"Sao lại không? Chém được thì nối được, ngươi chút khí phách ấy cũng không có à?" Giang Linh bĩu môi. 

 

Chính tay ngài chém đứt, ngài nói sao chẳng được. 

 

Lâm Nhất lầm bầm trong lòng, không dám nói thẳng, chỉ dám khẽ nghi vấn: "Vậy mười vạn năm nay vì sao chưa ai làm nổi?" 

 

"Cho nên ta mới gắng gượng giữ một hơi tàn mãi chẳng tắt, chẳng phải là để đợi ngươi đó sao!" 

 

Giang Linh cười tủm tỉm, nói tỉnh bơ đến mức không ai cãi vào đâu được. 

 

Lâm Nhất cười khổ: e rằng đại ca đã đợi không biết bao nhiêu người, nhưng họ đều thất bại, còn ông ta vì chấp niệm này mà chỉ đành giữ một hơi thoi thóp mà sống. 

 

"Chuyện này ngươi không làm, cũng sẽ có kẻ khác làm". 

 

Chủ Thương Long nói: "Nhưng nếu không phải người của mạch Thương Long ta làm, chấp niệm này của ta thật khó mà dứt". 

 

"Ta sẽ cố hết sức". 

 

Lâm Nhất nghe ra nỗi khổ trong lòng Giang Linh: sống mười vạn năm không chết, chưa chắc đã là điều tốt. 

 

Bằng hữu năm xưa đều tử trận, đại ca lại vì chém đứt Thiên Lộ, hổ thẹn với Côn Luân mà nặng nợ, giữ lại một hơi tàn không chết không sống như thế, há chẳng phải là một kiểu dày vò. 

 

Chủ Thương Long mỉm cười, rồi trách yêu: "Thôi nào, đừng vội nói cố hết sức nối lại Thiên Lộ. Việc này ta cũng đâu trông mong ngươi nhất định làm được. Thằng nhóc bên ngoài kia có thể dồn ngươi đến mức thê thảm thế, e cũng chẳng phải hạng dễ xơi". 

 

Lâm Nhất nói: "Ta không sợ hắn". 

 

Chủ Thương Long cười: "Cái đó ta mặc kệ. Dù ngươi có bị hắn đánh chết, ta cũng không can dự. Giờ ngươi có hai lựa chọn: tiếp tục tu luyện truyền thừa của mạch Thương Long, hay nhận lấy truyền thừa của mạch Thanh Long".

Truyền thừa Thanh Long và truyền thừa Thương Long nên chọn cái nào? 

 

Lâm Nhất sững sờ, nhất thời khó mà đưa ra lựa chọn, nếu Tiểu Băng Phượng ở đây thì tốt rồi. 

 

Hồi lâu sau, Lâm Nhất nói: “Đại ca, có thể lấy cả hai không?” 

 

Phụt! 

 

Chủ Thương Long suýt nữa phun rượu ra, cười nói: “Ngươi đúng là tham lam, tham nhiều thì nhai không nổi, ngươi luyện nổi hết sao?” 

 

“Nhưng giờ ta thật sự khó chọn, ta đã luyện thánh thể Thương Long, long văn tím vàng có thể ngưng tụ thành Thương Long. Nhưng long cốt là thần cốt Thanh Long, cảm giác chọn bên nào cũng thiệt, hoặc là... Đại ca cho ta chút ý kiến?” 

 

Lâm Nhất chớp mắt, mỉm cười khẽ nói. 

 

“Ngươi bằng lòng chuyển sang tu luyện tinh tượng chí tôn Thương Long sao?” 

 

“À, ta đã tu thành tinh tượng thuộc về riêng mình rồi, tên là Táng Thiên, cũng là tinh tượng chí tôn.” Lâm Nhất trả lời. 

 

“Tinh tượng chí tôn? Điều đó không thể nào…” 

 

Chủ Thương Long sững sờ, kinh ngạc nói. 

 

Lâm Nhất không trả lời, đặt Táng Hoa sang bên cạnh, sau đó hai tay chậm rãi kết ấn, cuộn tranh bay ra. 

 

Khi bức tranh mở ra, thân hình con hung thú dần hiện ta, trên bức tranh còn có những câu thơ cổ xưa, tự nhiên mà thành. 

 

Mị ảnh Đằng Xà mê hoặc tám phương, vật đổi sao dời loạn bốn tượng. 

 

“Thái cổ Thằng Xà!” Chủ Thương Long khẽ nói, ông ta nhận ra con hung thú này, tinh tượng này quả thật lợi hại, nhưng vẫn không phải là tinh tượng chí tôn. 

 

Ngay sau đó, tiếp tục có cuộn tranh từ trong cơ thể Lâm Nhất bay ra. 

 

“Ta có mắt thần phân nhật nguyệt, một ý nghĩ sinh ra hàn khí vĩnh hằng!” Con ngươi của Chủ Thương Long đột nhiên co rút mạnh. 

 

Cửu U Cang Minh ngoảnh lại nhìn, các thần Phật khắp trời cũng không dám hiện 

 

Ngay sau đó tiếp tục có cuộn tranh khác bay ra, Chủ Thương Long hoàn toàn sững sờ, đó là thái cổ Ma Hoàng. 

 

Đại bàng một ngày nào đó gió sẽ nổi, bay lên đến tận chín tầng mây! 

 

Chém Hồng Mông ở đỉnh Côn Luân, xoay chuyển trời đất thể hiện thần thông. 

 

Trong chớp mắt, có năm cuộn tranh xuất hiện sau lưng Lâm Nhất, mỗi cuộn tranh đều là một con hung thú thái cổ. 

 

Trán Lâm Nhất lấm tấm mồ hôi, đây là cực hạn của hắn, tu vi hiện tại chỉ cho phép hắn hiện ra năm cuộn tranh cùng lúc. 

eyJpdiI6InlGTWhBRkRFcXNvVXhBM0xlNUJXY2c9PSIsInZhbHVlIjoiTVAzaEljblNwc2N1YUxDNW1pbzJ5UmhmVDZzRWVia3REU2F1YnJXVjNvQVlWOHAxN2ZnWDZzK0YyUlFIeUM3UiIsIm1hYyI6ImQ3NzRmMmE5NGI1ZjRjMWQzYjJhY2RjNDc5ZWI1YTBiZTE0NGRmYWQyOGRlOWVjOTM1N2RiZTNhOTc3MDg3NDEifQ==
eyJpdiI6IndGQUIyb28zc2VQSFZxdFVDc1JpSlE9PSIsInZhbHVlIjoicUZHSG1CZTZ5Y1RwMytlbkdNVmdab0ZcL3lWXC85enlKUExUTkNhRWt1b1pzYm5Nbko5elI5blFWa2wwZHJcL0NJUUkxdWE2VCt6VDhpU0o5MTk0K0Vub0RJTWNiSHM5eVBpUWJlWVpYRkFaaTBIK3FYcjBraGdFeXl0MmdhQkNBXC95eWZxSkU4UUF4bXVVM0xqTkRKeVJoNkpMSHNoS3NuOGhicTBPMmM0cm01NHFtRUhJbklwajBoWWs4bGlYa3lQZnYyT09pYnVKd2h5N2xndk5hUHZ4SHo5Wm9QeG9DU1ZIeTBXeGhiTXJoUTROc1RRZVdzWWtsblwvRG1qbmZ5cytCa21zSkc2SzE5TVJqeXpVTW9TbmFzaGZkUXZHdExPaHl2NVYwcVBPZFFuOGlNeFlHc1FDRlBoNXZjQjJCSHZSSVwvY05lTTNUMTVGXC9EdkRocjQrMGZnMzVReXo5dVZiY01rK2ltY1VHblE2K3VrNGxpRUpjaGtWTmNUbjBEenIwK1VnZEFpNWN6d3NjdWVjSU5tZlFDcW1sY0pXMFJ5SkZONjY5VldHVVgrSUZQeUx4VFp2SGFhUmd6amF3RmVKXC9DIiwibWFjIjoiNzE1NzgxNjZmNjIwYmQ2MDhhYmVmNTBkMGZmNjA4MDkwYTk4YmIyY2RhNWQ4OTBlM2RiZWIwMDZlNmQwYWU4NyJ9

Các cuộn tranh lần lượt cuộn về, những hung thú đã bước ra từ đó cũng đều bị thu hồi, rồi từng cuộn đều trở về trong thân Lâm Nhất.

Ads
';
Advertisement
x