Diệp Bắc Minh giơ một ngón tay, chỉ thẳng vào Khổng Lãng! 

 

 

Toàn trường lặng ngắt như tờ! 

 

Tất cả mọi người ngây ra! 

 

"Kiêu ngạo thế?" 

 

"Đệt! Người đó là Khổng Lãng đấy!" 

 

Không ít tu võ giả nhếch môi cười ý vị! 

 

Đợi xem Khổng Lãng sẽ trả lời thế nào! 

 

"Diệp Bắc Minh! Ngươi coi bản công tử là ai vậy? Ta chỉ trêu người phụ nữ của ngươi mấy câu? Thế mà ngươi sỉ nhục ta thế này?" Khổng Lãng tức run cả người. 

 

Trên thân bừng lên một ngọn lửa đỏ! 

 

"Được thôi! Bản công tử cũng muốn xem xem, ngươi giết ta kiểu gì!" 

 

Một tiếng gầm giận dữ vang lên! 

 

Khổng Lãng lao thẳng lên trời, phóng như điện về phía Diệp Bắc Minh đang ở trên võ đài! 

 

Sát khí trên người Diệp Bắc Minh bùng nổ, anh giơ chân đá một cước! 

 

Phanh! Một tiếng rầm vang lên! 

 

Trong tầm mắt của mọi người, Khổng Lãng giống như tự lao ra, húc thẳng vào bàn chân Diệp Bắc Minh! 

 

"A!" 

 

Một tiếng hét thảm vang lên! 

 

Hai má của Khổng Lãng nổ tung, cơ thể rơi bịch xuống võ đài như chó chết, khóe miệng còn liên tục ọc máu! 

 

"Tam Thiên Bạo Lãng! Ra đây cho ta!" 

 

Khổng Lãng giận tím mặt, điên cuồng gào lên! 

 

Hắn ta hít sâu rồi đốt cháy tinh huyết! 

 

Nhưng lại kinh hãi phát hiện, lĩnh vực Tam Thiên Bạo Lãng của mình không hề hiệu quả! 

 

"Sao lại thế này..." 

 

Đến lúc này. 

 

Khổng Lãng mới hiểu, vì sao Lục Tôn lại bị áp chế dễ dàng như vậy, lĩnh vực pháp tắc đều không hiệu nghiệm! 

 

Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu! 

 

Răng rắc! 

 

Một tiếng giòn tan vang lên! 

 

Khổng Lãng nghe thấy tiếng đầu mình nổ tung, ngay cả thần hồn cũng nổ tung dưới cước đạp này! 

 

Hạng tám bảng Hạo Thiên, Khổng Lãng, chết! 

 

Quần chúng im bặt! 

 

"Người tiếp theo!" 

 

Diệp Bắc Minh như Diêm Vương điểm tên, lạnh nhạt nhìn về phía Lạc Dao: "Còn ai nữa?" 

 

Lạc Dao ngẩn ra, ngây ngốc nhìn chàng trai ngông cuồng trên võ đài! 

 

Trên đời này thật sự có người, giết thiên tài trên bảng Hạo Thiên như giết gà mổ heo sao? 

 

Nếu là trước đây, chắc chắn Lạc Dao sẽ bảo: ăn nói linh tinh! 

 

Hôm nay. 

 

Trong lòng Lạc Dao chỉ có một cái tên: có, Diệp Bắc Minh! 

 

"Ực... hắn, Dương Vũ, hạng bảy bảng Hạo Thiên! ... Hắn bảo có thể tát ngươi một phát chết luôn, còn muốn mời Nhược Giai ăn cơm, ngắm trăng... sau đó..." Lạc Dao run run nói. 

 

"Cùng về phòng!" 

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng trọng. 

 

Nhắm thẳng Dương Vũ: "Ngươi? Có thể chết rồi!" 

eyJpdiI6ImZxS3kyRmZoR1BqUG1tOWdmekhINWc9PSIsInZhbHVlIjoiYmRLbDZ2YzdyRVFnQXJEam5BczUxb1hkVVlUeTBTTHJXajU2a1FnNmw5QmpDcGVXRmdIWEVKNG9xSDhSNzNGNyIsIm1hYyI6IjBmYmQ1NDgwNDRjMzNlMjI4NDQ2YTNlZDg0NmUyYzU2M2Q4NTVlMGZhNDcwMjVhNTQyNzFhNGZhNzc4ZTk4ODkifQ==
eyJpdiI6ImFhd2RjM1lmRnBwdkNJTmhTbjBcL0FnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik4ycFZWSUE1ZEhvMkVCaGlsb0tXaG5oRHQ0a0dLXC9yWkNpNEtTZjhKcEZpdlBHWEJyekE0anBzWlVkRENiOFZzT1E3VXplcDIyVXl2OURPTisydDhJR0dDeHNaQ3lzcnQ5TFk4UnI4R2VpVGNlcW8wbDc5TVo0VjB3c2NJaVZpZmxDamlQM0FlVElPcjF5K1ZSNmFydEduUzBBcEh0N0FkdVNraElnRmh3STl0bE41VFhiZHRlZzJBb0lIXC80NjM0aXpHWDJUWUhIaUVnSXM3WVdaXC9cL0VyWk5qZWRUekkyMGxtcVdFQXIzK3JibGlkakFQTFVDSVYraU5LeE1zVDllSUxYc0hHYkVoa3F1ajJYMHBaOVwvSklYR3NLZ25xd1kySTF5R3hmb1IyekpkXC9uWXlNUWRGcnVzVUl1a3B3MUdWU1wvUXdEdzhLMHBpR0hhWnNWUEhETjB6MmdnbWtiXC9OcEFUUEpvVFBhWFN1S01MRkduZXBxZGJiZXhyaVFUbzJjMlwvYllaTHVoNFRIbDFcL2tkMVZYcUx3PT0iLCJtYWMiOiI3OTVlNGM2M2I2MTgzYmZkZDhiNTJhMTJhYjVlYjMxZjNlZDE4ZTMzNjFkOWRiZWFjMzJlOTQ2YzEzMDg3MzYwIn0=

Ads
';
Advertisement
x