVd5VDA4a093bzh1aVZ4V0tCYm81aWlSZk9cL1dcL1RwNTJkNkN2THNmNXVjN2NmXC82MVQ0Q2FrR04xa1JcL0VKNjUrNlY4VFp2ZGlEOTlDc2pvNWVpamxOVyt5cGZuc1NCazNNVXZwRm9JS3ZraHpUMjgwejF3PT0iLCJtYWMiOiJjNzUyMjBlMWE0OGRmZWQ0Yjk5ZGJiZTQwZTgyY2I4ZWZlMWUwZjkwZTBjMTE3MTY3MzhkZmRmMjg3MGI4ZjA2In0=

             Nếu như chuyện này thật sự là như thế, thì bọn họ thật sự đã động phải vị tử thần có chết cũng không nên động vào rồi.

Ads
';
Advertisement
x