"Ban nãy, cô bị nó nhập vào..."  

 

Khoảng một khắc đồng hồ sau!  

 

Cuối cùng, Diệp Bắc Minh cũng giải thích xong.  

 

Lúc này, Ngư Huyền Cơ mới bình tĩnh lại, giọng như muỗi kêu: "À... thì ra là vậy... thế tôi... Diệp công tử.. anh chống vào tôi rồi..."  

 

"Khụ khụ..."  

 

Diệp Bắc Minh vội vàng buông Ngư Huyền Cơ ra: "Ngư cô nương, cô mặc quần áo vào trước đi!"  

 

"Ò."  

 

Người sau còn lưu luyến buông Diệp Bắc Minh ra!  

 

Sau đó sờ nhẫn trữ vật.  

 

Lấy một bộ quần áo, chuẩn bị mặc vào!  

 

Mà đúng lúc này, Diệp Bắc Minh run lên!  

 

Đôi mắt ánh lên nét mừng rỡ!  

 

Anh lập tức khoanh chân ngồi xếp bằng, thần hồn tiến vào nghĩa địa Hỗn Độn!  

 

Chỉ vì.  

 

Sau khi cắn nuốt Huyết Sát Chi Mẫu, nghĩa địa Hỗn Độn đã mở ra tầng bốn!  

 

Nhưng trong mắt Ngư Huyền Cơ, Diệp Bắc Minh khẽ run lên, sau đó lập tức ngồi xuống, nhắm mắt lại, kiểu thờ ơ với cô ta!  

 

'Trời ơi... vừa nãy anh ấy còn run lên... chẳng lẽ... anh ấy yếu?'  

 

Ngư Huyền Cơ che miệng.  

 

...  

 

Cùng lúc đó.  

 

Diệp Bắc Minh đã đi thẳng đến tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn với tốc độ nhanh nhất.  

 

Lúc trước, khi mở ra tầng ba ở nghĩa địa Hỗn Độn, anh chỉ thấy một thanh Trảm Thiên Kiếm bị gãy!  

 

Hơn nữa.  

 

Không gian ở tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn cũng không rộng!  

 

Sau khi cắn nuốt Huyết Sát Chi Mẫu, Diệp Bắc Minh kinh ngạc thấy, khu vực tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn tự nhiên rộng mênh mông!  

 

Cả tầng biến thành hình cái phễu, hơn nữa chỗ nào cũng đầy các loại binh khí bị sứt mẻ!  

 

Có cái lơ lửng trên không trung, có cái thì cắm xuống đất!  

 

Đao, thương, kiếm, côn, đỉnh, tháp... các loại binh khí, đủ mọi loại!  

 

Hơn nữa.  

 

Số binh khí này còn có tạo hình cực kỳ cổ xưa!  

 

Một số giống với binh khí mà tu võ giả ở Đại La Vũ Trụ hay dùng, nhưng phần lớn là Diệp Bắc Minh chưa thấy bao giờ, nó khác hẳn binh khí ở thế giới này!  

 

"Đây... tình huống gì đây? Sao tầng ba trở nên khác thế?" Diệp Bắc Minh sửng sốt.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng bay ra!  

 

Lượn khắp tầng ba một vòng!  

 

Cuối cùng, tiểu Tháp hít sâu nói: "Nhóc con, rõ ràng nơi này là một khu mộ binh khí!"  

 

"Mộ binh khí?"  

 

Diệp Bắc Minh ngẩn ra.  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục thản nhiên nói: "Nghĩa địa Hỗn Độn! Cậu nghĩ nó chỉ là mộ của tu võ giả thôi à?"  

 

"Không! Nó còn là mộ của binh khí!"  

 

Diệp Bắc Minh cứng ngắc: "Mộ của binh khí?"  

 

Giây tiếp theo.  

 

Không hiểu sao, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục lại rung rung, rồi còn chủ động bay ra, lượn quanh tầng ba nghĩa địa Hỗn Độn, bay lượn mãi!  

 

Nó còn bật ra tiếng nức nở!  

 

"Chủ nhân... tôi thấy buồn quá... hình như... đã có rất nhiều binh khí chết ở đây!"  

 

"Mỗi món binh khí đều mạnh hơn Tiểu Huyết! Có cái bị chủ nhân vứt bỏ! Có cái chiến đấu cùng chủ nhân rồi bị hỏng! Có cái thì chủ nhân chết, chúng cũng bị kẻ địch chém nát..."  

 

"Chúng thật đáng thương! Tiểu Huyết không muốn bị giống chúng đâu..."  

 

Nói xong.  

 

Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục bay vào tay Diệp Bắc Minh, khẽ run!  

 

Diệp Bắc Minh có thể cảm nhận được nỗi bi thương của nó: "Tiểu Huyết yên tâm! Tôi sẽ không để cô giống chúng đâu!"  

 

An ủi kiếm Càn Khôn Trấn Ngục xong, Diệp Bắc Minh chuyển tầm mắt, nhìn sang cuối mộ binh khí!  

 

Chỗ đó có một cánh cửa đá.  

eyJpdiI6IklwVThXVmEyTWtrU3I3WlwvOG05XC9HUT09IiwidmFsdWUiOiIraHVYa2FIeHJkdU9qWncxNjEyVEpGK2w1RkYxVWtTZ0pwS29LU1ZQV0pjK1JqdFZXNXJwOUdiSGFxNXgwVTdRIiwibWFjIjoiZjUyODAxMmRjODQyZmVkM2M0YWNjYzI0MWY0MzgzNTU3YmMyY2NjMTAwMDQyOGNjNmUyMDE4N2E1ZDBhYzZkOCJ9
eyJpdiI6InptMkZ0UE12Y3k4MTZqVmViUFBBcGc9PSIsInZhbHVlIjoic3FPMHFJajNZZHNybW1rWXZQN1VkTnUydFRCY2V3NDAyc3BZT0pTUklCWGpneWxET1I2Y0xEZVNCN251SUdRam5nR2RabUxZSnhjN01yRkxIRWFWQUFBdDF6QnJPYjJLM1wvcHNsYUVpYm9JSld6YXBGejU2NDByUUJ4cHVuMU9mIiwibWFjIjoiODg5ZGY3NmNiNmNmMDVmOTFmNGZlZTIzNzUxOTI2NmY4YzZlYjUyNWE3ZTdlMTliYmVlMjU2NTNjZmVmNGYwZCJ9

"Tiểu Tháp, ông bảo trong tầng bốn có gì?"

Ads
';
Advertisement
x