Ông ta tên là Cầu Khung, tu vi sớm đã bước vào cảnh giới Niết Bàn, mà sau Niết Bàn vượt qua được ranh giới sinh tử thì chính là Thánh Giả.
Trong đám cao thủ cảnh giới Sinh Tử nơi đây, ông ta là người có thực lực cao nhất.
Hành động liên thủ của sáu đại Ma tông chống lại Thiên Tinh Các cũng chính là do ông ta bày ra.
Nhưng lúc này, ông ta lại có chút không hiểu nổi.
Rốt cuộc trong tháp thử luyện đã xảy ra biến cố gì?
"Cầu trưởng lão, bây giờ phải làm sao?”
Mấy vị trưởng lão khác nhìn ông ta hỏi, lúc này họ cũng không có chủ ý nào hay ho.
Trong mắt Cầu Khung lóe lên một tia hung ác, ông ta lạnh giọng nói:
"Bất kể là ai lấy được thần cốt Thanh Long thì cũng chỉ là một tiểu bối mà thôi. Lão tử đã tốn bao nhiêu tâm sức, chẳng lẽ lại để uổng phí? Kẻ nào dám lấy thần cốt, lão tử sẽ lấy mạng kẻ đó! Không cần bận tâm cái quy tắc không được động thủ với hậu bối!”
Bình thường, cho dù là cao thủ Ma đạo, bậc trưởng bối cũng đều kiêng kỵ ra tay với hậu bối.
Một là rất mất mặt, hai là phá vỡ giao ước ngầm giữa các tông môn.
Nhưng việc nào cũng có ngoại lệ. Cầu Khung đã vất vả bày ra đại trận thế này, chẳng lẽ lại khoanh tay nhìn thần cốt rơi vào tay kẻ khác?
Tuyệt đối không thể!
Khi lợi ích lớn đến một mức nào đó, chẳng ai còn quan tâm đến cái gọi là quy tắc.
Thực tế, không chỉ ông ta, mấy vị cao thủ cảnh giới Sinh Tử của các đại Ma tông khác cũng có ý nghĩ tương tự.
Chỉ một khúc thần cốt Thanh Long thôi đã đủ khiến bọn họ trở mặt, huống hồ còn nhiều chí bảo khác.
Trong lúc mọi người còn nghi hoặc, đoán già đoán non xem Lăng Thiên Diệp sống chết ra sao, thì An Lưu Yên và Tiêu Vân nhìn nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kinh hãi.
Lâm Nhất vẫn chưa đi ra!
Tiêu Vân định mở miệng nói gì đó, nhưng An Lưu Yên sắc mặt nghiêm trọng, đưa tay lên môi ra hiệu giữ im lặng.
Trong mắt nàng ta đầy sự lo âu.
…
Bên trong tháp thử luyện, Lâm Nhất đang cầm trong tay Thần Long Cốt, hoàn toàn không ngờ bên ngoài đã dấy lên một trận phong ba bão táp kinh thiên động địa.
Bảy đại Ma tông sóng ngầm cuộn trào, một trận bão tố khủng khiếp đang manh nha.
Hắn nhìn khúc xương thần trong tay, hai hàng lông mày nhíu chặt. Hắn hiện đang gặp một vấn đề nan giải.
Trước kia hắn mới chỉ nghĩ cách đoạt được Thần Long Cốt, nhưng chưa từng nghĩ sau khi đoạt được thì phải làm thế nào để dung hợp nó vào máu thịt của bản thân.
Khúc Thương Long Bảo Cốt đầu tiên là do Chủ Thương Long giúp hắn dung hợp.
"Đại đế, có thể giúp ta dung hợp Thần Long Cốt không?”
Lâm Nhất tay cầm Thần Long Cốt, khẽ hỏi.
Gặp việc không quyết được thì hỏi Tiểu Băng Phượng. Chẳng biết từ lúc nào, hắn đã quen với sự tồn tại của Đại Đế, đến chính hắn cũng không nhận ra.
Tiểu Băng Phượng từ trong hộp kiếm Tử Diên bay ra, mặc váy ngắn trắng tinh, khẽ xoay người rồi ngồi xếp bằng trên trụ đá.
Nàng ta nhìn Thần Long Cốt trong tay Lâm Nhất, gương mặt xinh đẹp hiếm hoi hiện ra vẻ cảm thán.
"Sao vậy?” Lâm Nhất hỏi.
Tiểu Băng Phượng lắc đầu, dịu giọng nói:
"Trong thiên hạ, việc làm khó được bổn đế vốn chẳng nhiều. Cách dung hợp Thần Long Cốt, ta đương nhiên biết. Thời thượng cổ, ta cũng từng ban Phượng Cốt cho vài người hầu. Chỉ là…”
"Ngươi không muốn giúp ta?” Lâm Nhất ngạc nhiên hỏi lại.
Tiểu Băng Phượng lạnh mặt, trừng mắt: “Thu lời nói của ngươi lại!”
Biết mình lỡ lời, Lâm Nhất vội vàng nhận lỗi.
Nàng ta hừ nhẹ: “Long cốt của ngươi là vì thân thể bổn đế mà mất đi. Cho dù giữa ta và ngươi không có bất kỳ quan hệ gì, bổn đế cũng sẽ giúp ngươi dung hợp Thần Long Cốt. Ngươi nói vậy, bổn đế nghe mà chẳng vui chút nào!”
"Xin lỗi”.
Lâm Nhất gật đầu. Cho dù trong lúc nóng vội, hắn cũng không nên nói vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất