Giơ tay vung nhẹ một cú! 

 

Liễu Như Yên bị đánh bật lùi lại! 

 

"Đồ nhi, thấy chưa? Cảnh giới Thiên Đế cũng có chênh lệch!" 

 

Tiêu Vô Địch một tay đặt sau lưng, tay kia chỉ vào Liễu Như Yên: "Ví dụ như loại Thiên Đế thế này, đối phó cảnh giới dưới Thiên Đế thì đúng là áp bức!" 

 

"Nhưng, cùng là cảnh giới Thiên Đế, loại này chính là rác rưởi nhất!" 

 

"Trời ơi…" 

 

"Sỉ nhục người quá!" 

 

Khách khứa có mặt đồng loạt cúi đầu, trong lòng chấn động vô cùng! 

 

Đây là cảnh giới Thiên Đế đó!!! Vậy mà bị sỉ nhục thế này? Đúng là giống như đang nằm mơ vậy! 

 

Vương Mãnh nhe răng cười: "Sư phụ, đồ nhi hiểu rồi!" 

 

Liễu Như Yên hoàn toàn phẫn nộ: "Giết!" 

 

Pháp tắc Thiên Đế bùng phát! 

 

Cả đại điện Lăng Tiêu Thần Triều rung chuyển kịch liệt! 

 

"Dừng tay!" 

 

"Như Yên Thiên Đế, xin dừng tay!" 

 

"Hôm nay là ngày đại hỉ của Lăng Tiêu Thần Triều, xin các vị nể mặt Lăng Tiêu Thần Triều ta một chút!" 

 

Từng giọng nói vang lên, một đám người cấp cao của Lăng Tiêu Thần Triều xuất hiện. 

 

Hai cảnh giới Thiên Đế, hàng chục cảnh giới Đại La đỉnh phong! 

 

Trong đám người có một thanh niên, được quần thần vây quanh như sao chầu nguyệt, đứng cạnh Lăng Tiêu Thần Chủ! 

 

"Lục Tôn!" 

 

Chu Nhược Giai nhìn thấy người này, suýt nữa thì mất bình tĩnh, vẫn không nhịn được mà hét lên: "Lục Tôn!!! Diệp Bắc Minh có thật đã chết dưới tay ngươi không? Trả lời ta!" 

 

Mọi người sững lại! 

 

Hiển nhiên. 

 

Ai nấy đều không ngờ Chu Nhược Giai lại lên tiếng vào lúc này! 

 

Lục Tôn nhíu mày. 

 

Người bên cạnh thấp giọng: "Cô ta là Thái Thượng Thần Nữ, Chu Nhược Giai! Vị hôn thê của Diệp Bắc Minh!" 

 

"Thì ra vậy!" 

 

Lục Tôn chợt hiểu ra. 

 

Nhìn Chu Nhược Giai, khóe môi nhếch thành nụ cười giễu cợt: "Chu cô nương, xin lỗi nhé! Đã giết vị hôn phu của cô rồi!" 

 

"Có điều, khi ấy Diệp công tử không biết sống chết, lại dám tranh Đạo Kiếp Quả với ta!" 

 

"Ta vốn không nỡ giết hắn! Nhưng hắn tự tìm đường chết, nên ta đành một chưởng kết liễu hắn!" 

 

Vừa nói. 

 

Lục Tôn dài giọng than thở: "Diệp công tử dù sao cũng là Hỗn Độn Thể! Một cái tát đã chết, có chút đáng tiếc." 

 

"Ngươi…" 

 

Mắt Chu Nhược Giai đỏ ngầu: "Ta không tin! Bắc Minh chưa chết!" 

 

Lục Tôn giơ tay lên, một thanh bảo kiếm cổ kính từ nhẫn trữ vật của hắn ta bay ra! 

 

'Keng' một tiếng, rơi xuống đất! 

 

"Chu cô nương, nhận ra chứ? Bội kiếm của Diệp công tử!" 

 

"Ta thấy không tệ, giết hắn xong liền mang về!" 

 

Chu Nhược Giai nhìn kỹ! 

eyJpdiI6IkhkRkIwTnNIUmVNMnFMYlM0UzFGaGc9PSIsInZhbHVlIjoiRFBIU2UwaThOMllYYmhcL0xBWWNtdnRRWGU0QWpGeVlKbWp4ZXUyNWRnYmNpODJkRElSYXdiVjlQWEtYSWd0aFAiLCJtYWMiOiI3ZjgyYmVjMDE0OTEwOWNjMGE4NWM2NWVmMTczN2Y4YTAzYmM1NjBjZjdkMzY2OWE1YzExNzI3MTJmM2ViMzk1In0=
eyJpdiI6Im40dFdwWUs5azVKUVN3WW1tUWhtcHc9PSIsInZhbHVlIjoiT0NkK0JJT0RwTk1tTGk3N1RqWmhtcHRURlhFSDhyVk1iRmdUcmVhSDU2bVdYYlY5dEdkV1lremxZMTVCeGJQN2lnRGh4cmtLMkEwNzVzRnVxUkRnUVNCU0YzN3o1V2JmY21SVlM3ZmdPa0xFYU1oODJhZzNRVGNuT2FESktFVjdaM3pPeTQwazhmNnkyUlJmXC9HU05kdz09IiwibWFjIjoiYjg4ZWNiY2NmYmFjMDI2N2ZmYzI0OGIyYjIwN2E0MThhN2QxZGY1YTc3NGU3ZGI5ZWJiNzFkYWMxOTQ1NmFkMCJ9

Thanh kiếm nằm dưới đất chính là Càn Khôn Trấn Ngục Kiếm!

Ads
';
Advertisement
x