"Tất cả cút hết cho ta! Ai dám xen vào trận quyết chiến công bằng giữa ta với hắn, ta giết!" Thiếu niên gầm lên, sợ ba người ảnh hưởng đến tính công bằng của trận đấu.
Diệp Bắc Minh có chút cạn lời.
Tiểu tử này đúng là một kẻ cuồng võ ngu ngốc!
Dù rơi vào cửa sinh tử vẫn không cho ba người kia ra tay. Diệp Bắc Minh vì thế cũng nương tay đôi chút.
"Nương tay làm gì? Tiếp tục đi!"
"Hoặc là! Đánh chết ta, hoặc là, ta sẽ giết ngươi ngay bây giờ!" Thiếu niên gào lên giận dữ.
Mặt mũi bị đánh lệch cả đi, vẫn không chịu phục.
Diệp Bắc Minh cạn lời, đang định ra tay!
"Dừng tay! Diệp công tử, xin thủ hạ lưu tình!"
Không gian hư vô chợt gợn sóng, một người phụ nữ mặc áo vàng kim lao tới.
"Tránh ra, ta muốn tỷ thí công bằng với Hỗn Độn Thể!"
Bốp!
Một tiếng tát giòn tan đánh thiếu niên quay về thực tại!
"Diệp công tử, xin lỗi, đầu óc nó có vấn đề!"
Diệp Bắc Minh khựng lại.
"Chị…"
Thiếu niên vừa nhìn rõ người phụ nữ trước mặt liền run lên theo phản xạ, như bị huyết mạch áp chế.
Hắn ta vẫn cứng đầu: "Em muốn đánh với hắn…"
Bốp!
Lại thêm một cái tát.
Người phụ nữ mặc áo vàng kim giận dữ nói: "Muốn chết phải không? Ai cho em tới gây chuyện với Diệp công tử?"
Cô quay đầu.
Mỉm cười nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, tôi tên là Kim Chân Chân, đây là em trai tôi, Kim Vô Bệnh!"
"Nó không phải 'Vô Bệnh', nó là não có bệnh, anh đừng để tâm!"
"Chị, hắn rất mạnh, em không bệnh…"
Kim Vô Bệnh vừa mở miệng, tai đã đau nhói vì bị Kim Chân Chân véo mạnh.
Kim Chân Chân nghiến răng uy hiếp: "Em nói lại xem? Chị véo đứt tai em bây giờ!"
"Chị! Nhẹ thôi, em có bệnh, em có bệnh!"
Kim Vô Bệnh đành đầu hàng.
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
"Diệp công tử, xin lỗi! Tôi đến từ nhà họ Kim của Hoàng Kim Thần Tộc."
"Nhà họ Kim chúng tôi không tranh đấu với đời, chỉ làm ăn buôn bán! Phiền một nỗi, em trai tôi hiếu thắng hiếu chiến! Trên Hỗn Độn Thiên Bảng, hễ ai lọt vào mắt nó, nó y như mắc bệnh, cứ lao đi khiêu chiến người ta, lại còn nói vừa phân thắng bại, vừa quyết sinh tử!"
Kim Chân Chân thở dài bất lực.
"Chị! Đó là số mệnh của tu võ giả!" Kim Vô Bệnh tức giận gầm lên.
Bốp!
"Là số mệnh đúng không? Là số mệnh đúng không!"
"Chị cho em biết thế nào là số mệnh! Chị cho em biết thế nào là số mệnh!" Kim Chân Chân rút ra một cây roi da.
Kim Vô Bệnh bị đánh đến nhảy dựng lên, sau cùng chỉ còn biết ngậm miệng xin tha.
Kim Chân Chân lúc này mới bước đến trước mặt Diệp Bắc Minh, lấy ra một chiếc thẻ màu vàng đưa cho hắn.
"Diệp công tử, chuyện hôm nay xem như tôi nợ anh một ân tình."
"Về sau có việc gì, cứ liên hệ với tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ giúp anh miễn phí một lần! Chỉ một lần thôi nhé!" Kim Chân Chân mỉm cười, kéo Kim Vô Bệnh nhanh chóng rời đi.
Diệp Bắc Minh liếc qua chiếc thẻ!
Nhà họ Kim của Hoàng Kim Thần Tộc quả thật dấn thân đủ lĩnh vực!
Luyện đan, luyện khí, đấu giá, trận pháp, các loại tin tức, thứ gì cũng có!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất