Thiên phú và ngộ tính của nàng ta vốn đã cực kỳ kinh người, sau khi luyện hóa thần cốt Bạch Long, bất kể là tiềm chất hay thực lực đều tăng đến mức kinh khủng. 

 

Nếu không thì cũng sẽ không được Ma Môn phong là tôn giả chín sao! 

 

Chiếc quạt Huyết Nguyệt trong tay nàng ta phát ra lưỡi sắc của thánh binh truyền thừa, dị tượng ấy nhìn qua rộng lớn vô biên, hùng vĩ vô song. 

 

“Tự tìm đường chết!” 

 

Tần Thiên khinh bỉ, thế công không hề dừng, giơ tay chưởng. 

 

Bùm! 

 

Chưởng mang và quạt máu đồng thời đánh trúng đối phương. 

 

Chưởng của Tần Thiên giáng lên vai An Lưu Yên, còn quạt máu của An Lưu Yên thì đánh trúng ngực Tần Thiên, lập tức vang lên hai tiếng rồng ngâm kinh thiên. 

 

Bóng rồng trắng bay quanh An Lưu Yên, bóng rồng vàng quấn quanh Tần Thiên, hai luồng long uy từ thân thể họ cùng lúc bộc phát. 

 

“Thần Long Cốt?” 

 

Hai người đồng thời lên tiếng, trong mắt đều thoáng qua tia dị sắc. 

 

Phụt! 

 

Giằng co trong chốc lát, hai người đồng thời lùi ra, chỉ là khóe miệng An Lưu Yên đã rỉ ra vệt máu, còn Tần Thiên thì trông như chưa hề bị thương. 

 

“Hừ, yêu nữ Ma Môn cũng dám hiện thân, không biết sống chết!” 

 

Uy thế Thần Long của Tần Thiên cuồn cuộn, gào thét lao thẳng vào hồ máu nơi trăng máu sinh ra. 

 

Bùm bùm bùm! 

 

Hai người nhanh chóng giao đấu, mỗi bên đều thi triển thủ đoạn kinh người, nhất thời vẫn chưa phân được thắng bại. 

 

Nhưng giữa trận chiến kịch liệt ấy, quần áo đen trên người An Lưu Yên chẳng mấy chốc đã rách thành từng mảnh. Bên trong là bộ váy dài màu tím, từng mảng da thịt tuyết trắng hiện ra, thân hình vô cùng nóng bỏng không còn che giấu được nữa. 

 

Hiện trường lập tức vang lên từng tiếng kinh hô, vô số ánh mắt dồn cả về phía An Lưu Yên, không thể rời đi, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc. 

 

Sắc mặt An Lưu Yên không hề thay đổi, sâu thẳm trong đôi mắt nàng ta, bỗng có từng đóa hoa nở rộ, chồng chất như kính vạn hoa. 

 

Vút! 

 

Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng thì đã bị kéo vào trong ảo cảnh. 

 

Y nhìn quanh bốn phía, ảo cảnh này được tạo thành từ vô số chiếc quạt màu máu, từng chiếc quạt đan xen chằng chịt như những cây cầu dài. 

 

Vù vù vù! 

 

Trên mỗi chiếc quạt đều có An Lưu Yên đang đứng múa, bóng dáng nàng ta vừa thần thánh vừa quyến rũ, mông lung huyền ảo, tỏa ra vẻ mê hoặc khó tả. 

 

Vút! 

 

Tần Thiên cố gắng giữ cho đầu óc tỉnh táo, nhưng vẫn bị chiếc quạt sượt qua, tạo thành vết thương trên mặt. 

 

“Cút!” 

 

Tần Thiên sờ lên vết máu nơi má, lập tức nổi giận dữ dội, phóng ra Long Nguyên màu vàng kinh khủng. 

 

Rắc! 

 

Toàn bộ những chiếc quạt đều vỡ nát, ảo cảnh bị y mạnh mẽ phá tan. 

 

Bùm! 

 

Sau đó y giơ tay lên, chưởng bay An Lưu Yên ra ngoài, ầm ầm vang dội, dưới sức mạnh lấy trứng chọi đá này, trăng máu sụp đổ, hồ nước vỡ nát, mọi dị tượng cũng tan biến theo. 

 

“Hừ, đệ tử Dao Quang, chỉ biết trốn sau lưng đàn bà.” 

 

Tần Thiên cười, toàn thân y tỏa ra ánh sáng màu vàng lấp lánh, khí thế trở nên vô cùng ngưng tụ. 

 

“Sao cô đến đây?” 

 

Lâm Nhất đỡ An Lưu Yên đứng dậy, không để ý đến những lời châm chọc của Tần Thiên. 

 

Sắc mặt An Lưu Yên tái nhợt, khẽ cười nói: “Ta không thể trơ mắt nhìn y giết công tử, ta chỉ muốn thử xem y mạnh đến đâu, đáng tiếc... Ta chỉ có thể xác định được y ở cảnh giới Long Mạch tầng năm, còn có Hoàng Kim Thần Long Cốt, những thứ khác thì hoàn toàn không rõ.” 

 

Long Mạch tầng năm! 

 

Giọng nói của An Lưu Yên rất nhẹ, nhưng mọi người đều nghe thấy rõ ràng, từng ánh mắt vô cùng kinh ngạc đổ dồn về phía Tần Thiên. 

 

Thực lực này thật quá đáng sợ! 

 

Chưa đến ba mươi tuổi mà đã đạt tới tu vi kinh người như vậy, chẳng trách ngay cả người trong thánh địa mà y cũng không coi ra gì. 

 

“Cô dưỡng thương trước đi.” 

eyJpdiI6Ild5d1ltT3dOeWRMdU1yalwvK3I1WjlBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkU0dUxta2xmQjloMUgrYmpxbTJ1UnpGZTVxbVMyNkl0N2pTRTFXczNtODE5TW9YVEtWN2pmeUFQMlJzSHB1UWoiLCJtYWMiOiI5ZDBkMDhmZWI5MTVlMjcyMTg5ODA0YjdiYzNjOWJiZDA4YjE4NDdkYmEyYzVmYzdiMDg2YTRmY2ZjMzIwNzQ5In0=
eyJpdiI6InVQSllPYkkzeDVpamo1bjB5TlRDcHc9PSIsInZhbHVlIjoidysxTk1NT2toU09DZ0NLUytNU0ZcLzFNN1lLdVJIeU1EZ0VpcnM3MHZ4eHRXa2xVVGhzcmtTMllzalYwcUxjNjFxME9GUGRoWFFnZzRSbTZnQ1ZMbzAyZndka1NsWUNvdjhcLzBCRWg5TjJWYzFPWXJVdkRnTTdlUzBOQUZ3UVRjV0pIV2dHVDlReWVOSEdQNk1yR3E3RFVDa1BtMzVQZVpHU2dDZ1NjVFpSNHNYRlFWTzlNaVA1MkY4cFwvQzNuXC9cL1ZWM2lBWGFzTXNtZzQ5R0dHXC81eUdkZGxFMDhcLzFhaE1nVjZzK09KUkt6WU96ODJvNzRuYjRFOVJqT0RnRTJKb3N6a0o4R0V2OWRzTTZwcFRKMWdVU2J5U1wvckFqdll4MytYWmd0NiswRTZlUzRhVUUzTmwwWElUMzY0XC9TV1R0VSs2SzZudG1ONlNkRjlwU1p0RkR1TmVnPT0iLCJtYWMiOiI3ZDI0ZjhmYWUyYTM3M2Y5OTFiOWI1MDY1ZmUzODA5YjliOWY2YTAyMzFmNGIyYmExMWU5NTZlMzFjMGZmOWIxIn0=

“Lâm Nhất, ngươi cũng coi như là đàn ông đấy!” Tần Thiên cười nói, “Năm đó ở đảo Khô Huyền, ngươi móc long cốt của đệ đệ ta, hôm nay ta sẽ trả hết cho ngươi.”

Ads
';
Advertisement
x