"Còn loại rác rưởi như ngươi! Ngươi hãy mở to mắt, nhìn kỹ đây!"
Dứt lời.
Diệp Bắc Minh dùng một tay bóp cổ Lục Tôn, năm ngón tay đâm vào như kim thép!
"Ah!"
Một cơn đau ập đến.
Lục Tôn run dữ dội, đốt cháy tinh huyết trong người!
"Lĩnh vực giết chóc! Lĩnh vực vô địch!"
Lục Tôn quát to.
Hòng mở lĩnh vực pháp tắc của mình ra, nhưng lại kinh hãi phát hiện, Diệp Bắc Minh cũng có khả năng đặc biệt là khống chế lĩnh vực phép tắp giống Chu Nhược Giai!
Lục Tôn không có sức mà đánh trả!
"Thẳng cổ lên mà xem, không được chớp mắt!"
Anh chế trụ xương cột sống của Lục Tôn.
Roẹt!
Anh trực tiếp rút phăng nó ra khỏi người Lục Tôn.
"A!"
Lục Tôn hét lên thảm thiết, muốn chống cự, nhưng lại kinh hãi phát hiện!
Ngoài việc không dùng được lĩnh vực phép tắc, ngay cả sức mạnh trong người cũng thua xa Diệp Bắc Minh!
"Lại đây!"
Anh khẽ hô.
Cây trường thương vàng rực của Lục Tôn bay vào tay Diệp Bắc Minh, nó xuyên qua người Lục Tôn như xuyên qua hình rơm vậy!
Keng!
Cắm trên võ đài!
"Trời ơi!"
"Lục Tôn... yếu đến nỗi không chịu nổi một kích thế sao?"
Không ít tu võ giả trợn tròn mắt.
"Không đúng! Lục Tôn vốn bị thể chất Đại Đạo đả thương, vừa rồi lại bị Diệp Bắc Minh đánh lén, thực lực hiện giờ rất yếu, ta đoán sức hắn bây giờ còn chưa được một phần mười lúc huy hoàng!" Có người lý giải.
Không ít người gật đầu!
Cũng phải.
Nếu Lục Tôn ở thời kỳ đỉnh phong, Diệp Bắc Minh không thể là đối thủ của hắn ta!
"Tiếc quá! Mấy vị sư phụ của Lục Tôn không tới!"
"Đúng vậy! Nếu mấy sư phụ cảnh giới Thiên Đế của hắn mà ở đây, chắc chắn sẽ không để hắn bị người ta vũ nhục như này!"
Con ngươi của rất nhiều tu võ giả khẽ co lại.
Tu võ giả bị rút mất cột sống!
Rồi còn bị người ta dùng binh khí của mình, ghim mình xuống võ đài!
Diệp Bắc Minh khẽ quát: "Lạc Dao!"
Lạc Dao ngẩn ra: "À? Ta...?"
Lúc này, Diệp Bắc Minh gọi cô ta làm gì vậy?
"Cô nói tôi nghe, trước khi tôi đến! Ai ở đây đã bắt nạt Nhược Giai?"
"Có ai thì nêu lên, không được sót từ nào!"
Giờ phút này, trên người Diệp Bắc Minh tỏa ra mùi cực kỳ nguy hiểm!
Không chỉ Lạc Dao.
Tất cả các tu võ giả xung quanh võ đài đều có một ảo giác, tựa như đứng trên võ đài kia không phải một con người, mà là một vị vua muôn thú khát máu!
Những người dưới đài, đều là những con thỏ non có thể sẽ bị nuốt chửng bất cứ lúc nào!
"Hắn, Khổng Lãng, hạng tám bảng Hạo Thiên, từng trêu ghẹo Nhược Giai mấy câu...
"Ngươi, lên đây chịu chết đi!"
Đợi chương mới up lên đã bạn nhé!!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất