Sắc mặt Chu Nhược Giai lạnh như băng! 

 

 

Lạc Dao tức đến nghiến răng ken két! 

 

"Láo xược!" 

 

Liễu Như Yên cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, quát lên một tiếng: "Hai tên các ngươi, quỳ xuống cho bổn đế!" 

 

Uy thế Thiên Đế, đáng sợ đến thế! 

 

Một luồng áp lực không thể chống đỡ quét tới, cơ thể Lý Nhược Trần và Vương Mãnh đều chấn động! 

 

"Phụt!" 

 

Cả hai phun ra một ngụm máu tươi, đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất! 

 

Liễu Như Yên ra lệnh: "Mau xin lỗi đồ nhi của ta!" 

 

"Yô! Như Yên Thiên Đế, khí phách lớn nhỉ!" 

 

"Bảo đồ nhi của lão phu xin lỗi? Liễu Như Yên, ngươi xứng sao?" 

 

Hai giọng nói gần như đồng thời vang dậy cả đại điện! 

 

Hai bóng người cũng gần như cùng lúc bước vào đại điện! 

 

Một người chống gậy, lưng còng! 

 

Người còn lại cao lớn, khoác một bộ chiến giáp màu đen! 

 

Hai luồng khí tức cảnh giới Thiên Đế trào dâng, đồng loạt lao thẳng về phía Liễu Như Yên! 

 

Cộp cộp cộp! 

 

Liễu Như Yên bị ép lùi lại hơn chục bước, ngã ngồi bật xuống chiếc ghế ban nãy: "Các ngươi, thật ngông cuồng!!!" 

 

"Thanh Long đạo nhân!" 

 

"Tiêu Vô Địch!" 

 

Ánh mắt tất cả khách khứa đều khẽ chấn động! 

 

Thanh Long đạo nhân, sư phụ của Lý Nhược Trần, cảnh giới Thiên Đế! 

 

Tiêu Vô Địch, sư phụ của Vương Mãnh, cảnh giới Thiên Đế! 

 

"Đồ nhi, còn không đứng dậy?" 

 

Hai người lại gần như đồng thanh. 

 

"Vâng, sư phụ!" 

 

Lý Nhược Trần đứng dậy. 

 

Vương Mãnh phủi bụi trên người, lau vệt máu nơi khóe miệng: "Sư phụ, đồ nhi làm người mất mặt rồi!" 

 

Tiêu Vô Địch nhe răng cười: "Không tính là mất mặt! Dù sao người ta cũng là cảnh giới Thiên Đế, con không chống đỡ nổi là chuyện thường!" 

 

"Đợi ngày con bước vào cảnh giới Thiên Đế, có thể tìm Liễu Như Yên tỉ thí một phen!" 

 

Vương Mãnh cười đểu: "Sư phụ, con muốn 'tỉ thí' với bà ta trên giường!" 

 

Tiêu Vô Địch và Vương Mãnh liếc nhau, phá lên cười ngạo mạn! 

 

"Ha ha ha ha ha!" 

 

Cả đại điện chìm vào sự im lặng chết chóc! 

 

Chỉ còn tiếng cười của hai sư đồ vang vọng! 

 

Sắc mặt Liễu Như Yên âm trầm đến mức như sắp nhỏ máu, năm ngón tay siết chặt tay vịn ghế! 

 

Rầm! Một tiếng, tay vịn nát vụn thành bột! 

 

"Muốn chết!" 

 

Liễu Như Yên gầm lên một tiếng giận dữ! 

 

Trực tiếp ra tay với Vương Mãnh! 

 

Tiêu Vô Địch cười lạnh: "Liễu Như Yên, hôm nay là ngày đại hỉ của Lăng Tiêu Thần Triều, bổn đế không muốn động thủ với ngươi!" 

 

"Cút!" 

eyJpdiI6IjF3Y0QwazJyK01sUzVTRGNLanlLQkE9PSIsInZhbHVlIjoiZU9zRVJLbFV6emhLdFc2S1JkOUpJb0hzU0VPZkVJaWxDMXFKNE1DWER6WTNcL3N5eVlXWlJkSmtKRVNsK1BTVFEiLCJtYWMiOiIxMTIzNjZmMmQyMmE3YWMwZTI3OWMxOWFiZDVlMDE3ZjVmMDY5MTVhNTdkMzY3ZDVjMGFkNGQ0NjQ2MzdkMTkzIn0=
eyJpdiI6IjZWRUZKXC9NaEg0WEVJeXpNOEswMHpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1PUnRWMmhZYXcrYVJxSFdGXC9RbkZMbFwvOHEwRmtGNGZDOHJZTUozZEZ3ZHR6TnRPN3Y4N1d3WWlKaWJWK2FYcTF6ZUR4NXlVaHlrVmJpRGNGampvSkdPYU03b2t1TUI3NjdBM1pZSTRmVTBxR3RaVjBIT2dXMlZ6TUdSZ0taXC9qIiwibWFjIjoiMzljYjdkYTJlZTdjYmQ0Y2VkMTk5YjU1YjM4Mzk1YWM0YTQ1Y2U3MjcyZGZkNWExNjZlYzNlZTI3YWUxMzQyYyJ9

Ads
';
Advertisement
x